CHƯƠNG 295: BỊ CHỤP ĐƯỢC RỒI
Italia, trạm dừng chân đầu tiên trong chuyến đi tuyên truyền tại nước ngoài của shellyneo.
Rick đưa Tống Như đến khách sạn đã được công ty sắp xếp sẵn, đến 9h tối mọi thủ tục mới hoàn thành xong.
“Tôi ăn cơm một mình cũng được rồi, anh mau đi tìm Lệ Lệ đi, cô ấy đợi anh rất lâu rồi đấy.”
Vì để tiện cho việc gặp mặt Rick, Thượng Quan Lệ cũng đã đặt một khách sạn ở trong cùng khu phố đó, cách đây chỉ vài phút đi bộ.
Rick biết đây là ý tốt của Tống Như, gật đầu cười nói: “Được, nhưng cô nhất định phải chú ý an toàn, bất luận xảy ra chuyện gì, cũng đều phải liên lạc với tôi.”
“Hiểu rồi, anh mau đi đi.”, Tống Như lắc lắc chiếc điện thoại.
Đây không phải lần đầu tiên Rick đi cùng với Tống Như, biết rõ cô ta từ trước tới nay làm việc đều rất thận trọng, liền cầm điện thoại đi về phía khách sạn ngoài kia.
Nhưng có một vài người từ sau khi họ xuống máy bay vẫn luôn bám theo sau.
Chính là cánh paparazzi của công ty Vĩnh Tín.
Những người này rất thích nhằm vào Tống Như, lần trước chính họ là người tung tin fan của Trần Tẩm và Tống Như xảy ra mâu thuẫn, đây cũng là một phần trong giao dịch của Tề Tương và Đan Phong.
Cánh paparazzi này nhận tiền từ Trần Tẩm, đương nhiên sẽ phải tích cực hành sự.
“Lão đại, Rick đi rồi, hiện giờ trong khách sạn chỉ còn mỗi một mình Tống Như, có cần đi theo không?”
Cánh paparazzi này đặc biệt đặt một phòng ngay cạnh phòng của Tống Như, còn liều lĩnh đặt máy nghe lén trên bệ cửa sổ phòng Tống Như, đương nhiên những thiết bị này là dùng tiền của Tề Tương để mua.
“Tiểu Phi, cậu đi theo Rick, những người còn lại tiếp tục theo dõi khách sạn.”
Rick không có đến khách sạn tìm Thượng Quan Lệ, vì cô vẫn chưa kết thúc lịch quay, vì lí do thời tiết nên buổi quay bị hoãn lại 2 tiếng đồng hồ, vì vậy Rick vẫn luôn đứng ở ngoài phim trường đợi.
Sau khi Thượng Quan Lệ kết thúc công việc đã là sắp đến nửa đêm, vội vàng gọi điện thoại cho Rick, còn trách quản lý tại sao không sớm nhắc cô!
Chỉ là trong phim trường lại không có tín hiệu.
Thượng Quan Lệ cầm điện thoại bước ra ngoài, lúc đó mới nhìn thấy Rick đang đứng ở ngoài cửa lớn, trên tay còn cầm một bó hoa.
“Anh...”, Thượng Quan Lệ chạy nhào tới ôm lấy anh.
“Xong việc rồi hả? Có mệt không?”
Thượng Quan Lệ lắc đầu: “Không mệt, chỉ cần được nhìn thấy anh, có mệt nữa em cũng chịu được.”
Từ lúc nghe Tống Như nói, Rick sẽ sang đây công tác, cô đã vui mừng đến nỗi không ngủ được.
“Cũng là Tống Như hiểu em, biết em nhớ anh đến sắp phát điên rồi nên mới cố ý đưa anh sang đây.”
Cô ta vừa nói xong, Rick ôm cô vào lòng, sau đó dùng lực hôn cô.
“Nhớ anh nhiều không?”
“Rất... rất nhiều.” Thượng Quan Lệ ánh mắt mơ màng, nâng cánh tay lên quàng vào cổ Rick.
Rick cười cười cúi đầu xuống, hôn cho đến khi Thượng Quan Lệ không “thở" được nữa mới thả ra: “Đi, anh dẫn em đi ăn khuya.”
Thượng Quan Lệ vui vẻ nắm lấy tay anh ta, gật đầu đồng ý, sau đó cùng nhau lên xe rời đi.
Họ chìm đắm trong niềm vui tương phùng, ai cũng không chú ý tới cánh paparazzi chụp lén ở góc khuất kia.
“Thật không ngờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn!”, họ tươi cười nhìn vào mấy tấm ảnh vừa chụp được, sau đó gọi điện báo cáo tình hình cho Đan Phong.
Những bức hình này đúng là vô giá.
Đặc biệt khi xung quanh là ánh đèn lờ mờ thì hành động của họ là vô cùng thân mật...
Bọn họ lập tức trở về khách sạn, mang ảnh ra tranh công với Đan Phong: “Trước đây, hai người họ có tin đồn tình cảm, thật không ngờ lại là thật!”
Đan Phong sau khi xem xong những bức hình này rất phấn khích: “Tao đã biết, mấy thứ đàn bà này đều là loại lẳng lơ, Thượng Quan Lệ này vừa bị bạn trai lâu năm bỏ rơi, thoắt cái đã chuyển sang ở bên Từ Khắc rồi, đúng là phóng đãng.”
Đan Phong chửi rất thậm tệ nhưng mấy tay săn ảnh bên cạnh lại không phát hiện ra điểm gì bất thường: “ Đây đều là hai người họ tự nguyện, bây giờ những bức ảnh này chúng ta xử lý sao đây?”
“Tề Tương chỉ thuê chúng ta chụp lén Tống Như, chuyện giữa Thượng Quan Lệ và là thu hoạch của riêng chúng ta, chúng ta cần lợi dụng những tấm hình này làm tăng danh tiếng cho công ty, loại phụ nữ như cô ta chính là để lợi dụng.” Đan Phong trong đầu đã có dự tính, còn về Tống Như, những ngày tháng tốt đẹp của cô cũng sắp hết rồi.
“Chẳng trách Tống Như và Thượng Quan Lệ có thể trở thành bạn tốt, đúng là cá mè một lứa.” Nói xong một tên phấn khích tiếp lời: “Hay chúng ta tống tiền họ đi?”
Để chuyện tình cảm không bị phanh phui ra, Thượng Quan Lệ và Rick nhất định sẽ chấp nhận bỏ ra một khoản tiền lớn để mua lại những bức ảnh này.
Nhưng khi vừa nói xong, Đan Phong đã trợn trừng mắt lên.
“Mày không phải thèm tiền đến điên rồi, trong tình cảnh này, chúng ra là sợ bị Dương Gia Cửu và người của Đại Thiên tìm ra, mới phải ẩn nấp như thế này, mày giờ lại muốn chủ động nói cho Dương Gia Cửu biết vị trí của chúng ta à?”
Họ có thể thuận lợi ra nước ngoài hành động đều là nhờ Tề Tương đứng đằng sau âm thầm giúp đỡ làm giấy tờ giả, nếu không làm sao có thể qua mắt được Dương Gia Cửu?
Bây giờ đi tống tiền, chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Thượng Quan Lệ và Rick ở cùng nhau một đêm, ngày hôm sau cùng đến khách sạn tìm Tống Như.
Nhìn thấy hai người họ tay trong tay tìm đến, Tống Như cười nói: “Đúng là khó chia lìa...”
Thượng Quan Lệ không còn ngượng ngùng nữa mà nắm lấy tay Rick càng chặt: “Chúng tôi đều nhìn cô và Dương Gia Cửu ân ái lâu rồi, giờ phải đến lượt chúng tôi chứ!”
“Được... nghe cô hết.”
“Hôm nay lịch trình của cô có quản lý của tôi đi cùng, còn Rick phải dành cho tôi rồi.”
Tống Như nhìn họ mỉm cười: “Đưa anh ta qua đây cũng là để cho cô sai khiến.”
Câu nói này mang đầy ẩn ý trêu chọc và có ý tác thành cho họ.
Ba người cùng nhau đi ăn sáng sau đó Tống Như trở về phòng nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị cho hoạt động tuyên truyền.
Còn Đan Phong ở phòng nên cạnh vẫn theo sát Tống Như cả một đêm, vốn cho rằng cô ta ở bên cạnh không có một ai, nhất định sẽ không chịu được cô đơn, sẽ tìm người đàn ông nào đó vui vẻ, nhưng cả một đêm trôi qua, phòng của Tống Như một chút động tĩnh cũng không có.
Ngoài việc gọi điện thoại cho Dương Gia Cửu....
Hiện tại ai ai cũng biết cô là bạn gái của Dương Gia Cửu, anh ta còn là quản lý của cô, hai người nói chuyện điện thoại với nhau là chuyện hết sức bình thường.
Hơn nữa khi nghe trộm điện thoại của họ, Đan Phong còn bị những lời mật ngọt của họ làm cho rung động...
“Gia Cửu, hôm nay khi ăn sáng em lại phải nhìn cảnh ân ái của Thượng Quan Lệ và Rick, họ thật là hạnh phúc.”
“Vậy giờ anh bắt Rick về nước.”
“Haha, vậy Lệ Lệ sẽ liều mạng với em mất.” Tống Như cười, lời nói tràn ngập nỗi nhớ Dương Gia Cửu: “Mới chia tay có một ngày, em đã bắt đầu nhớ anh rồi.”
“Anh ở trong nước cố gắng làm việc, nhớ ăn cơm đúng giờ, đừng cố vì chuyện bộ phim mà tăng ca.”
“Được... sao em hôm nay giống trẻ con vậy.”
“Em trở thành trẻ con, không tốt sao?”
“Được, đương nhiên là được... Anh sẽ cố gắng làm việc, ở nhà đợi em về.” Dương Gia Cửu giọng nũng nịu đáp.
Đây rõ ràng là cuộc nói chuyện của một đôi tình nhân đang yêu nhau say đắm, hiện giờ trong phòng chỉ có hai người họ, không cần giả bộ cho người khác xem, Đan Phong bỏ tai nghe xuống, ánh mắt trầm lắng, là chỗ nào có vấn đề?