• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh cởi cho em (H nhẹ)

Trước thái độ chẳng có chút nào là đùa dỡn của Tần Tử Văn, Đường Cảnh Nghi hạ tầm mắt, nào ngờ ở một khoảng cách rất gần cô đã nhìn thấy ở giữa hai chân Tần Tử Văn đã có dấu hiệu nhô cao. Ngay lập tức mắt chuyển hướng, cô cắn nhẹ cánh môi:"Em có thể tự mặc"

Bỏ chiếc áo ngực vào trong túi quần, Tần Tử Văn dí sát người Đường Cảnh Nghi, hai tay trượt dọc xuống mông cô bóp mạnh một cái, bị tập kích đến tê cả người Đường Cảnh Nghi không nhịn được mà rên lên thành tiếng.

Môi treo ý cười, Tần Tử Văn cúi đầu cắn nhẹ lên hõm cổ của Đường Cảnh Nghi:"Em còn giả vờ được sao?" Dứt khoát Tần Tử Văn chụp lấy bàn tay đang định kháng cự của Đường Cảnh Nghi kéo tới đặt ở hạ thân mình, ánh mắt muôn phần tội nghiệp mà nhìn cô:"Nó trướng đến đau rồi. Em nỡ để chồng mình trong tình trạng thế này sao?"

Cách một lớp vải nhưng Đường Cảnh Nghi vẫn có thể cảm nhận được vật bên trong rất nóng lại còn khá cứng nữa, thật lòng thì cô cũng muốn cơ thể này chết đi được, nhưng vì chút sỉ diện nên thôi, cô rụt bàn tay về cố mà bày ra vẻ mặt thờ ơ như chẳng hề động tâm:"Anh tự mình giải quyết đi"

"Người có vợ tại sao phải tự mình giải quyết? Nếu em không muốn nó đi vào cơ thể em thì dùng tay của mình bắn nó ra cũng được mà" Tần Tử Văn chẳng có chút kiên dè mà mở miệng làm nũng.

Trợn tròn mắt Đường Cảnh Nghi lườm anh:"Tử Văn, không phải khi nảy anh vừa nói mọi chuyện đều nghe theo em sao?"

Miệng vừa dứt lời, tay Tần Tử Văn từ khi nào đã để sẵn ở trước ngực của Đường Cảnh Nghi cô, anh dùng sức bóp mạnh một cái, ngay lập tức cả người Đường Cảnh Nghi đã giật nảy lên mà ngã ra phía sau, cổ họng không khống chế được mà phát ra tiếng rên rĩ:"Ưm..."

"Những việc khác đều có thể. Nhưng riêng việc này anh nghĩ vẫn nên để đàn ông chủ động thì sẽ kích thích hơn. Có phải vừa rồi em cũng cảm thấy rất thoải mái không? Cơ thể của em đúng là vẫn rất nhạy cảm"

Đường Cảnh Nghi không khỏi đỏ mặt trước những lời nói thô tục đầy gợi tình của Tần Tử Văn, rõ ràng đây là nhà bếp đến cả thức ăn trên bàn còn chưa kịp dọn, người làm lại còn có thể vào bất cứ lúc nào nhưng anh dường như vẫn không ngại phát tiết ngay tại nơi đây.

Lòng lo lắng Đường Cảnh Nghi vươn tay giữ chặt lấy eo Tần Tử Văn:"Chúng ta lên phòng đi"

Lời đề nghị của Đường Cảnh Nghi lập tức khơi dậy sự phấn khích khôn xiết ở trong lòng Tần Tử Văn, mắt dừng lại trên khuôn mặt cô anh tự tin:"Có phải em cũng muốn anh đến không thể nhịn được rồi phải không?"

Nhìn Tần Tử Văn, Đường Cảnh Nghi bẽn lẽn gật đầu:"Ừm"

"Em thật hư" Nói rồi Tần Tử Văn một lực đã có thể nhấc bổng cả người Đường Cảnh Nghi lên, ôm cô trên tay, một mạch anh đi thẳng về phòng, tay còn không quên bấm chốt cửa.

Vừa đặt Đường Cảnh Nghi nằm xuống giường, Tần Tử Văn đã đè lên người cô, một tay chống ở thái dương giữ đầu, tay còn lại khẽ vuốt ve một bên mang tai của Đường Cảnh Nghi:"Em nói xem bây giờ chúng ta nên làm gì tiếp theo?"

Cả người nóng ran đến ngứa ngáy, Đường Cảnh Nghi chòm người chạm nhẹ lên đôi môi của Tần Tử Văn ngõ ý.

Có vẻ Tần Tử Văn rất hài lòng với hành động này của Đường Cảnh Nghi cô thì phải, môi khẽ cười, anh áp sát cách môi cô rồi giữ lại một khoảng cách nhỏ:"Cái này có được tính là em đang quyến rũ anh không?"

"Ngứa" Nằm dưới thân Tần Tử Văn, Đường Cảnh Nghi nhỏ giọng. ngôn tình ngược

"Nơi nào của em ngứa?" Cánh tay đang ở bên mang tai của Đường Cảnh Nghi bắt đầu di chuyển đến đôi gò bồng của cô, anh cợt nhả:"Nơi này?" Nhìn thấy Đường Cảnh Nghi liền gật đầu, môi khẽ cười, Tần Tử Văn lại tiếp tục trượt dọc xuống phía dưới rồi dừng lại ở vùng đất giữa hai chân cô:"Hay là nơi này?"

Đường Cảnh Nghi chưa kịp gật đầu đã nghe thấy tiếng Tần Tử Văn tiếp tục vang lên ở bên tai:"Vẫn chưa làm gì đã nhiều nước thế này rồi? Em được lắm Nghi Nghi, anh nhất định sẽ phục vụ chu đáo, sẽ khiến em rên lên vì sướng. Nào tự mình cởi đồ ra đi"

Đường Cảnh Nghi không chấp nhận việc mình sẽ phải tự cởi đồ để hiến dâng cho anh, dù gì cô cũng cũng phải giữ lại chút liêm sỉ cho mình chứ? Nghĩ xong Đường Cảnh Nghi liền choàng tay qua cổ Tần Tử Văn, đáy mắt trong veo mè nheo mà làm nũng:"Tử Văn....."

Dường như hiểu được ý tứ của Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn lắc đầu đầy bất lực, đành phải nắm lấy cánh tay cô dỗ dành:"Được....Được....Được.....Anh cởi....Anh cởi cho em, được không?"

Đắc ý Đường Cảnh Nghi cười thầm trong lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK