Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net
Tất cả mọi người vừa nghe, liền sởn tóc gáy. Anh Mạc vì muốn tra ra người gây chuyện, lại điều động nhiều nhân lực và tài nguyên như vậy, dáng vẻ âm độc đó, khiến người ta cảm thấy giờ phút này anh muốn đại khai sát giới.
Cho nên, đắc tội ai, tuyệt đối đừng đắc tội anh Mạc, quả thật là đùa giỡn sinh mệnh.
Phùng Thiên Long trong phòng làm việc hoàng kim, đứng ngồi không yên. Tuy đã xóa hết ảnh gốc, nhưng đã tung ra suốt mấy tiếng, bây giờ chuyện nữ minh tinh kia mang thai con của anh ta, đã lan truyền đến mức ồn ào. Nhất là thành phố này, cũng tại danh tiếng Phùng thái tử của anh ta quá lớn, gần như ai nấy đều đang tháo luận chuyện rách nát kia giữa anh ta và nữ minh tinh đã chết.
Xoảng! Phùng Thiên Long đập vỡ ly trà thứ sáu, toàn bộ đều là ly trà cổ thời Minh Thanh, là đồ tốt đất đến mức khiến người ta giật mình. Đàn em đau lòng qua đó dọn dẹp mảnh vỡ, cũng không dám tùy tiện nói một chữ.
"Làm sao đây? Bây giờ ông đây rốt cuộc phải làm sao?" Phùng Thiên Long nắm tóc, điên cuồng đi lại trong phòng, như một con mãnh thú: "Vốn dĩ đã lên kế hoạch trưa nay sẽ hẹn hò với Tiểu Vy Vy, tăng thêm chút tình cảm của chúng tôi, giờ lại lòi ra bản giám định bố con, tôi làm sao còn mặt mũi đến gặp Tiểu Vy Vy? Nguy rồi, Tiểu Vy Vy nhất định cảm thấy tôi là cặn bã, cảm thấy tôi là tên khốn kiếp chơi đùa phụ nữ. Tôi oan quá!”
Đàn em đứng bên cạnh, chân mày không nhịn được nhảy loạn. Phùng thái tử, anh oan chỗ nào? Anh quả thật là cặn bã, cũng luôn chơi đùa phụ nữ mà!
"Anh Phùng!" Có một đàn em cầm điện thoại chạy vào.
"Cút! Bây giờ ông đây không muốn nghe gì cả!” Phùng Thiên Long không cho người ta nói chuyện, trực tiếp gầm lên. Bây giờ đến đây báo cáo cơ bản đều là chuyện liên quan đến giám định bố con, anh ta nghe là muốn giết người.
"Nhưng mà..."
"Còn phun thêm một chữ, lập tức chém cậu!" Tà khí và sát khí trên người Phùng Thiên Long, như một con su tử điên cuồng nóng nảy, giữa mày måt tràn ngập lệ khí.
Đàn em bị doa cho da đầu tê dại, xoay người ra ngoài, khi gần ra cửa tự mình lẩm bẩm: "Chuyện liên quan đến cô Lâm cũng không muốn nghe sao?"
“Trở lại!” Trái tim Phùng Thiên Long run rẩy, dường như tất cả radar nhỏ trên đầu đều dựng lên hết, xoay người trừng mắt nhìn đàn em kia, kinh ngạc hỏi: "Cậu nói là chuyện của ai?"
"Cô Lâm."
Phùng Thiên Long cầm một tập tài liệu ném qua chỗ người đó, hận rèn sắt không thành thép mắng chửi: “Đồ ngu, ngốc nghếch, đầu gỗ! Chẳng phải tôi đã dặn dò cậu vô số lần, chỉ cần là chuyện liên quan đến Lâm Khiết Vy, nhất định phải nói với tôi ngay sao! Mẹ nó đầu óc cậu bị lừa đá à? Nói mau!”
Đàn em cực kỳ uất ức.
"Chúng tôi mới phát hiện, cô Lâm vừa đăng ký một app y tá đến nhà phục vụ, chỉ cần chọn cô ấy, thì có thể bảo cô ấy đến nhà tiến hành phục vụ chữa trị.”
Đầu mày cau chặt của Phùng Thiên Long lập tức giãn ra, trong đối mắt hoa đào xẹt qua vẻ vui mừng và gian xảo: "Phục vụ tận nhà? Có phải tôi chọn cô ấy, cho dù cô ấy không thích gặp tôi, cũng phải đến không?”
Đàn em gật đầu.
Phùng Thiên Long cười lớn mấy tiếng, bước qua nặng nề vỗ lên vai đàn em, suýt nữa khiến xương cốt trên vai người ta gãy mất, vui vẻ nói: "Tốt lắm tốt lắm, cậu lập công lớn, có tiền đồ!”
Đây xem như là tin tức tốt nhất anh ta nghe được, từ khi mở mắt ra ngày hôm nay.
Phùng Thiên Long đang rầu rĩ không biết làm sao đến gặp Lâm Khiết Vy, cảm thấy người phát triển app này rất sáng tạo, có tính xây dựng, đã âm thầm quyết định quyên góp một khoản tiền cho công ty phát triển này. Chờ khi chọn Lâm Khiết Vy, cô đến nhà phục vụ cho anh ta, anh ta sẽ diễn một vở kịch bị người ta vu oan cho cô xem.
