CHƯƠNG 420: TIN ĐỒN THẤT THIỆT
Nếu Lí Vỹ chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, thì cứ để anh ta tiếp tục.
Vào thời gian nghỉ ngơi, Lí Vỹ cố ý tìm cơ hội xuất hiện trước mặt phóng viên, sau đó tựa như không biết rõ tình hình, nói một số lời mập mờ.
"Đây là bộ phim đầu tiên tôi hợp tác với Tống Như, đối với cô ấy tôi cũng không hiểu biết nhiều lắm, nếu nói ở trường quay, Tống Như rất thành thật, phân đoạn diễn đều tập trung quay vào buổi tối."
"Thế ban ngày thì sao?" Phóng viên hỏi tiếp.
"Ban ngày. . . . . . cô ấy đi theo một diễn viên lâu năm, ở trường quay xem người khác diễn, về phần bọn họ có quan hệ gì, tôi cũng không rõ ràng."
Tuy rằng anh ta không trực tiếp đưa ra kết luận gì, nhưng lại ám chỉ Tống Như cùng người diễn viên có tuổi kia có quan hệ mờ ám không để cho người ngoài biết.
Vốn dĩ các phóng viên này cũng chỉ muốn nghe được từ trong miệng Lí Vỹ một ít chuyện bên trong, mỗi câu nói của anh ta đều bị các phóng viên lợi dụng, dựa vào đó để tung tin Tống Như cùng Dương Gia Cửu sắp ly hôn.
Sau khi phỏng vấn Lí Vỹ, rất nhanh sau đó các phóng viên đã tuyên bố nội dung tin tức mới.
"Tống Như quả thật sử dụng quy tắc ngầm ."
"Diễn viên cùng đoàn phim tiết lộ, Tống Như cùng diễn viên khác có quan hệ không rõ, hoặc đã ly hôn."
"Tin tức Ly hôn càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng Đại Thiên vẫn không có hành động đáp lại nào cả."
"Đại Thiên ngầm thừa nhận Tống Như không còn là bà Dương."
Các phóng viên như vậy càng làm tin đồn trầm trọng thêm, mà Đại Thiên lại không có sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ để áp chế tin tức này, mà là lấy thân phận chính thức cảnh cáo Lí Vỹ: "Làm người thì phải phụ trách lời nói và việc làm của mình."
Việc này phải chăng đại biểu những lời nói của Lí Vỹ về chuyện ấy,đều là giả?
Ông cụ Dương cùng Dương Gia Cửu đều rõ ràng, với hành vi hiện tại của Lí Vỹ, đoàn làm phim còn chưa đủ lý do xác thực để thay thế anh ta, cho nên bọn họ đều đang đợi, đợi Lí Vỹ tự mình xông lên, đưa mặt ra để cho bọn họ đánh.
Tình hình chung, hiện tại đoàn làm phim mới là bên sốt ruột nhất, bởi vì xảy ra chuyện đồn đãi như vậy khẳng định sẽ ảnh hưởng đến việc quay phim, cũng sẽ ảnh hưởng đến lời bình của giới điện ảnh về bộ phim.
Nhưng mà Úc Nam giống như không thèm để ý, chỉ nói bản thân không thoải mái, để cho phó đạo diễn đến quản lý công việc của đoàn làm phim, quay một ít những đoạn diễn phụ, để cho diễn viên trong đoàn nghỉ ngơi lấy lại sức.
Mà anh ta lại âm thầm đi ra nước ngoài một chuyến, cùng với Dương Gia Cửu thỏa thuận tốt việc gặp mặt với nam chính, đàm phán chuyện hợp tác.
Không thể không nói, ngoại hình diễn viên nam này cùng với diễn xuất không chê vào đâu được, thậm chí so với Lí Vỹ còn nam tính có sức hút hơn, hơn nữa còn có thể giúp cho bộ phim vươn ra thị trường nước ngoài, việc này đối với đoàn làm phim mà nói, tựa như nhờ họa được phúc vậy.
So sánh với việc, những người giở thủ đoạn sau lưng sẽ không dễ chịu như vậy.
Dù sao dám truyền chuyện xấu về ông cụ Dương. . . . . . Úc Nam cũng rất ngạc nhiên, đợi sau khi ông cụ Dương công bố thân phận, xem Lí Vỹ sẽ có vẻ mặt thế nào.
Tống Như tin tưởng Dương Gia Cửu, cho nên căn bản không lo lắng chuyện này, mỗi ngày rất sớm đã làm trợ lý cho ông cụ, đi theo ông học tập kinh nghiệm diễn xuất.
Anh Mạt cũng khuyên Tống Như, có phải nên tránh tị hiềm, tạm thời không làm trợ lý cho ông cụ nữa, hoặc là có một số việc để cô ấy làm thay, nhưng mà bị Tống Như từ chối.
"Vốn dĩ không có gì, nếu tôi bỏ trốn, hoặc là lảng tránh chuyện này, ngược lại sẽ có vẻ kỳ quái."
Nếu cô sợ, chính là để cho Lí Vỹ cùng phóng viên có cơ hội lợi dụng, cô sẽ không làm như vậy, bởi vì sau lưng cô còn có Dương Gia Cửu và cả đoàn làm phim. . . . . .
"Được, những người hâm mộ đều tin tưởng chị, sẽ không bị những lời đồn đãi bên ngoài lừa bịp."
