CHƯƠNG 102: TƯƠNG KẾ TỰU KẾ
Khi Chúc Thanh Hà chuẩn bị hành động, Đại Thiên đã nhận được tin tức. Bởi vì Dương Gia Cửu biết chắc có người giở trò sau lưng mình, Dương Vũ Mịch cùng Đỗ Cảnh Thăng không có lộ diện, nhưng làn sóng này lại không hề có tín hiệu giảm bớt, anh đã sớm đoán được có âm mưu ở phía sau.
Mấy lần trước điều tra, mũi nhọn đều ở phía Oatlets.
Chỉ là lần này kém rõ ràng hơn, nhìn thấy ba chữ Chúc Thanh Hà, Dương Gia Cửu nhíu mày: "Giới thiệu một chút về người này." Đồng thời bấm số điện thoại của Tống Như, ấn loa ngoài, mặc dù cô không ở bên cạnh anh, nhưng những thông tin mà Dương Gia Cửu nắm giữ, chính là những thông tin mà cô cũng nắm giữ, Tần Vũ đem những tư liệu đã điều tra báo cáo lại một lượt.
"Chúc Thanh Hà ở trong giới này được biết với tư cách là người đại diện, ở Oatlets công tác gần sáu năm, dưới tay cô ta có một thần tượng mới xuất hiện, tên gọi Triệu Vy, đi theo phong cách trẻ trung, lần trước là muốn làm người phát ngôn của các nhãn hàng để thay đổi hình tượng, Oatlets cũng rất xem trọng cô ta, thế nhưng cuối cùng không thể đạt được chiếc ghế đó, cầm tới dự bị danh ngạch, vị trí người phát ngôn kia cuối cùng là phu nhân lấy được."
"Về sau Chúc Thanh Hà vẫn âm thầm mua chuộc các tay săn ảnh, tung ra tin tức giả ở khắp nơi, còn có tin tức bên trên trợ giúp, trong nội bộ Oatlets đã tra được một chút manh mối."
Mạng lưới thông tin của Đại Thiên bao phủ rộng khắp, không có gì mà bọn họ không tra ra được. Ở đầu dây bên kia, Tống Như khẽ nhếch môi, cô không ngờ một lần làm người đại diện của nhãn hàng mà lại chuốc lấy một đối thủ như vậy. Đối phương quỷ kế đa đoan, đương nhiên cô không thể cứ thế ngồi chờ chết, Dương Gia Cửu biết cô đều đã nghe rõ những thông tin này, bình tĩnh nói với Tần Vũ: "Hiện tại sắp xếp làm hai việc.”
"Một, theo dõi sát sao Chúc Thanh Hà những ký giả mà cô ta mua chuộc đấy là ai, thăm dò xem hiện tại trong tay bọn họ đang nắm giữ những bằng chứng gì, hai, đem quá khứ của Đỗ Cảnh Thăng sửa sang một chút, tư liệu ngủ cùng nữ diễn viên cũng chuẩn bị kỹ càng, lúc cần liền dùng đến." Sau khi nói xong, anh cầm điện thoại di động lên: "Lão bà đại nhân còn muốn bổ sung gì nữa không?" Nếu như Chúc Thanh Hà động vào là những người khác, căn bản sẽ không bị phát hiện, nhưng hết lần này tới lần khác lại cứ ở sau lưng Tống Như gây chuyện, hết lần này tới lần khác Tống Như luôn có một người yêu chiều cô, tuyệt đối không cho cô bị bắt nạt, Tống Như cười nói: "Lão công của em đã vì em suy nghĩ rất chu đáo, không còn có gì muốn bổ sung."
Vợ chồng bọn họ chính là rất ăn ý cùng tin tưởng lẫn nhau, Dương Gia Cửu hướng Tần Vũ gật đầu, ra hiệu anh ta xuống dưới xử lý.
Lại nói tiếp với Tống Như: "Anh làm nhiều việc như vậy, em thưởng cho anh cái gì đây?"
"Anh về nhà liền biết..." Tống Như cười ngọt ngào cúp điện thoại.
Chị Hy ở bên cạnh liên tục thở dài: "Mỗi ngày ăn “cẩu lương” của em, làm chị no bụng đến nỗi cả cơm cũng không nuốt trôi được a."
"Đây đều là chuyện nghiêm túc!" Tống Như ho khan một tiếng, bộ dáng tươi cười dí dỏm.
"Vậy liền đợi Tần Vũ."
"Chị Hy, kỳ thật còn có một việc, nhất định phải nhờ đến chị đi làm." Tống Như kéo tay chị Hy.
"Làm gì?" Chị Hy nhíu mày, mọi việc của Dương Gia Cửu đều nắm rất rõ.
"Lần trước người phóng viên kia từ chối cung cấp ảnh chụp của Đỗ Cảnh Thăng, chị còn có cách liên lạc với hắn không? Em bây giờ nghi ngờ hắn ta chính là bị Chúc Thanh Hà mua chuộc với giá cao, nếu không sẽ không tự nhiên lật lọng không cung cấp ảnh nữa, em nghĩ nếu như hắn có đồng bọn, chúng ta liền chơi bài ăn miếng trả miếng." Có một số việc, Đại Hoa có thể ra mặt, nhưng nếu chị Hy ra mặt càng tốt hơn, Tống Như biết Dương Gia Cửu đối với những chuyện của cô rất để ý, nên cũng nghĩ góp một chút sức lực, chị Hy nghe xong lập tức đồng ý, cầm điện thoại lên, nói: "Chị nhớ hắn ta có một người bạn làm trong tòa soạn báo, tên gọi là gì nhỉ? Gọi là Chu Phàm.”
