Mục lục
Ảnh hậu của chàng tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 457: KHÔNG THEO KỊP TIẾN ĐỘ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC DƯƠNG




CHƯƠNG 457: KHÔNG THEO KỊP TIẾN ĐỘ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC DƯƠNG
Đây là lần đầu tiên Bùi Hiển Hiển uất ức như vậy trước mặt Âu Dương Hải, Âu Dương Hải tiến lên nắm lấy cổ tay của Bùi Hiển Hiển, nhìn chăm chú vào đôi mắt của cô, hỏi ra từng chữ: “Vậy lúc anh làm sáng tỏ, nên nói thế nào với phóng viên đây? Chắc chắn bọn họ sẽ hỏi quan hệ của anh và em.”
"Anh. . . . . . Đương nhiên là ăn ngay nói thật rồi."
"Được, vậy em nói cho anh biết, nói thật là cái gì!"
"Tôi là trợ lý của anh!" Bùi Hiển Hiển bị anh ta ép phun ra sáu chữ này.
"Trợ lý?" Âu Dương Hải cong môi nở nụ cười: "Một ảnh đế tiền lương hơn trăm triệu như tôi, vì sao phải cố tình ra mặt nói chuyện vì một trợ lý nhỏ? Em cảm thấy nói ra rồi, mấy phóng viên kia sẽ tin sao? Hơn nữa, anh cần thiết quản lý chuyện của trợ lý mình à?" Âu Dương Hải lại bước một bước về phía trước, ép đến Bùi Hiển Hiển không còn đường lui.
Bùi Hiển Hiển cắn môi, tức giận đến không có cách nào.
"Anh vẫn luôn biết em là một người có chủ kiến, cũng chưa từng xem thường em, anh là thật lòng thật dạ muốn theo đuổi em, cho dù muốn anh làm cái gì, anh cũng sẵn lòng, nhưng sao em cứ. . . . . . không chịu tin anh một lần? Nói trắng ra là, anh cũng chỉ biết đóng phim, những chỗ khác đều mơ hồ, em có gì phải tự ti chứ!"
Bùi Hiển Hiển chớp chớp mắt, không có cách phản bác.
"Anh chỉ ra mặt làm sáng tỏ vì người phụ nữ của mình, em là người phụ nữ của enh sao?" Những lời này của Âu Dương Hải cực kỳ bá đạo.
Lúc này, Bùi Hiển Hiển mới thật sự nhận ra, cô đã không còn đường lui rồi, nếu hôm nay cô không cho một câu trả lời, người đàn ông này sẽ luôn hùng hổ dọa người như vậy, khiến cô không thể thở nổi.
"Được! Hôm nay tôi cũng thẳng thắn nói với anh, tôi không phải một người tùy tiện, nếu tôi nhận định, một đời chỉ có một người đó, nếu tôi quyết định bắt đầu rồi, trừ khi tôi chết, nếu không tuyệt đối sẽ không dừng lại."
"Tôi giống với chị Tiểu Như, có thể vì tình yêu trả giá tất cả, nhưng trong mắt không chứa nổi một hạt cát, nếu có một ngày anh làm tổn thương trái tim của tôi, cho dù có liều mạng tôi cũng muốn xuống địa ngục cùng với anh."
Thế nhưng tiểu nha đầu này còn có một mặt hung hãn như vậy. . . . . .
Cô ấy cực đoan yêu hoặc không yêu như vậy, khiến Âu Dương Hải cực kỳ vui vẻ, người anh muốn không phải là thế này sao?
Anh trực tiếp ôm Bùi Hiển Hiển vào lòng, giống như sợ cô sẽ đổi ý vậy: “Ngày mai anh sẽ đi tìm phóng viên làm sáng tỏ, nói với cả thế giới, em là người của Âu Dương Hải anh.”
Vì có thể ở bên cô, anh đã tính toán biết bao lâu rồi, bắt đầu từ bây giờ, bọn họ sẽ chỉ là duy nhất của nhau.
Khoảnh khắc này, Bùi Hiển Hiển không nhịn được đỏ mắt. cô cũng vô số lần hỏi mình, nếu cứ như vậy bỏ qua người này, rốt cuộc sẽ tiếc nuối khó chịu hay không. . . . . .
Bây giờ nước mắt của cô đã chứng minh tất cả rồi, nếu thật sự bỏ lỡ anh, đời này của cô đều sẽ không đi tiếp được nữa.
"Chuyện xấu này tốt nhất anh nên xử lý sạch sẽ một lần, nếu không, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh." Cô ở trong lòng anh nhỏ giọng uy hiếp.
Âu Dương Hải gật đầu, kéo cô ra khỏi lòng mình một chút, trên người anh vẫn còn mùi hương thoang thoảng sau khi tắm. . . . . .
Bùi Hiển Hiển đỏ mặt, quay đầu sang chỗ khác đẩy vai anh: "Ăn cơm trước."
"Ăn cơm cái gì! Ăn em là đủ rồi. . . . . ." Anh vờ muốn hôn Bùi Hiển Hiển.
Bùi Hiển Hiển không kịp trốn, bị anh hôn lên má.
"Anh đùa giỡn lưu manh!" Bùi Hiển Hiển vội vàng giãy ra từ trong lòng anh, chạy vào phòng bếp.
Nha đầu kia còn có thể chạy đến chỗ nào chứ? Âu Dương Hải cười không khép miệng, bản thân anh cũng hiểu rõ, cách anh theo đuổi Bùi Hiển Hiển có chút hùng hổ dọa người, nhưng mà. . . . . . anh thật sự không có cách nào.
