Mục lục
Ảnh hậu của chàng tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 91: LẠI MỘT LẦN NỮA RƠI VÀO CẢNH KHỐN CÙNG




CHƯƠNG 91: LẠI MỘT LẦN NỮA RƠI VÀO CẢNH KHỐN CÙNG
"Ý của anh là?" Tống Như nhíu mày, đi bên cạnh Dương Gia Cửu cà nhẹ: “Gia Cửu, em cảm thấy vẫn không dùng đi."
"Anh không lấy thân phận của tổng Giám đốc Đại Thiên tập đoàn giúp em, mà chỉ đơn thuần lấy thân phận của chồng em đứng ra, còn không được sao?" Dương Gia Cửu nắm chặt ngón tay của cô, làm ngón tay lạnh giá của cô trở nên ấm áp. Anh cũng có sự kiên trì của mình.
"Anh hiểu rõ băn khoăn của em, nhưng ngoài điều này ra thì không có cách nào tốt hơn." Anh nhỏ giọng khuyên.
Tống Như phải thừa nhận anh nói có lý.
Lời đồn này không có cách nào làm sáng tỏ trong thời gian ngắn được, cô cũng không thể mặc kệ.
"Được, vậy em và chị Hy sẽ đi chuẩn bị tin tức phát ra. Sẽ lấy thân phận của người đại diện và luật sư của em để tuyên bố." Tống Như khẽ gật đầu. Vào lúc cần thiết, cô nhất định phải dùng pháp luật để bảo vệ mình.
"Nhớ kỹ, bất kể xảy ra chuyện gì, anh đều sẽ ở sau lưng em."
Dương Gia Cửu xoa mái tóc dài của Tống Như trấn an và hôn nhẹ lên trán cô.
...
Trong lúc tin tức càng lúc càng nghiêm trọng, Huy Hoàng đã cho ra câu trả lời chính thức.
"Đối với chuyện của Dương Vũ Mịch và Tống Như, chúng ta đang điều tra. Công ty cũng đặc biệt đau lòng khi xuất hiện tình huống như vậy. Các cô ấy đều là nghệ sĩ do một tay Huy Hoàng bồi dưỡng, nhưng một nữ nghệ sĩ ở trong hoàn cảnh phúc tạp như bây giờ sẽ làm ra chuyện gì thì không ai có thể dự đoán được. Nếu chuyện là thật, Huy Hoàng sẽ căn cứ vào hợp đồng để truy cứu trách nhiệm pháp luật của các cô ấy."
Chị Hy nghe tuyên bố liền xì một tiếng khinh miệt.
"Đây đều là ý do Bùi Lạc Phong nghĩ ra được đấy! Anh ta thật giống với chị của anh ta, khi xảy ra chuyện thì chỉ biết hắt nước bẩn lên người của người khác. Tống Như, chị thấy chúng ta phải tranh thủ thời gian đi."
Tống Như ừ một tiếng, trong đầu đã suy nghĩ ra được một cách đối phó.
"Chị tìm cách hỏi thăm tin tức trong Huy Hoàng. Em cảm thấy địa vị của Bùi Lạc Phong hẳn cũng đang rất nguy hiểm. Chúng ta phải lợi dụng điểm này làm cho nội bộ của Huy Hoàng rối loạn, mà không phải hắt nước bẩn đến trên người chúng ta. Mặt khác, em cũng cảm thấy còn có những người khác tham dự vào chuyện này."
Chỉ có một Dương Vũ Mịch sẽ không thể gây ra được sóng gió lớn như vậy. Rốt cuộc là ai đang ở sau lưng điều khiển tất cả?
"Lẽ nào chúng ta còn có đối thủ khác?" Chị Hy nhíu mày: “Có phải là cô gái lần trước không?"
"Hạng Tuyết Lê à? Chắc không phải là cô ta đâu. Cô ta vừa bắt được hợp đồng người mới bên Sang Nghệ, sẽ không tham dự vào chuyện như vậy. Đối với cô ta, chỉ cần đứng nhìn là đủ rồi."
Suy nghĩ trong đầu Tống Như rối như chỉ gai, cô thấy hơi đau đầu nên đỡ trán.
Chị Hy nhìn cô như vậy cũng vô cùng lo lắng cho tình trạng của cô: “Chị kiểm tra lời mời đóng phim mà em nhận được, ngoại trừ đạo diễn Lý Hải vẫn kiên trì dùng em, các đạo diễn và nhà sản xuất khác đều đổi người rồi. Tống Như, em có muốn mượn cơ hội này nghỉ ngơi một lát không?"
Trong khoảng thời gian gần đây, Tống Như đã trải qua quá nhiều chuyện.
Nếu như không phải Dương Gia Cửu vẫn luôn ở bên cạnh cô, chị Hy thật lo lắng cô sẽ không kiên trì đi tiếp được nữa.
Tống Như lắc đầu: “Chị Hy, em vẫn có thể kiên trì được. Nếu đã đi đến bước này, làm sao có thể dừng lại được nữa? Số nước bẩn này sớm muộn gì cũng sẽ qua thôi."
Cho dù có cắn răng chịu đựng, cô cũng phải cố gắng nhẫn nhịn cho qua.
Từng lời mời đóng phim biến thành từng tờ giấy vụn, khắp nơi trên trang web đều là bình luận mắng Tống Như.
"Đồ diễn viên không biết xấu hổ, lãng phí tình cảm của tôi."
"Tôi còn tưởng rằng cô là một nữ diễn viên đặc biệt có năng lực, không ngờ cũng là một con điếm giả tạo dựa vào cơ thể để đi lên, giả vờ đáng thương vô tội ở trước ống kính như vậy, còn chẳng bằng Dương Vũ Mịch đâu. Ít nhất cô ta dám nói ra sự thật!"