Tống Như cười gật gật đầu, xem ra những fan hâm mộ thiệt tình ủng hộ cô sẽ không bị những lời đồn đãi này ảnh hưởng, không phải chính miệng cô nói ra chuyện, bọn họ sẽ không tin tưởng.
"Hai ngày tới em giúp chị chú ý kỹ động thái của fan hâm mộ, cũng tiết lộ ra ngoài, chị sẽ không để cho bọn họ phải chờ lâu đâu."
"Vâng!" Anh Mạt cũng dần dần hiểu biết phong cách làm việc của Tống Như, sự tự tin của cô ấy rất có sức hút, làm trợ lý của cô ấy, Anh Mạt chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ do cô ấy giao cho, hoàn thành chức trách của người trợ lý, chính là giúp cô ấy rồi.
Sau khi fan hâm mộ nhìn thấy Anh Mạt dùng tài khoản quản lý đưa ra tin tức, càng thêm kiên định tin tưởng.
Tống Như chưa từng làm cho bọn họ thất vọng, cho nên, hiện tại mặc kệ bên ngoài truyền những tin tức vớ vẩn thế nào, một chút bọn họ cũng không tín.
Bọn họ chính là thích Tống Như, thích tất cả của cô ấy!
Lí Vỹ là cái loại tiểu nhân gian trá, sớm muộn gì cũng sẽ bị vấp ngã.
Có điều, với tài năng lăn lộn trong giới diễn viên cho đến tận hôm nay của Lí Vỹ, anh ta cũng có biện pháp của mình, nếu không từ sớm không biết đã bị đẩy đến xó xỉnh nào rồi.
Khi tin tức Tống Như ly hôn bị truyền đến ồn ào huyên náo, có người đưa số điện thoại thật của Tống Như cho phóng viên.
Cả ngày, điện thoại của Tống Như không ngừng nhận được các cuộc gọi quấy rầy, toàn bộ đều do các phóng viên gọi tới.
"Cô là Tống Như phải không?"
"Cô cùng Tổng Giám đốc Dương ly hôn thật rồi sao?"
"Cuối cùng người diễn viên lâu năm kia cùng cô có quan hệ gì?"
Ngay từ đầu Tống Như còn có thể đối phó, nhưng mà điện thoại gọi không ngừng, mặc kệ cô có từ chối hay phủ nhận như thế nào, bọn họ vẫn không ngừng gọi điện thoại đến.
"Chị tiểu Như, cái tên Lí Vỹ kia thật quá đáng!" Anh Mạt tức giận nói, hiện tại ấn tượng tốt của cô đối với Lí Vỹ toàn bộ biến mất , ngay từ đầu còn cảm thấy đây là nam thần đẹp trai, hiện tại biết anh ta làm những việc này sau lưng, liền cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Tống Như nhìn màn hình di động lại sáng lên, sắc mặt cũng trở nên hết sức khó coi, vừa lúc Dương Gia Cửu lái xe đến khách sạn, thay Tống Như nhận điện thoại.
"Tống Như, cô không phải trốn tránh nữa, cứ nói thật mọi chuyện với chúng tôi đi! Chúng tôi có thể giúp cô làm một chuyên mục thăm hỏi, thời đại ngày nay, việc ngoại tình ly hôn cũng không phải tin tức lớn gì cả?"
"Anh ở công ty nào?" Dương Gia Cửu cố nén cơn giận, hỏi ngược lại.
"Chúng tôi là truyền thông Tuyên Lãng, anh là nhân viên công tác bên cạnh Tống Như phải không? Nếu như anh đồng ý hợp tác với chúng tôi, tiếp nhận phỏng vấn, cũng có thể được!" Đối phương không ý thức được nhười nhận cuộc điện thoại này là ai, còn muốn ra giá mua chuộc đối phương.
"Chờ đóng cửa đi."
Dương Gia Cửu nói xong, trực tiếp cúp điện thoại, Anh Mạt im lặng nhẹ nhàng ra khỏi phòng, để lại không gian riêng cho hai người.
"Em không lo lắng, cũng không sốt ruột, em biết các anh đã có đối sách , em sẽ tự chăm sóc tôt bản thân, chờ chuyện này chấm dứt." Tống Như không để Dương Gia Cửu kịp mở miệng, liền chủ động kéo lấy tay anh nói.
"Anh bảo Trần Viễn đổi cho em một số điện thoại mới. . . . . . Số này tạm thời giữ lại, chờ chuyện này qua đi, lại tiếp tục dùng." Dương Gia Cửu hiểu Tống Như, một người hoài cổ như cô, sẽ không dễ dàng thay đổi số điện thoại.
Lòng Tống Như được những lời quan tâm của anh sưởi ấm, cô dựa vào ngực anh, ngoan ngoãn gật đầu, ở trong lòng anh, vĩnh viễn cô đều có thể hấp nhận được hơi ấm.
"Em không cần phải xen vào chuyện bên ngoài này, muốn làm gì, cứ tiếp tục làm, chuyện thay người cứ để cho Úc Nam sắp xếp." Dương Gia Cửu ôm chặt cô vào trong lòng, thứ anh cần rất đơn giản, chính là Tống Như được vui vẻ hạnh phúc, một khi có người động đến Tống Như, thì tự gánh lấy hậu quả.