Mục lục
Cường đại chiến y Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 227












Chương 227: Ra mặt



Không biết Lâm Hoàng Minh của lớp A đã đắc tội gì với Đinh Ngọc Long của lớp B mà bị Định Ngọc Long dẫn theo mấy tên đàn em đánh ngã xuống đất, tay đấm chân đá một trận.



Mọi người đều đứng một bên xem náo nhiệt, không ai dám quản.




Giang Cung Tuấn ởi tới, hét lớn một tiếng.



Lúc này mấy tên đàn em đi theo Đinh Ngọc Long mới dừng tay.




Lâm Hoàng Minh nhanh chóng bò dậy từ dưới đất, trên người anh ta đây dấu chân, mặt mũi sưng phù, bộ dạng rất chật vật.



Anh ta nhanh chóng trốn phía sau Giang Cung Tuấn.



Định Ngọc Long ôm một nữ lưu manh gợi cảm, liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn: “Sao? Mày muốn xen vào việc của người khác à?”




Giang Cung Tuấn xoay người nhìn Lâm Hoàng Minh sau lưng, hỏi: “Có chuyện gì vậy?”



Lâm Hoàng Minh nói nhỏ: “Tôi… Tôi đi toilet, lúc bước ra thì không cẩn thận đụng phải người phụ nữ của anh ta, tôi đã xin lỗi rồi, nhưng anh ta lại…




Nhìn ánh mắt hung tợn của Đinh Ngọc Long, Lâm Hoàng Minh không dám nói nữa.



Còn nữ lưu manh anh ta ôm lập tức tỏ vẻ khinh thường, phun một ngụm nước bọt rôi mảng: “Thằng nhà nghèo, mày làm dơ quần áo của tao, mày có biết chiếc váy này của tao bao nhiêu tiền không? Chín mươi triệu, một năm mày cũng không kiếm được nhiều tiên như vậy, đánh mày là còn nhẹ đó, hôm nay mày phải đền tiên.”



Định Ngọc Long nói lớn tiếng: “Nghe thấy không? Mày phải đền tiền, nếu không tao đánh gãy chân mày.”




Cả người Lâm Hoàng Minh run lên vì sợ hãi.



Động tĩnh ở nơi này đã thu hút sự chú ý của đám người Hứa Linh.




Hứa Linh và một số bạn nữ cùng lớp đi tới.



Sắc mặt của Hứa Linh trâm xuống, lạnh lùng nói: “Đinh Ngọc Long, anh lại bắt nạt người khác à?”



“Lớp trưởng Hứa, cô nói gì vậy? Nói tôi bắt nạt người khác là sao?” Đinh Ngọc Long cười nói, ánh mắt quét tới quét lui trên người Hứa Linh, còn huýt sáo, biếu cảm không nghiêm túc.




Hứa Linh biết rất rõ Đinh Ngọc Long là loại người gì.



Khi còn đi học thường xuyên bắt nạt các bạn học khác.




“Tôi cảnh cáo anh, đừng có gây chuyện nữa, nếu không đừng trách tôi không khách khí, còn nữa, đây là buổi họp lớp, anh dẫn theo những người không liên quan đến đây làm gì? Không muốn họp lớp, vậy thì cút”



Hứa Linh không cho Đỉnh Ngọc Long chút mặt mũi nào.



“Lớp trưởng Hứa dạy bảo đúng, thôi, tôi cũng không truy cứu trách nhiệm của thằng nhóc này nữa”




Hứa Linh ra mặt rồi, Đinh Ngọc Long cũng tiếp tục truy cứu, anh ta ôm nữ lưu manh gợi cảm, huýt sáo đi về phía khu nghỉ ngơi cách đó không xa.



“Đứng lại”




Giang Cung Tuấn hét lớn một tiếng.



“Hả?” Đinh Ngọc Long ngừng lại, vẻ mặt hài hước nhìn Giang Cung Tuấn.



Đường Sở Vi kịp thời đi đến, kéo Giang Cung Tuấn lại, nói nhỏ: “Đinh Ngọc Long không truy cứu trách nhiệm nữa, anh làm gì vậy?”




Giang Cung Tuấn thản nhiên nói: “Còn việc đánh người thì tính sao?”



Việc này vốn không liên quan đến anh.




Nhưng, Lâm Hoàng Minh là bạn tốt nhất của anh, khi còn đi học hai người không giấu nhau điều gì.