"Các ngôi sao nữ trong giới diễn xuất đều như vậy, không có một người nào thoát, sao lại còn được mời diễn chứ? Thật đúng là nực cười. Thế mà tôi còn mua sản phẩm do cô ta làm người phát ngôn quảng cáo đấy. Ngày mai tôi sẽ đi trả lại hàng!"
"Với nhân phẩm này còn không biết xấu hổ đi làm ngôi sao à? Không sợ làm hỏng bầu không khí trong xã hội sao?"
Không người nào để ý xem Tống Như rốt cuộc từng trải qua điều gì. Dáng vẻ cô đầy vinh dự khi cầm giải thưởng ở trong Liên hoan phim Kim Qua đều bị mọi người ném ra sau đầu. Mọi người chỉ nhớ rõ cô là một nữ nghệ sĩ cám dỗ giám khảo mới giành được giải thưởng.
Xế chiều hôm đó, Tống Như nhận được điện thoại của Đỗ Cảnh Thăng.
"Huy Hoàng đã không bảo vệ nổi cô rồi. Thế nào, có cần tôi giúp cô liên hệ với người đại diện của KB, hoặc công ty môi giới khác cũng được, tùy cô chọn."
"Nghe nói anh đã trốn ra nước ngoài, còn có thể khống chế được cục diện trong nước sao?" Tống Như cố gắng hỏi ra vài điều gì đó từ trong miệng Đỗ Cảnh Thăng.
Nếu như có thể biết được anh ta có liên quan với ai, có lẽ có thể tìm được cách giải quyết chuyện này.
Nhưng Đỗ Cảnh Thăng là một người đặc biệt cẩn thận, anh ta gọi điện thoại tới chỉ muốn lại một lần nữa đưa ra mồi nhử cho Tống Như.
"Tôi biết sau lưng cô có người nâng đỡ, tôi không quan tâm, nhưng tôi cho cô biết, bây giờ chỉ có tôi đứng ra nói cô không tham dự vào chuyện này thì cô có khả năng an toàn thoát ra, mà cái giá cô phải trả chính là ngủ với tôi một đêm."
"Chỉ cần cô gật đầu, tôi lập tức gửi vé máy bay cho cô. Cô một mình lên máy bay, tôi có thể cho người ở trong nước tuyên bố tin tức. Thế nào, đây chính là một cơ hội đặc biệt tốt đối với cô đấy."
Trong mắt Tống Như ánh lên sự lạnh lẽo: “Anh đúng là một kẻ cặn bã."
"A, cô vẫn giả vờ thuần khiết à? Tống Như, cô cứ chống đối nữa đi. Cục diện mà cô thật vất vả mới đánh ra được lại được nhận lại bằng các bó đuốc, tôi không tin cô còn có mấy lần ba năm có thể chờ nữa!"
Đối với một nữ nghệ sĩ, thời gian là thứ quý giá nhất.
Tống Như có kỹ năng diễn xuất cũng có thực lực, nhưng không có bao nhiêu thời gian có thể lãng phí. Cô cần phải giành được lời mời cho bộ phim tốt nhất trong thời gian đỉnh cao, như vậy mới có khả năng xác định được địa vị sau này.
Đỗ Cảnh Thăng chính là đang đánh cược cô không dám làm trái ý của anh ta.
Nhưng...
Cô vĩnh viễn sẽ không bán mình.
"Tôi sẽ không làm Dương Vũ Mịch thứ hai, tự chui đầu vào rọ đâu." Tống Như nói xong liền cúp máy.
Cô hít sâu một hơi, cố ép xuống tức giận trong lòng.
Bắt đầu từ lúc nào, người trong giới này lại bắt đầu chơi trò quy tắc ngầm này vậy? Quả thật là làm người ta buồn nôn.
"Tống Như, đây là kịch bản do đạo diễn Lý Hải gửi đến. Anh ta nói rõ ở trước mặt phóng viên, tuyệt đối sẽ không thay vai nữ chính." Chị Hy vui mừng nói.
Tống Như nghe tiếng liền mở video phỏng vấn trên mạng.
Đạo diễn Lý Hải không e ngại mà nói giúp cho Tống Như, anh ta nói tin tưởng Tống Như tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện đó.
Tống Như lập tức gửi tin nhắn cảm ơn cho đạo diễn Lý Hải, tiếp theo bảo chị Hy công khai văn kiện của luật sư Phong có liên quan đến chuyện “ngủ cùng giám khảo” tuyệt đối là tin tức giả, Tống Như sẽ thông qua pháp luật để bảo vệ danh dự.
Hơn nữa, fan hâm mộ của Tống Như còn để lộ ra bảng lịch trình Tống Như đã công khai lúc trước, cô không thể cùng xuất hiện với Đỗ Cảnh Thăng trước Liên hoan phim Kim Qua được.
Khi các đạo diễn đã từng hợp tác với Tống Như tiếp nhận phỏng vấn cũng nói bọn họ cho rằng Tống Như tuyệt đối không thể làm ra loại chuyện đó được.
"Cô ấy có nhân duyên rất tốt với mọi người trong giới, tại sao phải ở cùng một chỗ với ông già như vậy chứ?"
"Nếu như cô ấy thật sự có hậu trường giúp cô, sẽ không tuyên bố rút lui vào thời điểm đang nổi tiếng nhất?"
"Kỹ năng diễn xuất của Tống Như rõ như ban ngày, người truyền ra lời đồn nhảm này chỉ là ghen tỵ với thực lực của cô ấy, tôi tin tưởng Tống Như sẽ sống lại từ trong lửa."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK