Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net
Hôm nay bị Phùng Thiên Long nói lung tung, anh cũng thấy nên cùng Lâm Khiết Vy về nhà ăn cơm tối đoàn viên, cảm thấy như vậy không tệ. Anh vốn còn chút công việc nữa, nhưng Mạc Lâm Kiêu nhìn đồng hồ một lát, đột nhiên không muốn làm việc nữa, nên tan làm trước hơn mười phút, trực tiếp bảo lái xe đi đến cửa bệnh viện, đón Lâm Khiết Vy về nhà, trên đường về còn có thể nhân cơ hội đùa giỡn cô, nhìn cô đỏ bừng mặt, cũng lộ ra bộ dạng tức giận.
Cô thuộc loại da thịt trắng đến mức trong suốt, một khi thẹn thùng hoặc tức giận, gương mặt Lâm Khiết Vy sẽ đỏ bừng lên, khiến người ta muốn véo một cái, hoặc cắn một cái. Mỗi lần cô lộ ra bộ dạng xấu hổ và giận dữ, anh sẽ không nhịn được ngứa ngáy trong lòng, không tự chủ được có ý xấu muốn đùa giỡn cô.
Anh tin bộ dạng cô sốt ruột giậm chân còn thẹn thùng phát điên, không phải là giả vờ. Tuy cô có thể bên cạnh anh chỉ vì cô là thuốc giải của anh, nhưng mà thuốc giải này rất thú vị, có thể khiến tâm trạng anh vui vẻ thoải mái, cho dù mục đích cô tới không đơn thuần hoặc mang theo quỷ kế không thể cho ai biết, anh cũng có thể dễ dàng tha thứ cho cô một chút, tiền đề là cô không làm ra loại chuyện gì nguy hại.
Thời gian chờ đợi có vẻ càng lâu.
Trần Kiệt ngồi ở ghế lái phụ phía trước thực sự đợi đến điên rồi, lặng lẽ nhìn Mạc Lâm Kiêu ngồi sau qua kính chiếu hậu một lát, phát hiện lúc này Mạc Lâm Kiêu không vội, đôi mắt tỏa sáng nhìn về phía sân bệnh viện, mấy lần anh ta định oán hận mấy câu, đều nuốt trở về. Anh ta là người tùy mặt gửi lời, nếu lúc này oán giận vài câu, anh ta tin, anh Kiêu tuyệt đổi sẽ bày ra vẻ mặt cho anh ta xem.
Đột nhiên di động chấn động, có tin truyền tới, Trần Kiệt cúi đầu nhìn di động, tươi cười dần xuất hiện trên mặt. Ha ha ha, đúng là ông trời giúp mình! Hôm nay có kịch vui để xem rồi!
Cười tít mắt quay đầu, nhìn Mạc Lâm Kiêu im lặng như nước phía sau, vào một tiếng nói: “Anh Kiêu, tối hôm nay anh không có sắp xếp ra ngoài đúng không?”
Mạc Lâm Kiêu dùng ánh mắt khinh thường nhìn Trần Kiệt một cái. Có phải là tên này bị ngốc hay không, rõ ràng là không có, anh đều đã nói về nhà ăn cơm tối, buổi tối còn có sắp xếp gì.
Trần Kiệt im lặng, anh ta coi như ánh mắt ghét bỏ này của anh Kiêu là trả lời anh ta rồi.
"Ha ha, anh Kiêu, ăn cơm tối xong rảnh rỗi không có việc gì làm, không bằng tôi cho anh thêm mấy tiết mục trợ hứng nho nhỏ nhé?” Lúc nói chuyện, bởi vì quá mức hưng phấn, miệng Trần Kiệt đều toét tới mang tai, đôi mắt lấp lánh tỏa ra ánh sáng như tên trộm, giống như con chuột nhỏ ăn vụng thịt.
Mạc Lâm Kiêu dùng ánh mắt lạnh lùng càng thêm ghét bỏ nhìn Trần Kiệt một cái, còn phát ra tiếng hừ lạnh từ trong khoang mũi. Với chút chỉ số thông minh của tên này, có thể làm ra được chuyện gi?
Lại bị anh Kiêu khinh thường lần nữa, nhưng năng lực sinh tồn của Trần Kiệt rất mạnh, không ngừng cố gắng: "Tuyệt đối sẽ nằm ngoài mong muốn của anh! Đảm bảo sẽ khiến thể xác và tinh thần anh sung sướng! Nhất định sẽ khiến đôi mắt anh sáng lên!” Lần này Mạc Lâm Kiêu lười biếng nhằm hai mặt lại, một bàn tay thon dài để trên trán, rõ ràng là có chút bực bội rồi.
Khóe miệng Trần Kiệt giật giật vài cái, có chút không nói gì, sao trong lòng anh Kiêu không có chút tò mò nào thế? Thân là một người trẻ tuổi còn tuổi trẻ khí thịnh, công phu cao thâm như thế, người đàn ông cường tráng tràn ngập hormone, đã vậy còn quá lạnh nhạt! Đúng là không cam lòng mà!
Khẽ cắn môi, mặc kệ nguy hiểm bị chém gọt, anh ta không nhịn được vẫn mở miệng nói tiếp: "Sàng lọc lựa chọn mấy cô gái vô cùng xinh đẹp trên thế giới, nhảy một điệu nhảy tươi đẹp cho anh, bữa tiệc thị giác đấy anh Kiêu, anh có muốn sau bữa cơm tối...”
Thưởng thức hay không? Sau đó thử một lát? Chơi đùa một chút?
"Không có hứng thú!” Cuối cùng Mạc Lâm Kiêu cũng mở miệng vàng, trong đôi mắt như chim ưng tràn ngập nguy hiểm và sắc bén: "Lúc này còn làm những chuyện xấu xa như thế, không bằng chăm chỉ luyện tập tốt công phu của anh đi!"
Trần Kiệt bĩu môi, quay mặt đi, muốn tìm tờ khăn giấy che mặt, khóc một trận! Anh ta tìm cách lâu như vậy, hao phí tinh lực lớn như thế, chọn người gần như chọn mù mắt, cuối cùng mới chọn được sáu người phụ nữ xinh đẹp hoàn mỹ, còn tốn công sức chở bọn họ lần lượt từ các nơi trên thế giới tới đây, lại tiến W hành một cuộc huấn luyện, chuyên bồi dưỡng bọn họ lấy lòng đàn ông thế nào, còn tìm người có kinh nghiệm lâu năm dạy bọn họ kỹ thuật trong phòng ngủ. Ôi má ơi, quả thực là đã lo lắng hết lòng có được không, kết quả anh Kiêu ngay cả cơ hội nhìn cũng không cho! Anh ta cảm thấy hôm nay nhất định sẽ bực tức tráng niên mất sớm.
Vệ sĩ vừa tiến vào bệnh viện tìm kiếm Lâm Khiết Vy nhanh chóng chạy từ bên trong ra, trong mắt cất giau lo lang, Mac Lah thấy rõ được gì đó, đôi mắt hơi híp lại, hạ cửa thủy tinh xuống.
“Sao thế?”
"Anh Kiêu, không hay rồi, cô Vy không có ở trong bệnh viện, tôi hỏi các y tá khác rồi, bọn họ nói cô ấy đã tan làm rồi."
Trên gương mặt tuấn tú của Mạc Lâm Kiêu xuất hiện một tầng khí lạnh: “Đã kiểm tra camera theo dõi chưa?”
Vệ sĩ đã có kinh nghiệm tìm kiếm Lâm Khiết Vy gật đầu, đưa điện thoại tới, bên trong có video do hacker vừa mới lấy được từ trong bệnh viện. Mạc Lâm Kiêu cúi đầu nghiêm túc nhìn, phát hiện Lâm Khiết Vy và Hạ Dịch Sâm vừa nói vừa cười sóng vai đi về phía bãi đỗ xe của nhân viên, ngồi lên xe ô tô của Hạ Dịch Sâm, sau đó rời khỏi bãi đỗ xe.
Trần Kiệt hơi nghiêng người dán sát vào hàng ghế ngồi trước, cũng đang duỗi cổ nhìn, không nhịn được bực bội kêu la: “Mẹ kiếp! Người phụ nữ này đúng là lớn mật, vậy mà cô ta dám mắt đi mày lại với tên họ Hạ kia, anh Kiêu, cô ta dám đội.”
Hai chữ nón xanh liên tục bị anh ta nuốt vào bụng, bởi vì phát hiện Mạc Lâm Kiêu đang dùng ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ nhìn chằm chằm anh ta. Trần Kiệt sợ tới mức cả người lập tức ỉu xìu, lùi về chỗ ngồi cuộn mình lại, rắm cũng không dám đánh.
Xem xong video clip, Mạc Lâm Kiêu im lặng khoảng một phút, trong lúc này, bầu không khí giống như ngưng kết thành băng, trong xe ngay cả tiếng thở dốc đều có thể nghe thấy rõ. Ngoài xe, vệ sĩ đang đứng đợi không thấy anh Kiêu lên tiếng, cũng sợ tới mức hai chân hơi phát run.
Lúc này Mạc Lâm Kiêu rất muốn giết người! Thật sự rất muốn giết người!
Nói mấy trăm lần với người phụ nữ kia, không cho cô thân thiết quá với tên họ Hạ kia, bởi vì cô đi riêng với anh ta đã xảy ra mâu thuẫn mấy lần, kết quả ở trước mặt cô nói thể này, sau lưng lại thế khác, đã hứa hẹn với anh rồi, xoay mặt liền lén hẹn với anh ta. Còn vừa nói vừa cười? Cười vô cùng vui vẻ đúng không?
Tay để ở bên đầu gối nhanh chóng năm chặt lại, trên mặt không lộ ra vẻ mặt gì, vẫn là gương mặt lạnh lùng như tú lơ khơ.
Trong đầu luôn không ngừng tua lại cảnh tượng hai bọn họ sóng vai nhau đi ra, trên gương mặt tràn ngập tươi cười! Xua thế nào cũng không được!
Đột nhiên trong lúc này, liền xuất hiện một ý nghĩ mãnh liệt:
Anh muốn Hạ Dịch Sâm biến mất khỏi thế giới
này!
Ý niệm này rõ ràng như vậy, mãnh liệt như vậy, xác định rõ như vậy!
Khi mệnh lệnh gần như sắp thốt ra khỏi miệng, một ý niệm khác đột nhiên bừng lên. Cần gì phải như thế? Vì một thuốc giả, một người phụ nữ không quan trọng, tức giận lớn như vậy làm gì, cô căn bản không đáng để anh dùng nhiều tinh lực và lực chú ý như vậy! Mạc Lâm Kiêu, vì sao mày phải để ý người phụ nữ như vậy? Cô ta chỉ là thuốc giải mà thôi! Không phải là vợ mày! Mày ở đây lo được lo mất, mày không thấy mày rất buồn cười sao? Hay là nói, mày không cảm thấy lúc này mày rất xa lạ à? Mày còn là Mạc Lâm Kiêu lạnh lùng vô tình còn vô tình không yêu sao? Mày tỉnh táo lại đi!
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter.net