"Lúc chị cùng người phóng viên kia thương lượng cũng đã cùng hắn gặp mặt."
"Tốt lắm, chị mau chóng liên hệ hắn, em muốn để Chúc Thanh Hà biết, ở sau lưng em ra tay cuối cùng cũng chỉ là tự hại chính bản thân mình." Tống Như biết những người này trong lòng đều đang tính toán, cô khinh thường việc so đo cùng bọn họ, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không để bọn họ tùy ý mà bắt nạt mình. Cô chắc chắn sẽ tiến vào Oatlets.
Tối hôm đó, Chị Hy liền hẹn gặp mặt Chu Phàm. "Chị tìm tôi có việc gì? Chuyện lần trước không phải đã đàm phán thất bại rồi sao?" Chu Phàm làm việc cẩn thận, lúc ngồi xuống còn nhìn xung quanh một lượt xem chị Hy có đặt máy quay hay không. Chị Hy lắc đầu: "Cậu không cần lo lắng, tôi cũng không giống Chúc Thanh Hà kia."
"Làm sao chị lại..." Chu Phàm vừa mới nghe nói ba chữ này, liền ý thức được sự tình có điều gì đó không ổn, hung hăng cắn răng, nói: "Chị cố ý hẹn tôi ra đây là có ý gì? Muốn lôi kéo tôi? Trong nghề này cái gì cũng có quy củ của nó, không phải tôi không biết."
Chị Hy thở dài, từ trong túi lấy ra một cái USB: "Tôi bảo cậu ra đây không phải là vì những chuyện trước kia, kỳ thật trong tay chúng tôi nắm nhiều tư liệu quan trọng hơn cậu, trong USB này có rất nhiều tư liệu liên quan tới Đỗ Cảnh Thăng cùng nữ người mẫu diễn viên, nếu những tin tức này bị bại lội ra ngoài nhất định là tin tức cực kỳ lớn.” Vừa nói dứt lời xong Chu Phàm lập tức động tâm.
"Tôi biết, cậu làm việc cho Chúc Thanh Hà tất cả cũng vì tiền." Chị Hy suy đoán, nhìn thấy thái độ của Chu Phàm, chị đã đoán đúng. "Nói như thế nào được nhỉ, tôi cảm thấy có một số việc dựa vào phóng viên như vậy không đáng để tin cậy, vẫn phải giống như cậu có quan hệ với tòa soạn mới được, cậu thử nghĩ xem, nếu như cậu là người trực tiếp đưa tư liệu này lên, cấp trên nhất định sẽ rất coi trọng cậu."
"Chị... Muốn đem những tài liệu này bán cho tôi? Tôi làm sao biết những thông tin chị đưa là thật hay giả? Chu Phàm rõ ràng đã tâm động, nhưng vẫn rất đề phòng cảnh giác. Chị Hy cười lắc đầu: "Cậu nghĩ nhiều rồi, chúng tôi là muốn đem cái USB này tặng cho cậu, nhưng có một điều kiện, chỉ cần ở cuối bản tin cậu nói những tài liệu này là nội bộ, Chúc tiểu thư cung cấp cho cậu, thế là đủ rồi." Kỳ thật những bức ảnh Chúc Thanh Hà cung cấp đều là tổng hợp, dù có tuyên bố ra ngoài cũng không ảnh hưởng bao nhiêu.
Nhưng tài liệu trong tay chị Hy lại có chỗ khác biệt, Đỗ Cảnh Thăng mặc dù chạy trốn ra nước ngoài, nhưng những tin tức liên quan tới hắn vẫn rất quý hiếm, Chu Phàm trong lòng tính toán: "Được, tôi đồng ý." Anh đang muốn đưa tay cầm USB bị chị Hy chặn lại: "Trong này chỉ là một số ảnh bị cắt ra, chờ đến khi tin tức được đăng báo, tôi sẽ gửi cho cậu thêm ảnh rõ hơn.”
"Tôi hiểu." Chu Phàm thích những người làm việc luôn chừa đường lui cho mình, chị Hy sảng khoái như vậy, đem USB cất đi, suy nghĩ một chút. "Buổi sáng Hà Lực đến tìm tôi, anh ta nói Chúc Thanh Hà muốn anh ta tiếp tục tung tin tức giả, vì anh ta có việc phải đi phỏng vấn nên để cho tôi làm, đúng lúc chị hẹn tôi đến đây, tôi liền tạm dừng việc gửi những ảnh đó lại." Chị Hy nghe xong, trong lòng có chút hồi hộp. May mắn đại BOSS phát hiện ra sớm, đưa ra biện pháp đối phó kịp thời, nếu không lần này lại bị Chúc Thanh Hà tính kế.
"Vậy cậu trở về liền nhanh đưa những hình này phát ra ngoài, đến lúc đó cấp trên ở toà soạn báo khẳng định sẽ ban thưởng cậu, thêm nữa, nữ nghệ sĩ bị liên lụy kia, hãy dùng ký tự để thay thế tên, bọn họ sợ sự tình bại lộ đương nhiên sẽ đến mua chuộc cậu, đến lúc đó cậu đem mọi chuyện đẩy lên đầu Chúc Thanh Hà, nhất cử lưỡng tiện a."