CHƯƠNG 367: HY VỌNG MỚI
"Tôi không sao." Âu Dương Hải lạnh nhạt đáp một câu, sau đó không nhìn cô nữa, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bùi Hiển Hiển nghĩ là anh giận, cảm giác nhiệt độ trong xe cũng giảm xuống vài độ, một lúc lâu vẫn không dám lên tiếng.
Còn trong lòng Âu Dương Hải thì đang suy nghĩ làm cách nào có thể giữ cô gái này lại, trao đổi trực tiếp với Dương Gia Cửu hay là tìm Tống Như nói chuyện? Vấn đề này anh phải suy nghĩ thật kỹ, nếu không... Chỉ sợ Dương Gia Cửu nhìn thấu được nhược điểm của mình mà không thả người.
Anh ta muốn tìm một lý do không chê vào đâu được.
Chỗ ở của Âu Dương Hải vẫn là một bí mật mà truyền thông chưa điều tra ra được, tài xế thả họ xuống một nơi xung quanh là biển, cho dù Bùi Hiển Hiển có thông minh thì trong tình trọng say sóng cơ bản là cô ấy cũng không nhớ được đường.
"Anh Hải, anh về nhà à? Em xuống xe đây, tự em về được."
"Cô về một mình tôi sống thế nào?" Anh ta giơ giơ tay bị thương của mình lên.
Bùi Hiển Hiển mở to mắt nhìn, tại sao cô ấy lại có cảm giác kỳ lạ, có phải cô bị người ta bán rồi không?
Âu Dương Hải ở trong một biệt thự tĩnh lặng, xung quanh toàn là biển, trời vừa tối, cảnh đêm lộng lẫy.
Lúc Bùi Hiển Hiển đến biệt thự này thì đã hoàn toàn bị phong cách của biệt thự này hấp dẫn, tất cả mọi thứ ở đây đều là đồ cá nhân của Âu Dương Hải, tất cả cũng do anh ta tự chọn lựa, vậy nên chỗ nào cũng là dấu ấn của người đàn ông này.
"Tôi đi gọi điện thoại, cô tự đi dạo đi."
Âu Dương Hải nói một câu như vậy xong thì đi vào phòng làm việc, anh ta không để ý đến Bùi Hiển Hiển đang đứng ngắm nhìn, bây giờ điều gấp nhất mà anh ta cần làm chính là nói chuyện với Dương Gia Cửu, giữ lại người.
Sau khi Dương Gia Cửu nhận được điện thoại thì nhanh chóng hiểu được ý của Âu Dương Hải: "Chuyện này, cũng không phải là không thể..."
"Anh nói thẳng đi, muốn điều kiện gì?"
Khóe miệng Dương Gia Cửu hơi nhếch lên: "Tham gia bộ phim mới do tôi đầu tư, đóng chung với Tống Như, hơn nữa không trả tiền."
"Được." Âu Dương Hải trả lời rất nhanh.
"Cứ đồng ý như vậy sao?"
"Anh sẽ không để Tống Như đóng phim dở." Mấy ngày nay Âu Dương Hải đã cảm nhận được rõ ràng sự cưng chiều của Dương Gia Cửu dành cho Tống Như, hơn nữa điều kiện này của anh cũng không có gì quá đáng.
"Không phải phim dở, chỉ là đạo diễn là một người mới, khi truyền thông có lẽ sẽ chủ yếu lăng xê cậu."
Những chuyên này Âu Dương Hải đều không để ý, công ty của anh ta chính là văn phòng cá nhân của mình, anh ta đồng ý trong lúc quảng bá sẽ phối hợp với Đại Thiên.
"Gửi kịch bản đến."
Lúc trước Dương Gia Cửu cũng mới Âu Dương Hải đóng phim do Đại Thiên đầu tư, nhưng mà còn lâu Âu Dương Hải mới đồng ý dễ dàng như vậy, lần này liên quan đến danh dự của Tống Như, cộng thêm có Bùi Hiển Hiển...
Xem ra sức hấp dẫn của Bùi Hiển Hiển đối với Âu Dương Hải vượt ngoài dự đoán của Dương Gia Cửu.
Sau khi Dương Gia Cửu về nhà, thấy Tống Như vẫn còn đắm chìm trong kịch bản mà Tiêu Dịch Trạch mang về, mãi đến khi Dương Gia Cửu đứng sau lưng cô, cô vẫn không nhận ra.
"Kịch bản không hay à?"
"Không phải... Rất chấn động, em chỉ không ngờ chủ đề lại như vậy."
Bộ phim này tên là , là một bộ phim trinh thám viễn tưởng, hai vợ chồng nọ vốn sinh sống ở một thị trấn, mở một tiệm bánh bao nhỏ, nhưng trong thị trấn luôn xảy ra chuyện lạ, hơn nữa chuyện gì cũng liên quan đến hàng xóm của bọn, nữ chính ngày càng lo lắng, sợ chồng mình cũng sẽ xảy ra chuyện, nhưng có một ngày cô nhận ra nguyên nhân của tất cả chuyện này đều là do chồng của mình.
"Thể loại phim điện ảnh này ở trong nước không nhiều, là một mảng mới..."
"Anh định mời ai đóng vai nam chính?" Tống Như có hơi lo lắng: "Em sợ em diễn không tốt..."
Lần trước đóng , bởi vì cô rất có cảm xúc với nhân vật chính, hơn nữa nữ chính có khá nhiều đất diễn, không có diễn chung với bạn diễn cho nên chỉ cần điều chỉnh tốt tâm trạng của mình là được rồi, nhưng trong bộ phim này nam nữ chính diễn chung rất nhiều.
Dương Gia Cửu cười ôm eo cô: "Trước giờ anh chưa bao giờ thấy em thiếu tin tưởng vào bản thân như vậy, yên tâm đi, anh tin chỉ cần em diễn tốt như bình thường, bộ phim này nhất định có thể công chiếu hoàn hảo."
"Được, em sẽ cố gắng."
Tống Như nói thật.
"Anh sẽ chọn một người tốt nhất vào vai nam chính, hơn nữa nhất định là người thích hợp nhất với đề tài này, lần này đoàn phim sẽ quay phim hoàn toàn bí mật, đến giai đoạn cuối mới quảng bá."
"Tất cả những điều này em đều nghe theo anh, em sẽ chuẩn bị thật tốt, phối hợp với công việc quay phim." Tống Như nói xong, lại nhớ ra cái gì đó: "Bao giờ thì bắt đầu quay?"
Có phải cô lại phải xa Dương Gia Cửu rồi?
"Hiệu suất làm việc của Tiêu Dịch Trạch rất cao, đợi ký hợp đồng xong, tuần giữa tháng sau là có thể bấm máy."
"Được, em hiểu." Tống Như có đủ thời gian để nghiên cứu kịch bản hết kịch bản, mặt khác còn có thời gian để giải quyết việc nhà.
"Trong phim có thể sẽ có một vài cảnh hành đông, đứng lúc em có thể dùng những động tác lúc trước đã học được."
Tống Như cười cười: "Sao em lại cảm giác là những cảnh này do anh thêm vào nhỉ?"
Vì để cô có thể phát huy tốt nhất sức hút của vai diễn, Dương Gia Cửu đã tốn rất nhiều tâm huyết.
Dương Gia Cửu mỉm cười, anh không ngờ là bị Tống Như phát hiện nhanh như vậy.
Lúc này Tống Như chỉ có một suy nghĩ, hiện giờ đạo diễn, phía đầu tư đều là người của mình, đến lúc diễn thì phải làm thế nào tốt nhất? Còn cô cũng hết sức tò mò về người nam chính kia.
...
Chiều tối, Tống Nhu đi ô tô về nhà, vừa đúng lúc thấy luật sư của ông cụ Tống lái xe rời đi, cô ta vừa định bước đến chào hỏi, lại thấy đối phương giả vờ như không nhìn thấy mình vội vàng rời đi.
Trong lòng Tống Nhu lập tức có một cảm giác xấu.
Không biết ông cụ Tống đã giấu giếm dự định gì, tại sao luật sư lại tránh cô ta như vậy?
Cô ta lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi cho trợ lý căn dặn: "Tìm hiểu xem thử gần đây luật sư Hàn làm gì? Có phảo ông nội có mệnh lệnh gì mới không?"
Mỗi ngày cô ta đều như ngồi trên đống lửa, vừa nghĩ đến Tống Như vẫn sống rất tốt thì cô ta không thể nào yên tâm được.
Mặc dù bây giờ bên ngoài có rất nhiều lời đồn về Tống Như, nhưng hễ Tống Nhu nhìn thấy Tống Như xuất hiện trên tivi là đã thấy rất bực mình.
Cô ta nhất định phải hoàn toàn kéo Tống Như xuống mới có thể thở phào nhẹ nhõm, nếu không cả đời này sẽ đều sống trong lo sợ.
...
Đêm xuống, Bùi Hiển Hiển ngồi ở ghế dài bên ngoài biệt thự, ngắm nhìn biển.
Không thể phủ nhận ở đây thật sự rất đẹp, hơn nữa Âu Dương Hải thiết kế cũng rất đặc biệt, vừa khiến người ta thoải mái, lại vừa khiến người ta thấy áp lực... Lúc người đàn ông này thiết kế chỗ này thì nghĩ gì vậy?
Bùi Hiển Hiển tựa lưng vào ghế ngồi, nhìn lên bầu trời lấp lánh: "Woa, nhiều sao quá đi!"
Lúc này Âu Dương Hải choàng áo choàng tắm đi đến sau lưng cô, cơ bắp hoàn hảo trên người đúng lúc lộ ra, anh ta cố ý mặc như vậy...
Sau đó cũng ngẩng lên nhìn bầu trời đêm: "Đêm nay thật đẹp, đã không có mây lại còn rất nhiều sao."