CHƯƠNG 293: ANH TA ĐANG ĐỢI
“Chủ tịch, đây là những số liệu mới nhất mà tôi nắm được, người hâm mộ hiện vẫn đang cãi nhau rất kịch liệt.” Trần Viễn để báo cáo lên trước mặt bàn của Dương Gia Cửu. “Tôi đã tra tìm ra một vài ID bình luận nhiều nhất và tìm được địa chỉ IP, chỉ là họ tên họ đăng kí đều là giả, chắc chắn là đằng sau đã có người thao túng.”
“Thực ra Đại Thiên có thể ra mặt giải quyết, chỉ cần một câu nói là có thể...” Trần Viễn nói ra nghi vấn trong lòng mình, chuyện này với Dương Gia Cửu mà nói, chỉ cần nói một câu là xong.
“Lần này chủ đầu tư là Đại Thiên, còn có sự tham gia của mấy diễn viên thực
lực, đối với Trần Tẩm mà nói chỉ có lợi không có hại, cô ta không cần thiết phải làm như vậy, với danh tiếng của cô ta cũng không cần phải mượn cớ
này làm to chuyện lên, vì vậy...”
“Tôi hiểu rồi, chỉ cần tạm thời án binh bất động, kẻ đứng đằng sau sẽ tự động xuất đầu lộ diện.”
“Bọn họ nhằm vào Tống Như, cuối cùng ai sẽ là người ra mặt kết thúc
đây?”
Trần Viễn dừng lại một lát rồi nhìn về phía Dương Gia Cửu: “Anh!”
Nhưng sau khi nói xong, anh ta như đi vào ngõ cụt: “Nhưng chỉ cần anh ra
mặt thì chuyện này lập tức sẽ kết thúc.” Nói xong, anh ta lại nghĩ đến
một khả năng: “Hoặc là, phu nhân sẽ tham gia diễn xuất?”
“Tống Như rất thích kịch bản này, cô ấy cũng không nói với tôi là không
muốn diễn, chỉ cần cô ấy không có động thái gì, tôi sẽ tiếp tục dọn sẵn
đường cho cô ấy, bất luận sự việc có diễn biến thế nào thì đều nằm trong
tầm kiểm soát.”
Về điểm này, Dương Gia Cửu rất có lòng tin, lùi một vạn bước, dù sao người yêu cầu quay là Trần Tẩm, sự việc làm lớn lên, cô ta cũng khó tránh trách nhiệm. Dương Gia Cửu chỉ là đang đợi thời cơ thích hợp nhất để ra tay.
“Nếu phu nhân diễn bộ phim này, chắc sẽ có một sự bất ngờ lớn.”
Dương Gia Cửu trong lòng vô cùng mong đợi, anh hơn ai hết hiểu rõ thực lực của Tống Như, vả lại, Tống Như cũng hiểu rõ ý nghĩa đặc biệt của bộ phim này với anh.”
Chỉ có điều...
“Nếu mọi chuyện là do họ khiêu khích trước, thì họ cần phải chuẩn bị để gánh chịu hậu quả.”
Cái giá phải trả cho việc khiêu khích anh?
Từ trước tới nay, chưa có ai có thể chịu đựng được.
Trần Viễn nhìn thấy sắc mặt thay đổi của ngài chủ tịch, biết rằng những kẻ gây chuyện kia chết chắc rồi.
......
Mấy ngày sau, Tống Như đang chuẩn bị ra nước ngoài tuyên truyền cho phim mới của shellyneo,
Nhưng nghĩ đến những lời Trần Tẩm hôm đó nói ở buổi họp báo, tâm trạng lại có chút không vui.
Từ sau khi cô biết kịch bản bộ phim này là do đích thân Dương Gia Cửu viết, cô đã đặt rất nhiều kì vọng vào nó, cô đã xem đi xem lại rất nhiều lần kịch bản
này, cô sẽ không cho phép bất cứ ai phá hoại giấc mơ của Dương Gia Cửu.
Đêm khuya, Tống Như trằn trọc mãi không ngủ được
Hơi thở của cô Dương Gia Cửu đã rất quen thuộc, biết cô vẫn còn thức, anh lật tay bật chiếc đèn ngủ ở đầu giường lên: “Sao, không ngủ được à?”
“Ừmm... Tống Như ngẩng đầu nhìn Dương Gia Cửu”
“Vì chuyện kịch bản à?”, Dương Gia Cửu ôm lấy Tống Như, nhẹ nhàng hỏi.
“Trần Tẩm đã vào đoàn phim rồi, mọi chuyện coi như đã giải quyết xong, tình hình đang chuyển biến tốt, nhưng nếu họ vẫn không chịu ngừng tay, cố tình ép Đại Thiên...”
“Em dự định sẽ làm gì?” Dương Gia Cửu hỏi Tống Như.
“Em không cho phép họ làm như vậy, họ có thể ức hiếp em, nhưng ức hiếp anh thì tuyệt đối không được!”, Tống Như nói chuyện rất quả quyết: “Em sẽ diễn, bất luận phải trả cái giá như thế nào, em cũng sẽ vì anh mà diễn.”
Dương Gia Cửu cười cười, ôm cô càng ngày càng chặt: “Được.”
Vợ của anh cũng rất thương anh!