Tuy rằng nhà của Lâm Hoàng Minh khá nghèo, nhưng điều đó cũng không ngăn cản Giang Cung Tuấn và anh ta trở thành bạn tốt.



Bạn tốt bị đánh, sao anh có thể khoanh tay đứng nhìn.




Trên mặt Đinh Ngọc Long mang theo ý cười nghiền ngẫm: “Tên vô dụng, vậy mày muốn tính sao?”



Giang Cung Tuấn thản nhiên nói: “Làm dơ quần áo, bao nhiêu tiền, tôi sẽ đền cho cậu ấy, nhưng anh đánh cậu ấy ra sao thì tôi đánh lại như thế”




Hứa Linh nhíu mày: “Giang Cung Tuấn, anh làm sao vậy? Không có chuyện của anh, tránh sang một bên đi.”



Đường Sở Vi kéo Giang Cung Tuấn lần nữa: “Ông xã ơi, bỏ đi, một điều nhịn chín điều lành”



Bạn học lớp A và lớp B đứng một bên xem náo nhiệt.




Mọi người đều biết Định Ngọc Long là dạng người gì, khi còn đi học là côn đồ trong trường, sau khi tốt nghiệp bắt đầu làm xã hội đen, bây giờ cũng có chút thế lực.



“Bỏ đi, bỏ đi.” Lâm Hoàng Minh cũng nhẹ nhàng kéo Giang Cung Tuấn, nói nhỏ: “Tôi không sao”




“Ha ha…”



Đinh Ngọc Long lại cười lớn tiếng.



Ra đời nhiều năm rồi, chưa có ai dám nhiều lời với anh ta như vậy, bây giờ một tên vô dụng nhà họ Đường lại dám hô to gọi nhỏ với anh ta.




“Váy của bạn gái tao trị giá chín mươi triệu, hơn nữa nó còn đụng vào bạn gái của tao, nếu tính ra cũng không đơn giản là chín mươi triệu như vậy.”



Lâm Hoàng Minh kịp thời giải thích: “Tôi, tôi không…”




Giang Cung Tuấn xua tay, ý bảo Lâm Hoàng Minh đừng nói.



Anh nhìn vẻ mặt cười trêu tức của Đinh Ngọc Long, thản nhiên mở miệng nói: “Nên tính thế nào thì tính như vậy, chín mươi triệu, chín trăm triệu hay là chín tỷ thì anh cứ nói một câu, nhưng người của anh đấm cậu ấy bao nhiêu cái, đá cậu ấy bao nhiêu cái thì anh phải chịu bấy nhiêu cú đấm và cú đá của tôi”



Đinh Ngọc Long bị lời nói của Giang Cung Tuấn hù dọa.




Nếu không biết thân phận của anh thì anh ta đúng là sẽ cho rằng Giang Cung Tuấn là nhân vật lớn nào đó.





Sau khi hơi ngây người, anh ta liền trả lời lại.




Anh ta biết thân phận của Giang Cung Tuấn, là người ở rể của nhà họ Đường, là một tên vô dụng.



Tuy rằng nhà họ Đường có chút tiền, nhưng đó đã là quá khứ.



Bây giờ nhà họ Đường cũng lâm vào cảnh túng quẫn, nợ không ít tiền, sắp phá sản rồi.




Sau khi suy nghĩ xong, anh ta híp mắt nhìn Giang Cung Tuấn: “Mày nói chín tỷ, mày lấy chín tỷ ra đền cho bạn gái tao, tao chịu vài cú đấm của mày thì có đáng là gì đâu.”



“Ông xã..” Nữ lưu manh ăn mặc gợi cảm, trang điểm lòe loẹt lập tức kéo Đinh Ngọc Long.




Bản lĩnh của Giang Cung Tuấn, trước đó cô ta đã nhìn thấy ở lối vào biệt thự trên núi.



Ngay cả mấy tên vệ sĩ của Hứa Khung đều bị đánh ngã trong nháy mắt, cô ta lo lắng Đinh Ngọc Long không có cách nào chịu được mấy cú đấm này.



Định Ngọc Long xua tay, nói: “Không sao, thằng này chính là người ở rể nhà họ Đường, là đồ bỏ đi, bây giờ nhà họ Đường nợ nần chồng chất, hoàn toàn không có tiền, cho dù có tiền thì cũng không đưa cho tên vô dụng này giả vờ ra oai”




Đinh Ngọc Long đã nhìn thấu chuyện này.



