Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Lâm Phi Diệp giờ này mới vội lấy tay che mặt, khóc lóc chạy đi.
"Thật sự không hiểu nổi, đây là chuyện gì vậy, ài, thảm quá đi!" Nhìn theo bóng lưng của Lâm Phi Diệp, Lâm Khiết Vy không hiểu ra sao lầm bầm, sau đó xấu xa cuoif rộ lên vui vẻ.
Đừng trách cô không biết thương người, cô em họ này rất nhiều lúc khiến người ta khó chịu, giống như chân sai vặt của Lâm Thúy Lan vậy, suốt ngày như cây sung trong tay Lâm Thúy Lan, ngày trước đã không ít bận đổ tội cho cô và Liên Hoài.
Lần này làm chuyện mất mặt như vậy, đáng đời.
Quay lại sảnh của Khoa Nội tim mạch, cô bắt gập Hứa Tịnh đang đi đến chỗ mình, cô ấy đạp đôi chân mập mạp, trên bộ đồng phục xanh xanh đỏ đỏ khiến Lâm Khiết Vy vô cùng hoảng hốt.
"A Tịnh! Cậu làm gì vậy? Quần áo làm sao thế?"
Không phải cô ấy đột nhiên phát điên, chui vào trong thùng rác giống Lâm Phi Diệp đất chứ?
"Khiết Vy..."
Vừa nhìn thấy bạn tốt, Hứa Tịnh lập tức rơi những giọt nước mắt tủi hờn, cô chạy đến trước mặt Lâm Khiết Vy rũ đầu ngả xuống bả vai Lâm Khiết Vy.
"Ngoan nào, ngoan nào, nói cho chị nghe có chuyện gì vậy?" "Mụ nội nó, chị đây không bao giờ ...sang hỗ trợ bên khoa ngoại nữa! Sau này mấy việc lung tung như này tôi không bao giờ thèm quan tâm nữa!"
Vừa há miệng, đâu còn cô nàng đáng thương nữa mà đã biến thành pháo nổ siêu cấp chanh chua.
"Ngoại khoa? Cậu sang bên đó gặp phải chuyện gì rồi?" Lâm Khiết Vy âm thầm lau mồ hôi lạnh, hỏi.
"Đừng nói nữa! Xế chiều hôm nay bọn họ nhận một ca bệnh là một cậu ấm nào đó bị đánh tàn phế gọi tôi sang hỗ trợ tiêm thuốc, ai ngờ tớ mới sang bên kHoa Ngoại, caasi tên cậu ấm đó cũng chưa thấy đầu đã bị vệ sĩ nhà đó đánh đuổi ra ngoài, nói rằng cậu chủ nhà bọn họ không cần y tá xấu xí tiêm thuốc!"
"Phù..." Lâm Khiết Vy ngạc nhiên không thôi: "Lại còn có kiểu bệnh nhân thế nữa? Tới khám bệnh hay tới tuyển chọn người đẹp vậy?" "Đúng thế, tớ mới đứng cãi lí với họ, nói tớ là y tá có kĩ thuật tiêm tốt nhất, nếu là y tá xinh đẹp không chừng lại tiêm cho cậu chủ bọn họ đau đến nổi quên tổ tông mình là ai. Tớ nói đúng không?" Lâm Khiết Vy lại tiếp tục lau mồ hôi vô hình trên trán, gật đầu:
"Rất đúng, rất đúng"
Lúc nào cũng lấy cô ra làm ví dụ cho nhân vật phản diện.
"Không ngờ là đám vệ sĩ kia vô cùng ngang ngược, cứ khăng khăng phái đuổi y tá xấu đi, bọn họ còn đẩy tớ, làm cồn đỏ hất hết cả lên người tớ. Tức chết chị đây! Chị xấu chỗ nào? Cùng lắm chỉ là không đẹp thôi, chờ chị giảm cân gầy đi, gầy giống như tia sét rồi chắc chắc sẽ biến thành người mà bọn họ không với nối.
"Người trẻ tuổi rất có cốt khí! Đi nào, quay lại khoa chúng ta tiếp tục làm cô y tá chuyên nghiệp nào."
Hai co gái một béo một gầy đi vào tòa nhà, không ai nghĩ đến việc cậu ẩm xấu tính nằm trong KHoa Ngoại kia có thể là người các cô quen.
TRở lại Khoa Nội, bên trong không nhiều việc, Lâm Khiết Vy và Hứa Tịnh dắt nhau đi phòng nghỉ uống nước.
"Khiết Vy, dạo này quan hệ của cậu và anh kim chủ kia sao roi?"
"Cái này... Nói như thế nào đây?"
Lâm Khiết Vy vắt óc suy tư một hồi mới mặt dày nói: "Xem như là chung sống vui vẻ đi!"
Đôi mắt của Hứa Tịnh tả sang: "Hai người mấy ngày một lần?"
"GI?"
"Là chuyện đó đó! Hoạt động... Trong phòng ngủ!"
Thịt trên mặt Hứa Tịnh vì kích động mà run run.
Lâm Khiết Vy ha ha cười gượng: "Không có
"Cái gì! Không có nghĩ là sao?"
"Thì là vẫn không có hoạt động đó đó á!"
"Ôi mẹ ơi! Mặt kia của người đàn ông nhà cậu không được à? Thật
đáng thương!"
"Đáng thương shit ấy! Anh ta không cần thì tớ càng mừng chứ sao!"
Lâm Khiết Vy đột nhiên nghĩ đến mấy trờ bắt nạt cô không thể nói ra miệng của Mạc Lâm Kiêu, nhịn không được đỏ mặt, cúi đầu ngoắc ngoắc hai ngón tay út vào nhau: "Cho dù không làm đến bước cuối cùng thì bạn cậu vẫn bị bắt nạt đó thôi!"
Càng nói tiếng càng nhỏ, khuôn mặt cũng càng đỏ.
"Hì hì hì, bạn tốt mau chia se nào. Nào nào, nói tỉ mỉ cho tớ xem
anh ta bắt nạt cậu như thế nào?" "Trời ạ, mau đi làm việc đi, chớ có lười biếng."
Lâm Khiết Vy mới không nói mấy thứ này đầu, cô đỏ mặt chạy ra khỏi phòng nghi. Phía sau truyền đến tiếng gào thét không cam tâm của Hứa Tịnh:
"Tớ mặt kê! Tớ muốn nghe chi tiết!"
Cuối cùng phải đợi đến khi Phó trưởng y tá gọi Hứa Tịnh đi mất thì Lâm Khiết Vy mới có thể thở phào.
Cô gái hư hỏng Hứa Tịnh này chưa từng yêu đường đến một lần nhưng kiến thức về chuyện này lại vô cùng phong phú, cơ bản là mấy phim đen có thể xem được cô ấy đều xem hết ượt.
Ai, có một cô bạn là hủ nữa, thật áp lực.
Điện thoại di động vang lên, cô nhấc máy lên nhìn, hóa ra là tin nhắn từ Hạ Dịch Sâm,
"Khiết Vy, đừng yên lời hẹn tối nay của chúng ta, không gặp không
Cuối cùng còn có một emoji mặt cười. về."
Nghĩ đến tối nay đỉa ngoài gặp đàn anh mà không có ngăn trở tâm trạng liên tốt đẹp, hôm nay cô thật may mắn lại đúng dịp Mạc Lâm Kiêu cũng có việc cần đi.
Cô nhanh chóng nhắn tin trả lời Hạ Dịch Sâm.
"Vâng! Đàn anh, tối nay gặp!"
Lâm Khiết Vy nào biết đâu rằng, tin nhắn xã giao mà cô gửi lại khiến cho Hạ Dịch Sâm xúc động đến mức tim đập thình thịch.
Anh ta đã chuẩn bị sẵn sàng tát cả cho lần tỏ tình đếm nau. Lúc này, tâm trạng anh ta vô cùng kích động, khao khát nó, rồi lại hốt hoảng.
Trong căn phòng thay đồ rộng lớn với rất nhiều quần áo, Hạ Dịch Sâm đã thử rất nhiều đồ trên người, càng chọn càng hoa mắt.
Đây là lần đầu tiên trong đời anh ta tỏ tình với con gái.
Lâm Khiết Vy vừa pha xong mấy bình thuốc, di động lại vang lên, cô tưởng vẫn là Hạ Dịch Sâm, cầm lên nhìn thì lại là Phùng Thiên Long.
Do dự một lát, cô bất đắc dĩ nhận cuộc gọi.
"Alo?"
"Tiểu Vy, em làm thế nào vậy? VÌ sao anh lại đột nhiên ngủ quên?" "ọc, ha ha, anh hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai? Tôi cũng không biết tại sao anh lại đột nhiên ngủ mất!"
"Còn tính lừa anh? Anh nhớ ox em đâm vào một huyệt nào đó trên ngực anh, chỗ đó tê rần, rồi anh không còn biết gì nữa!"
Người này tinh thật đấy, xem ra không dễ lừa dối anh ta. "Tôi vừa học một ít thủ thuật điểm huyệt, thế nên liên dùng thứ, ha ha..
"Tiểu Vy, anh đau lòng quá, một cái hôn mà em cũng không cho đã tạo thành thương tổn vô cùng lớn với linh hồn anh."
Lại còn vết thương linh hồn? Có cần làm quá vậy không! Cháy mồ hội.
"Vậy xin lỗi anh, anh có chỗ nào...khó chịu không?" "Có chứ! Không hôn được em khiến anh toàn thân khó chịu, hiện tại trái tim đang rất đau rất đau."
Phùng Thiên Long đang bày trơ, đột nhiên nghe được báo cáo của thuộc hạ: "Gì cơ? ANh ta đến đây? Tiểu Vy, bên anh có chút việc, không nói chuyện với em nữa, sau này phải bù nụ hôn cho anh đấy! Phải hôn hai cái!".
Cúp điện thoại, Lâm Khiết Vy cảm thấy bên tai cuối cùng cũng yên bình rồi.
Mạc Lâm Kiêu bước vào trong phòng làm việc của Phùng Thiên Long, nghe được mấy câu của anh ta không nhịn được tỏ ra khinh bỉ. Một anh đại trong giới lưu manh lại gọi một cuộc điện thoại chảy nước như vậy với phụ nữ.
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net