Anh ta không thèm quan tâm người trên toàn thế giới nhìn nhận
Phùng Thiên Long anh ta thế nào, cho dù tiếng xấu của anh ta vang xa, anh ta cũng chỉ coi như đánh rằm. Anh ta xấu xa, cặn bã, chơi đùa phụ nữ, thể thì làm sao? Có bản lĩnh các người đến đánh anh ta đi! Sở cảnh sát còn không quản được anh ta, để người dân thế giới mắng chửi sau lưng anh ta, cho đã miệng thì có gì đâu.
Nhưng Lâm Khiết Vy thì khác!
Đây là người phụ nữ Phùng Thiên Long chuẩn bị bên nhau cả đời, là bà Phùng tương lai của anh ta, là mẹ ruột người thừa kế sau này của gia tộc nhà họ Phùng, anh ta nhất định phải xây dựng hình tượng hoàn hảo trước mặt cô.
Thì ra với tình yêu mà anh ta luôn khinh bỉ, nhưng lúc này, anh ta lại tin tưởng sâu sắc, thế gian này quả nhiên có tình yêu, bây giờ anh
ta mong chờ tương lai sẽ có một ngày, Tiểu Vy Vy mà anh ta yêu sâu đậm, cũng sẽ yêu anh ta. Vậy thì cả đời này của anh ta đã viên mãn. "Lập tức! Hẹn vợ của tôi, trên cái app gì đó cho tôi! Chọn cô ấy! Tôi muốn trưa nay, vợ tôi đến nhà phục vụ cho tôi!"
Hôm nay Hạ Dịch Sâm nghỉ ngơi, cả buổi sáng anh ta có chút mệt mỏi. Từ tối qua sau khi tiết lộ tin tức anh ta muốn tỏ tình với Bạch Vi cho Đồng Mạn, tuy chưa có được sự ủng hộ của Đồng Mạn, nhưng tối qua bản thân anh ta lại kích động không thôi.
Càng nghĩ, càng cảm thấy chuyện tỏ tình chính thức rất đáng tin,
nhất định phải làm! Trước mắt quan hệ giữa anh ta và Kim Ngọc, chỉ nói miệng, rất khó khiến người ta tin tưởng, anh ta chỉ có thể dùng hành động mới
thay đổi hiểu lầm của Lâm Khiết Vy. Vậy thì rốt cuộc nên tỏ tình ở đâu? Tỏ tình thế nào mới cảm động lòng người?
Với những vấn đề chi tiết như vậy, Hạ Dịch Sâm càng nghĩ càng hưng phấn, suốt cả buổi trực đêm đều suy nghĩ chuyện này, sáng hôm sau vốn nên ngủ bù, cũng không thấy buồn ngủ chút nào, còn viết viết vẽ vẽ trên giấy, lập ra nhiều phương án.
Cuối cùng quyết định, anh ta sẽ đứng dưới màn hình lớn phố kim cương, phố đi bộ lớn nhất thành phố này, tỏ tình với Lâm Khiết Vy. Lập tức, liên lạc với nguồn lực nhà họ Hạ, bắt đầu điều động màn
hình lớn của phố kim cương, đồng thời bắt đầu tìm người bố trí các
loại đồ vật như bong bóng hoa tươi nến. Anh ta quyết định tám giờ tối nay, tỏ tình với Lâm Khiết Vy ở phố đi bộ!
Lâm Khiết Vy đang phối thuốc, nghe thấy Hứa Tịnh gọi cô, cô từ phòng phối thuốc đi ra: "Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Hứa Tịnh cầm bút, chỉ nơi cách đó không xa: “Người này tìm cậu”
Lâm Khiết Vy nhìn qua, lập tức kinh ngạc trừng lớn mắt. Cách đó mấy mét, người đang dựa vào tường, chính là Trương Tiểu Phi!
Lâm Khiết Vy bước qua, cau mày, lạnh lùng hỏi: "Anh tìm tôi?” Trương Tiểu Phi ừm một tiếng, gật đầu.
"Với quan hệ giữa chúng ta, anh không nên tìm tôi!"
Lâm Khiết Vy nhón chân, mí mắt cụp xuống, rõ ràng không muốn có quá nhiều tiếp xúc với Trương Tiểu Phi. Hôm đó cô đã có lòng tốt nhắc nhở anh ta, bảo anh ta nhanh
chóng rời khỏi đây, nhưng khi đó thái độ của anh ta, giống như đá dưới hầm cầu vậy, đúng là vừa hôi vừa cứng. Hại cô phải khinh bỉ lòng tốt của chính mình.
Hôm nay anh ta lại kỳ lạ đột nhiên xuất hiện, thái độ còn tốt hơn nhiều so với lần trước, ngoan ngoãn như vậy, rõ ràng không ổn,
Sự việc khác thường ắt có gian trá!
Trương Tiểu Phi cúi đầu, vô cùng chán nản: “Tối qua nhà chúng tôi
bị cháy..."
"Cái gì!" Lâm Khiết Vy bị lời nói đầu của Trương Tiểu Phi làm cho kinh ngạc: “Con trai anh không sao chứ?" Cũng thật kỳ lạ, sao lại quan tâm đến thắng nhóc bụng đầy xấu xa như vậy.
"Tôi biết mình không nên đến tìm cô, vốn dĩ là tôi nợ cô, nhưng giờ tôi không còn đường đi nữa, tôi không còn ai để cầu xin, con trai tôi bị thương rồi, tôi muốn nhờ cô giúp."
Lâm Khiết Vy thở dài: “Anh hai à, anh có thể đi thăm dò một chút không, tôi còn nghèo hơn cả anh nữa! Nếu anh muốn mượn tiền, thì đừng nghĩ nữa, tôi còn định ra đường xin cơm đây!"
Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net