Hai người nói chuyện xong, Dương Gia Cửu lại càng thêm thương Tống Như, anh nên sớm nói ra suy nghĩ và kế hoạch của mình, như vậy cô ấy sẽ không cần lo lắng như thế.
Anh sẽ cho Trần Tẩm và công ty quản lí của cô ta thêm một cơ hội nữa.
Ngày hôm sau, sau khi khai máy, xe của Dương Gia Cửu đi vào phim trường, anh trực tiếp đi vào phòng chờ của Trần Tẩm.
Bọn họ đích thực là quen biết đã lâu, từng là bạn học..
Trần Tẩm đang uống cà phê, nhìn thấy Dương Gia Cửu từ đâu bước vào, cô ta bị dọa cho sợ chết khiếp, từ đầu tới cuối không dám nhìn thẳng vào mắt anh ta.
Nếu không phải bản thân đã làm điều gì khuất tất, cô ta sẽ không phản ứng như vậy.
“Lí do hôm nay tôi đến tìm cô, chắc là cô hiểu rõ.” Dương Gia Cửu gương mặt lạnh lùng đứng cạnh ghế sofa.
Trần Tẩm vô cùng hỗn loạn, không biết phải đối mặt với những lời chất vấn của anh ta ra sao, luôn giữ im lặng.
“Tôi và công ty quản lí của cô đã thương lượng với nhau, tiền catxe của cô sẽ được tăng lên 30%.”, Dương Gia Cửu giơ tay, lập tức Trần Viễn đứng đằng sau lấy ra một bản hợp đồng mới đã qua chỉnh sửa.
“Tại sao chứ...”
“Có những chuyện, dùng tiền giải quyết càng đơn giản.” Dương Gia Cửu trả lời rất thẳng thắn: “Nể tình trước đây từng là bạn học, tôi có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng....cơ hội tôi cho cô, chỉ có một mà thôi.”
“Dương Tổng, anh làm tôi hồ đồ rồi, tôi không hiểu anh đang nói gì.”
Dương Gia Cửu nhẹ nhàng liếc nhìn cô ta một cái, nhưng rất rõ ràng, đây là ánh mắt của sự đe dọa.
Trần Tẩm lúc đó rất hối hận, chợt có ý nghĩ muốn nói hết mọi chuyện ra. Nhưng.... Tề Tương sớm đã uy hiếp cô ta, nếu dám nói cho Dương Gia Cửu biết thì cô ta coi như xong đời.
Bây giờ nếu liều một phen thì may ra mới có khả năng bảo toàn được bản thân.
Trần Tẩm ho một tiếng, nói với Dương Gia Cửu: “Vậy tôi xin được cảm ơn sự khẳng định của Dương Tổng, tôi sẽ cố gắng diễn thật tốt.”
Dương Gia Cửu lúc đứng lên đã có quyết định của mình.
Ánh mắt Trần Tẩm vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Dương Gia Cửu, thấy anh ta đã bước ra ngoài cửa, trong lòng mới nhẹ nhõm được một chút, nhưng anh ta nghiêng người lại nói một câu: “Cô không phải cho rằng Tống Như không nhận bộ phim này là vì cô ấy không diễn được vai nữ chính đấy chứ?”
Trần Tẩm ngây ra, Dương Gia Cửu đã bước ra khỏi phòng chờ.
Câu này có ý gì?
Lòng bàn tay cô ta toàn là mồ hôi lạnh, cô chắc chắn Dương Gia Cửu đã biết điều gì đó, vừa rồi còn nói cho cô cơ hội...
Nhưng điểm yếu của cô đang bị Tề Tương nắm trong tay, chuyện cô được người ta bao dưỡng, tuyệt đối không thể lộ ra ngoài, cô không còn lựa chọn nào khác.
Vì vậy, cho dù Dương Gia Cửu đã ra điều kiện nâng tiền catxe cho cô, thì những tin tức bên ngoài vẫn không có dấu hiệu thay đổi gì, người hâm mộ hai bên vẫn không ai chịu nhường ai.
Trần Tẩm khóa cửa phòng chờ, nối điện thoại với Tề Tương: “Làm thế nào bây giờ, Dương Gia Cửu đã biết hết rồi.”
“Vậy thì có làm sao? Cô cứ yên tâm diễn tốt vai của mình đi, đợi khi nào quay xong một nửa, đến lúc đó, tôi sẽ lại ra tay, cô sẽ chủ động gọi Tống Như đến đoàn phim, nói rằng muốn làm hòa với cô ta.”
“Sau đó thì sao? Cô rốt cuộc muốn làm gì?”, Trần Tẩm đã không còn lòng kiên nhẫn rồi, nếu bị Dương Gia Cửu phát hiện ra, cô sẽ không còn đường lui nữa. Cái cảm giác muốn nói nhưng không được nói, sắp làm cô ta phát điên lên rồi.
“Những chuyện sau đó thì không cần cô phải bận tâm nữa rồi.”
“Cô tốt nhất sắp xếp cho ổn thỏa, nếu không tôi sắp bị cô hại chết rồi.” Trần Tẩm giọng hung dữ dập tắt điện thoại, ở ngoài, quản lí đang giục cô ra chuẩn bị quay.
Trần Tẩm hít một hơi thật sâu, mang theo gương mặt tươi cười bước ra.