Cái loại cảm giác tâm tâm niệm niêm muốn nhưng không được đó rất giày vò người ta, cả đời này của anh cũng chưa từng để tâm một người như vậy, Bùi Hiển Hiển là ngoại lệ của anh, cũng là duy nhất của anh.
Cho nên Âu Dương Hải trực tiếp gọi điện thoại cho Dương Gia Cửu: "Tôi và Bùi Hiển Hiển xác định quan hệ rồi, Đại Thiên chính thức công khai đi."
"Đại Thiên là công ty giải trí, không có đạo lý làm sáng tỏ công khai cái gì đó cho nhân viên của công ty cả, trừ khi cậu ký hợp đồng với Đại Thiên, trở thành nghệ sĩ của Đại Thiên." Dương Gia Cửu cong miệng cười, anh sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể trêu ghẹo Âu Dương Hải.
"Đừng làm loạn, tôi xoay sở cục diện cũng không dễ gì, không thể bị thằng nhóc anh phá hỏng được! Hơn nữa, tôi muốn kết hôn sớm một chút, đuổi theo tiến độ của hai người."
"Cái này. . . . . . Chỉ sợ có chút khó." Trong giọng nói của Dương Gia Cửu tràn đây vui sướng không che giấu được: "Bởi vì, tôi sắp làm ba rồi."
"Cái gì?" Âu Dương Hải thật sự không biết nên miêu tả tâm trạng lúc này thế nào.
Tống Như ngồi ở bên cạnh Dương Gia Cửu nghe nhạc cổ điển, nghe thấy anh khoe khoang với Âu Dương Hải, không nhịn được nói: "Anh cũng không cần vui vẻ như vậy chứ?"
"Vui vẻ sao không!" Dương Gia Cửu ôm lấy Tống Như: "Anh nghĩ đến mình sắp làm ba, anh liền. . . . . ."
"Nếu Âu Dương Hải đã mở miệng rồi, thì anh giúp cậu ấy đi, nếu không có thể cậu ấy sẽ đi làm phiền ông nội, đến lúc đó xem anh làm thế nào.” Tống Như nâng tay sờ sườn mặt của Dương Gia Cửu.
"Được rồi, em ở nhà nghỉ ngơi, anh sẽ sớm về với em."
Tống Như gật đầu, cười nhạt.
Nói xong, Dương Gia Cửu lập tức lái xe chạy tới công ty, còn gọi điện thoại cho Rick, sắp xếp quan hệ công chúng.
Việc đầu tiên anh muốn công khai, chính là quan hệ anh em họ của mình và Âu Dương Hải, Đại Thiên ra mặt công khai lên tiếng như vậy mới có vẻ hợp lẽ.
Về phần những chuyện xấu bên lề của anh ta, để cho anh ta tự giải quyết.
Trước khi Đại Thiên bắt đầu hành động quan hệ công chúng, có rất nhiều fan mạng cảm thấy Âu Dương Hải và Bùi Hiển Hiển là một đôi, tuy Bùi Hiển Hiển chỉ là một trợ lý, nhưng trong giới diễn xuất cũng có rất nhiều tiền lệ trợ lý kết hôn với nghệ sĩ, hai người bọn họ lâu ngày sinh tình, lại bị Vu Phi Phi nửa đường nhảy ra chen một chân vào.
Nhưng mà bên kia, fan của Vu Phi Phi rất khó chịu, cảm thấy chắc chắn là Âu Dương Hải theo đuổi Vu Phi Phi trước, cô ta mới là bạn gái chính thức của Âu Dương Hải, dù sau cô ta là người mẫu kiêm ca sĩ, sao không đấu lại một trợ lý nhỏ được chứ?
Cũng cười Bùi Hiển Hiển không biết tự lượng sức mình, một trợ lý nhỏ không có chút bối cảnh cũng dám mơ mộng hão huyền!
Chỉ là Vu Phi Vi tình cờ biết được chuyện Âu Dương Hải cố tình đến Đại Thiên tìm Bùi Hiển Hiển, tức giận ném đổ cà phê trên bàn.
Cô ta cảm thấy chắc chắn Bùi Hiển Hiển sử dụng thủ đoạn đen tối, mới lừa được Âu Dương Hải, hơn nữa mọi người chỉ nhìn thấy anh ta đến Đại Thiên tìm Bùi Hiển Hiển, có lẽ là để giải quyết chuyện trên công việc thôi.
Chuyện vẫn chưa có kết luận, cô ta không thể bỏ qua sớm như vậy được.
Dù sao cô ta cũng là người phụ nữ duy nhất Âu Dương Hải không phủ nhận với bên ngoài, như vậy trong lòng anh ta, chắc chắn cô ta có một vị trí đặc biệt, không phải chỉ là một trợ lý nhỏ thôi sao? Cô ta sẽ sợ ư?
Cho nên Vu Phi Phi nghĩ tới nghĩ lui, quyết định ra tay trước! Chiếm giữ vị trí có lợi.
Đúng lúc chiều hôm nay cô ta sẽ tham gia hoạt động của thương hiệu, mượn cơ hội tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, mà lúc này hành động quan hệ công chúng của Đại Thiên chỉ đang trong lúc chuẩn bị.
"Cô Vu, xin hỏi rốt cuộc cô và ảnh đế Âu Dương Hải là quan hệ gì?"
"Hai người bắt đầu hẹn hò từ khi nào? Vì sao có người nói là cô chen chân?"
Vu Phi Phi nở nụ cười với ống kính, nhưng ánh mắt lại cực kỳ sắc bén: "Đó là sinh hoạt cá nhân của tôi, tôi không muốn nhiều lời, nhưng mà mỗi người đều có quyền lựa chọn, đúng không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK