Mục lục
Ảnh hậu của chàng tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 282: Bị người khác ghét rồi




Chương 282: Bị người khác ghét rồi
Bởi vì phòng làm việc chậm chạp không phát lương, Đan Phong nhìn thấy dáng điệu của các nhân viên từng người đều phờ phạc, trong lòng so với ai đều lo hơn cả.
Để đuổi chụp được tin xấu của Tống Như, anh đã cầm toàn bộ tài sản của mình, hai tháng trước sau khi phát lương, nhà của anh đề cầm đi thế chấp rồi, bây giờ thật sự đi đến bước đường cùng rồi.
“Anh Đan, em góp tiền chỉ đủ em tiêu đến cuối tháng này thôi, nếu mà tiếp tục không phát lương nữa, em thật sự phải đi rồi”.
“Chủ biên, chúng tôi không phải ép cậu, chỉ là ai cũng phải sống tiếp”.
Đan Phong biết những người này ăn cứng theo anh cũng rất cực khổ, anh nắm chặt nắm đấm,nói với mọi người: “Cho tôi thêm chút thời gian nữa, rất nhanh tình hình sẽ thay đổi”!
Nghe anh nói vậy, các nhân viên cũng đành đợi thêm.
Đan Phong ngồi trước bàn làm việc của mình, suy nghĩ hết lần này đến lần khác, cầm lấy túi của mình rời đi, anh trực tiếp đi đến nhà hàng tối đó, tìm người quản lí để hỏi phương thức liên lạc với ông chủ thần bí kia.
Chỉ là không đợi anh mở lời, người quản lí liền đưa cho anh một chiếc điện thoại.
Người đó sớm biết anh sẽ đồng ý!
Lòng bàn tay của Đan Phong hơi toát mồ hôi, anh cảm thấy bản thân dường như đang trúng vào bẫy của một ông lão nào đó, lại có thể, anh là đang cùng ma quỷ giao dịch!
“Alo, việc anh nói, tôi đồng ý thay anh làm”.
“Vẫn là cái giá đó, nếu anh có yêu cầu khác, có thể nói ra”. Người đó không có gì cười, trong ngữ khí mang đến một loại hiểm đùa cợt lòng người.
“Tôi muốn gặp anh”!
Đan Phong cảm thấy anh chí ít cần biết thân phận của đối phương mới được.
“Được, mang kĩ tất cả tiền của anh, tôi sẽ phái người đi đón anh”.
Đan Phong nghe tiếng tắt đi của điện thoại, trở về phòng là việc thu dọn tất cả chứng cứ và hình ảnh, chuẩn bị giao cho đối phương, anh đã dùng hết sức mạnh của mình đối với việc vạch trần bộ mặt thật của Tống Như không ôm hy vọng nữa rồi.
Nếu đã bàn chuyện làm ăn, đương nhiên cần lấy ra bản lĩnh của anh.
Chỉ là tạm thời buông tha cho Tống Như, khiến anh cảm thấy rất không vui, nhưng mà anh muốn dùng thời gian lâu, Tống Như sẽ cùng Dương Gia Cửu cùng bị tiêu diệt!
…..
Lúc Tống Như đang chuẩn bị cho tiệc thời trang năm mới EURO, chị Hy xin nghỉ vài tiếng, Tống Như cũng không hỏi nhiều.
Dương Gia Cửu mấy ngày nay bởi vì việc của Long Đằng liên tục họp, Tống Như không muốn vì việc này đi làm phiền anh, chỉ là ở trong điện thoại đơn giản nhắc đến một câu.
“Chị Hy sẽ cùng em đi, anh yên tâm làm việc đi, nếu có việc gì đó, có cần sắp xếp người khác làm người quản lí của em”?
“Không được, anh không yên tâm”.
Tống Như chỉ đành thỏa hiệp: “Vậy được, nghe anh”.
“Tiệc tối anh phái tài xế đưa em qua đó, sau khi anh kết thúc hội nghị, qua đó đón em”.
“Được, em đợi anh”. Tống Như cảm thấy cũng chỉ là một buổi tiệc tối thôi mà, sẽ không xảy ra bất kì vấn đề, hơn nữa, địa vị của cô bây giờ bày ở đó rồi, chắc cũng sẽ không có người tìm cô gây phiền phức.
Chỉ có điều, tình hình hiện trường có chút không giống.
Chị Hy để xe dừng lại, cùng Tống Như vào thang máy lên tầng.
“Dự buổi tiệc tối nay đều là người nổi tiếng thế giới và giới thời trang, cũng có rất nhiều nghệ sĩ trong giới giải trí, có điều em ở giữu bọn họ một chút cũng không thua kém”. Chị Hy giúp Tống Như vừa chỉnh sửa trang phục, vừa nói.
Lúc này, Tống Như cũng phát hiện chị Hy hôm nay cũng trang điểm rồi, với lại ăn mặc cũng rất ưu nhã.
“Chị trang điểm như này rất đẹp, rất phù hợp với chị”. Tống Như nhìn chị Hy nói: “Vì Trần Viễn mà trang điểm sao”?
“Ừ…”Chị Hy cười.
Sau khi cửa thang máy mở, hai người cùng đi đến chỗ thảm đỏ lối vào: “Chị đến phòng nhỏ bên kia đợi em”.
“Không cần đâu, nếu cùng Trần Viễn hẹn hò thì chị đi sớm đi, buổi tối Dương Gia Cửu sẽ đến đón em”.
“Vậy được….có việc gì gọi điện cho chị”. Chị Hy cười vẫy vẫy tay, quan sát bên cạnh không có kí giả bộ dạng khả nghi, cũng yên tâm nhìn Tống Như tự mình vào hội trường.
Tống Như mặc lễ phục dài đến đất màu tím nhạt, cả người thể hiện ra vẻ đẹp ưu nhã của phục cổ, cô đã quen với ánh đèn rực rỡ không ngừng cùng với ống kính của các kí giả, mặc dù cô không có Dương Gia Cửu làm bạn, hào quang của cô cũng đủ để toàn hội trường sáng rực rỡ.
“Các vị, chúng ta hãy hoan nghênh một vị nữ minh tinh, cô ấy là Tống Như”!
Cả hội trường lấy bối cảnh là phong cách châu Âu phồn hoa, cùng với tiếng nhạc, Tống Như đi đến trước bảng kí tên, giơ tay kí tên của chính mình, sau đó xoay người cười với ống kính.
“Hoan nghênh Tống Như, mời vào hội trường”!
Bởi vì thân phận đến tham gia buổi tiệc tối này là không giống nhau, cho nên bên tổ chức đặc biệt dựa vào ngành nghề của mỗi người để sắp xếp chỗ ngồi, còn ở trên bàn đặt một hộp quà hoa tươi xinh xắn.
Chỗ ngồi của Tống Như ở chính giữa sân khấu nghiêng về hướng đông, lúc cô chuẩn bị ngồi xuống, bên cạnh bàn đã có hai người phụ nữ ngồi, trong đó một người từng ở Ảnh Đàm rất có khí chất nổi tiếng nữ minh tinh La Nhiễm , khí chất thoát tục, hai năm trước cùng một nhà từ thiện người Úc âm thầm kết hôn, sau đó có rất ít tác phẩm lên sóng, nhưng nhân duyên trong giới giải trí không tệ, thỉnh thoảng cũng tham dự hoạt động như vậy.
Lúc cô nhìn thấy Tống Như, nhàn nhạt gật đầu ra hiệu, coi như là chào hỏi, Tống Như cũng cười tỏ ý lại.
Còn lại Tống Như không biết, xem ra cũng không phải người trong giới giải trí, tên trên bàn viết Mộ Vũ Hinh.
Tống Như ở chỗ bên trái hai người bọn họ ngồi xuống, nhưng cảm nhận thấy ánh mắt của Mộ Vũ Hinh nhìn cô rất không thiện ý, mà lại mang theo một tia khinh thường và căm ghét.
Tống Như tự hỏi mình không hề quen biết người phụ nữ này, làm sao cô đối với bản thân đầy cố ý đây?
Lúc Tống Như không nghĩ ra, Mộ Vũ Hinh chủ động cùng cô nói chuyện: “Thật không ngờ đến cô bây giờ cũng có tư cách tham gia tiệc tối như này, xem ra tôi cần phải hỏi bên tổ chức, tiêu chuẩn bọn họ mời khách có phải quá thấp rồi không”.
Mộ Vũ Hinh quả thật không phải người trong giới, cô là thiên kim của doanh nghiệp Mộ Thị, đối với cô tham dự loại yến tiệc như này là chuyện rất tầm thường, nhưng nhìn thấy Tống Như ngồi cùng một bàn với cô, cô rất bất mãn.
“Cô diễn phim cũng được đó, nhưng dường như khiến người khác quan tâm là những tin tức chọn vai kia của cô”. Tiếng của Mộ Vũ Hinh không hề nhỏ, cô cười nhìn Tống Như, trong mắt đầy ánh mắt xem kịch hay.
Chỉ là Tống Như không hề tiếp lời, xem cô như không khí.
Người xung quanh thấy không có ầm ĩ gì đáng xem, cũng đều lần lượt dời mắt.
Nhưng bởi vì phản ứng của Tống Như, La Nhiễm bên cạnh nhìn Tống Như them vài cái, ở dưới tình huống này, người dám không cho Mộ thị mặt mũi như vậy rất ít.
Nên nói Tống Như gan lớn, hay là….
Mộ Vũ Hinh hừ một tiếng, liếc nhìn chiếc váy Tống như mặc tối nay, tự nhiên nhận ra bộ này là bộ đặt cao cấp của thương hiệu Mỗ, cô cũng ở trong tiệm đó nhìn thấy, nhưng được thông báo là bộ duy nhất đã được khách đặt rồi, không ngờ cư nhiên là Tống Như!
Một lúc, cô càng ghét bên tổ chức sắp xếp vị trí này cho cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK