CHƯƠNG 107: TIỂU NHÂN ĐÁNG THƯƠNG NHẤT
Thêm nữa Tống Như cũng chỉ là bị cuốn vào phong ba, trong tình cảnh như thế này, cô vẫn có thể thản nhiên đi đến hôm nay, Trương Vân ngoài tán thưởng kĩ năng diễn xuất của cô, cũng rất tán thưởng tính cách của cô.
Nhìn thấy cô khí thế sục sôi nói chuyện như vậy, Ngụy Lãng lau mồ hôi.
Anh không biết Tống Như rốt cuộc là muốn làm gì, nhưng anh cũng không thể có bất kì việc gì tiếp tục để phát triển tiếp nữa, một khi việc anh giấu giếm bị Trương Vân biết…..
Nghĩ đến vậy, Ngụy Lãng chủ động gia nhập cuộc nói chuyện của bọn cô.
“Tôi vẫn nhớ trong giải liên hoan phim Kim Qua, là Trương tổng đã trao giải cho Tống Như tiểu thư”.
Anh cứ như vậy tham gia vào, Trương Vân vừa lòng gật đầu: “Thật sự, trải qua những phong ba đó, tin tưởng con đường của Tống Như sau này sẽ càng ngày càng tốt”.
Ngụy Lãng gật đầu với Trương Vân.
Lúc này, ông chủ Triệu ở bên phải Trương Vân, lại nói tiếp, khó tránh sẽ chọc KB không vui, Trương Vân cười thu lại ánh mắt, bắt đầu chú ý đến sân khấu.
Tống Như lúc này mới nhận ra, Ngụy Lãng là cố ý.
Anh muốn ngăn bọn cô nói chuyện, cản trở cô nói chuyện với Trương Vân, mặc dù không biết vì sao, nhưng cô đã không thể tiếp tục như vậy nữa.
Trường hợp như này, làm hơi quá, sẽ gây cho Trương Vân sự phản cảm.
Điện thoại rung lên, là tin nhắn của Dương Gia Cửu.
“Tiến triển sao rồi”?
Tống Như trả lời biểu cảm thất vọng, hít sâu một hơi.
Qua một lúc, Trương Vân đi vào nhà vệ sinh.
Tống Như nhìn Ngụy Lãng đứng lên, mở miệng gọi anh lại: “Anh muốn đi tìm Trương tổng”?
Ngụy Lãng nhàn nhạt nhìn cô, ngồi lại vị trí: “Tống Như, Oatlets đã gửi lại hồ sơ của cô rồi, cô không phù hợp bước vào Oatlets, tôi hy vọng cô đừng ảnh hưởng tới Trương tổng”.
“Nhưng mà, tôi sao lại cảm thấy việc tôi có ý vào Oatlets, Trương tổng lại không biết việc này”.
Tống Như cười rồi nói ra lời này, cảm xúc ở đáy mắt sâu mênh mông.
Một lúc, Ngụy Lãng có chút xấu hổ vô cùng: “Trương tổng quả thật có ý nghĩ muốn kí với cô, nhưng tôi cảm thấy không thích hợp, tôi không lo lắng cô với cô ấy sau khi nói chuyện để lộ cái gì, chỉ là cảm thấy dưới tình hình này vạch trần sự thật, thể diện của cô với Trương tổng đều sẽ tổn thất”.
“Cô cản đường của người khác, bước vào Oatlets cũng không có tài nguyên tốt gì đâu”.
“Thật không? Nghĩ không ra người quản lí của Oatlets có bản lĩnh như vậy, nhưng giấu tổng tài, làm mưa làm gió”. Trong lòng Tống Như rất giận, trên mặt lại không có bộc lộ ra một tí nào.
“Việc của cô và Chúc Thanh Hà tôi tất cả đều nghe rồi, tôi với cô ấy không là người cùng đường, nhưng sự việc này, tôi đồng ý quyết định của cô ấy, mà lại cô quả thật không phù hợp điều lệ kí kết của kế hoạch đào tạo minh tinh.
“Điều kiện bây giờ của cô không tệ, có cơ hội kí với công ty khác, KB không phải luôn khai thác cô sao”?
“Đừng mơ mộng nữa, Oatlets sẽ không mở to cửa ra với cô đâu”.
Anh một hơi liền nói hết từng ấy lời, chỉ là muốn Tống Như chết tâm.
Anh cược Tống Như sẽ không ở dưới trường hợp như này nói tất cả với Trương Vân, những lời như vậy, cô sẽ trở thành trò cười lớn nhất.
Ngụy Lãng cười nắm chắc thắng lợi, nhưng anh kinh ngạc phát hiện Tống Như không có bất kì biểu tình lo lắng và thất vọng nào, ngược lại càng thêm điềm nhiên trấn định.
“Anh với Chúc Thanh Hà quả thật không phải người chung đường, bởi vì thậm chí anh không bằng cô ấy, cô ấy ghét tôi, cảm thấy tôi cản trở con đường của nghệ sĩ dưới tay cô ấy, cho nên thiết kế cái bẫy này hại tôi, trong cái bẫy này, không kinh sợ khi thấy chuyện kinh dị…..nhưng những gì anh làm càng tệ, anh lại phụ đi sự tin tưởng của Trương tổng đối với anh.”
“Dùng từ ngữ hoa mĩ để tô vẻ lòng tiểu nhân của chính mình, mới là đáng thương”.
Ngụy Lãng nhìn mặt của Tống Như , lại không nói được câu nào trả lại.
“Tôi sẽ khiến anh nhìn tôi bước vào Oatlets, sau đó chúng ta từ từ tính khoản nợ này, quản lí Ngụy”.
Mấy câu này, triệt để kinh sợ đến Ngụy Lãng, anh từ trước đến giờ chưa từng nghĩ đến Tống Như sẽ cứng rắn như vậy, chả trách Chúc Thanh Hà nhất định phải đem cơ hội của cô xóa đi.
Nếu như cô bước vào Oatlets thật, tình hình về sau rất khó đoán trước được.
Ngụy Lãng không cùng Tống Như tiếp tục trò chuyện nữa, sau khi Trương Vân quay lại, đến khi trình diễn kết thúc, bọn cô cũng không nói chuyện quá nhiều, sau đó các khách quý lần lượt rời đi.
Dương Gia Cửu ở xa nhìn Tống như, trước tiên đi bãi đỗ xe.
Mặc dù hành động hôm nay không thuận lợi, thì phải nghĩ cách khác.
Tống Như hội ý từ bên khác rời khỏi cùng anh tập hợp.
Ngụy Lãng nhìn Tống Như đi lên thềm, hở ra một hơi, xem ra Tống Như quả thực là kẻ địch mạnh của những nữ diễn viên khác.
“Trương tổng, vậy tôi đi lái xe trước”. Ngụy Lãng nói, bước nhanh ra ngoài cửa.
Đúng lúc Trương Tổng đi chậm lại, gặp được ông chủ Triệu từ đằng sau bước đến, cả thời gian trình diễn, bọn họ đều không nói chuyện gì.
“Ông chủ Triệu, tôi và Tống Như nói nhiều hơi một chút, ngài không để ý chứ”?
“Tôi đương nhiên không để ý”. Ông chủ Triệu ý sâu xa nhìn Trương Vân: “Cô muốn kí hợp đồng với cô ấy”?
Dựa vào thực lực của Oatlets, KB quả thực kém một đoạn.
“Tôi là có ý này, nhưng nghe nói Tống Như đã kí hợp đồng với KB rồi, quân tử không cướp đồ tốt của người khác, hy vọng đôi bên hợp tác thuận lợi”.
“Tống Như”? Ông chủ Triệu nhìn thấy tài xế lái xe đến, lắc đầu nói: “Trong này có thể có nhầm lẫn gì, Tống Như đã rõ ràng từ chối yêu cầu kí kết với KB rồi”.
Tiếp đó ông ấy liền lên xe rời đi.
Trương Vân nhìn xe đi xa, lông mày hơi nhau lại.
Qua một lúc, Ngụy Lãng lái xe đến, Trương Vân mở cửa lên xe, suy nghĩ một lúc: “Ngụy Lãng, tin tức Tống Như kí hợp đồng với KB có đúng không”
“Đúng vậy, căn bản có thể chắc chắn rồi”. Ngụy Lãng lau mồ hôi, không biết Trương Vân vì sao đột nhiên hỏi cái này.
“Cậu tranh thủ một chút, xem có thể đem hợp đồng đó đến công ty chúng ta”.
“Trương tổng, lời như vậy quan hệ của chúng ta với KB sẽ rất ngại, chỉ vì Tống Như, đáng sao”?
Trương Vân không trả lời lại, chỉ là đáy mắt có mấy phần tức giận bộc lộ tâm trạng của cô, cô biết chuyện cũ giữa Ngụy Lãng và Chúc Thanh Hà, cũng biết nội bộ công ty có vài vấn đề, luôn cho rằng Ngụy Lãng vẫn còn trung thành với cô, xem ra bây giờ, anh so với Chúc Thanh Hà khiến cô càng thất vọng.
……
Trên đường, Tống Như uống nước gừng mà Dương Gia Cửu chuẩn bị.
“Tối nay trời lạnh, sớm biết không thể thành công, anh sẽ không để em đi đến đó”. Anh nói, đều là lời hối hận: “Anh thấy em ngồi khá gần với Trương Vân, không có cơ hội sao”?
“Cũng không phải”. Tống Như sờ men theo thành cốc: “Thuộc hạ của Trương Vân còn có một người quản lí cao cấp, tên Ngụy Lãng, tối nay em vừa nói chuyện với Trương Vân, anh ta liền cản trở….Sau đó, em mới biết, anh giúp em gửi hồ sơ đến Oatlets, là anh ta và Chúc Thanh Hà cùng xóa đi”.
“Dựa theo thời gian dự tính hồ sơ được trả về, Trương Vân có thể căn bản không biết việc này”.
“Cho dù em cùng Trương Vân nói rõ tất cả, dưới tình hình đó, cô ấy cũng sẽ không tin em hoàn toàn, mà bỏ đi thuộc hạ đắc lực nhất của cô ấy, em không muốn quan hệ căng thẳng, nói không chừng cuối cùng còn bị Ngụy Lãng tạt một chậu nước bẩn”.
Dương Gia Bảo sắc mặc lạnh lùng, gật đầu: “Em nghĩ rất đúng”.
Anh ôm Tống Như vào trong lòng: “Em yên tâm, người này anh nhớ rõ anh ta rồi”.