Giang Cung Tuấn tới tham gia họp lớp, không ai quen biết, cũng không có ai quan tâm anh.




Anh đây là đang tìm cơ hội giả vờ ra oai, thu hút sự chú ý.



Chuyện này ầm ïthành như vậy, Hứa Linh cũng không thèm quản.



Dù sao Đinh Ngọc Long cũng không phải người tốt lành gì.




Đồng thời cô ta cũng chán ghét Giang Cung Tuấn.



“Sở Vi, chúng ta đừng xen vào, qua bên kia ngồi xem náo nhiệt đi” Hứa Linh kéo Đường Sở Vi đi.




“Nhưng, cái này…”



Vẻ mặt Đường Sở Vi khó xử.



Gô biết bản lĩnh của Giang Cung Tuấn, anh đấm vài cú thì Đinh Ngọc Long chẳng khác nào bị tàn phế, nhưng cô không muốn Giang Cung Tuấn lại gây chuyện.




Cô còn chưa nói xong, đã bị Hứa Linh mạnh mẽ lôi đi.



Hứa Linh mặc kệ, những người khác càng không dám quản, đứng một bên xem náo nhiệt.




Thậm chí đã có người chuẩn bị hạt dưa, vừa cắn hạt dưa vừa xem náo nhiệt.



“Chín tỷ thì chín tỷ, số tài khoản bao nhiêu, tôi lập tức chuyển cho anh” Giang Cung Tuấn nhìn Đinh Ngọc Long vênh váo, khóe miệng nhếch lên, phác họa ra một nụ cười thản nhiên.



Đỉnh Ngọc Long nói thầm trong lòng.




“Chẳng lẽ thằng này thật sự có chín tỷ sao?”



Anh ta nhìn kỹ Giang Cung Tuấn, nhìn từ trên xuống dưới, nhìn thế nào cũng không giống người có chín tỷ.




Sau khi suy nghĩ, anh ta đưa một số tài khoản, Giang Cung Tuấn trực tiếp lấy di động ra, chuyển chín tỷ vào tài khoản này.



Rất nhanh Đinh Ngọc Long đã nhận được thông báo từ ngân hàng, anh ta nhìn vào tin nhắn, trên mặt mang theo sự vui mừng.



“Ha ha, chín tỷ, thật sự có chín tỷ, thằng ngốc này thật sự chuyển cho tôi chín tỷ”




Đỉnh Ngọc Long kích động nhảy dựng lên.



Những người xem náo nhiệt xung quanh cũng kinh ngạc nhìn Giang Cung Tuấn.




Thật sự chuyển chín tỷ sao?



Có phải bị ngu không?



Đưa không cho Đinh Ngọc Long chín tỷ?




Giang Cung Tuấn xoay người nhìn Lâm Hoàng Minh bị đánh mặt mũi sưng phù.



“Một, hai, ba…”




Anh đếm số dấu chân trên người và số vết thương trên mặt Lâm Hoàng Minh.



“Ba mươi tám, ba mươi chín, bốn mươi.”



Giang Cung Tuấn đếm đến bốn mươi thì ngừng lại, anh xoay người nhìn Đinh Ngọc Long đang đắc ý, khóe miệng nhếch lên, cười lạnh nhạt: “Tính bốn mươi cái đi, là anh chịu hay là người của anh chịu”




Đinh Ngọc Long lập tức kéo một tên đàn em qua, nói: “Đi, chịu mấy cú đấm, tao trả mày sáu trăm triệu.”



Tên đàn em nghe thấy có sáu trăm triệu, lập tức mừng rỡ và kêu lên: “Cảm ơn đại ca”




Giang Cung Tuấn bình tĩnh đi qua.



Thân thể bay lên đến một mét trong không trung, đá thẳng vào ngực của tên đàn em kia.



Rắ!




c Xương cốt ở ngực của tên đàn em này lập tức bị đá gãy.



Thân thể của anh ta giống như quả bóng da bay ra ngoài, bay xa tới hai mét, ngã mạnh xuống đất, anh ta ngã xuống đầu óc choáng váng.




Biểu cảm của anh ta méo mó vì đau đớn, hét lớn.



“Cái này..”



Tất cả mọi người đều trừng lớn mắt, không thể tin nổi nhìn cảnh tượng này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK