"Các bạn khán giả thân mến, hoan nghênh đến với chương trình tin tức buổi sáng của Đoan Hùng" "Sáng sớm ngày hôm nay, người có chức vị cao nhất ở Hùng, vua nước Đoan Hùng, đã cho tổ chức một hội nghị ở Đại đường hội, sau đây chúng ta hãy cùng đón xem nội dung của cuộc hội
Trong video, Vương khoác trên mình một bộ tây trang màu đen thuần, mái tóc được vuốt lên để lộ ra vầng trán, đang hướng về phía máy quay phim, cao giọng nói: "Khoảng thời gian trước đây, tổng thống lĩnh Thiên Tử của quân Xích Diễm phạm phải một đại tội, bị bãi miễn chức vị tổng thống lĩnh. Qua sự hội ý của viện Quốc Hội, ra quyết định bổ nhiệm tổng thống lĩnh-Giang Cung Tuấn của quân hắc long tại Nam Cương đến làm tổng thống lĩnh kế nhiệm của quân Xích Diễm
Trong màn hình video đang chiếu còn có ba màn hình đóng dấu được chiếu lên.
Dựa theo tốc độ lan truyền của tin tức, khiến cho toàn quốc đều chấn động. “Chuyện gì thế “Sao tự nhiên Giang Cung Tuấn lại trở thành tổng thống lĩnh của quân Xích Diễm? "Không phải anh ta bị giảng chức rồi sao?" "Chẳng lẽ anh ta lại vực dậy được rồi?"
Trên diễn đàn của những đội quân lớn, hay trên diễn đàn tin bát quái, đều đang bàn luận đến chuyện nhậm chức của Giang Cung Tuấn.
ngôn tình sủng
Ngay sau đó, quốc gia lại cho tổ chức thêm một cuộc họp báo.
Trong tin tức của buổi họp báo, có tuyên bố chuyện Giang Cung Tuấn từ trước đến nay vẫn là tổng thống lĩnh của quân Hắc
Long ở Nam Cương, còn nói việc điều tra Thiên Tử chính là do Giang Cung Tuần tiên phong, chặt đầu Thiên Tử cũng là do Giang Cung Tuần gánh vác.
Người dân trên toàn quốc đều đang bàn tán, reo hò chuyện này. Mà lúc này đây, thư nhận chức cũng đã được gửi đến tận tay Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuần nhìn vào bức thư nhận chức vừa được đưa đến, trên mặt mang theo ý cười nhận nhạt.
Giang Vô Song vừa cười vừa nói: "Anh Giang, ngưỡng mộ anh quá đi, từ hôm nay trở đi, anh chính thức là người duy nhất một tay kiệm hại chức, anh sẽ trở thành người đàn ông có quyền thế nhất nước Đoan Hùng này. Chậc chậc, tổng thống lĩnh của quân Hắc Long, tổng thống lĩnh của quân Xích Diễm, làm tổng thống lĩnh hằn hai đội quân, thế này mà muốn kết hợp hai đội quân lại, chỉ cần vài phút là có thể nằm giữ thủ đô, mấy giây là vào ở Cung Thiên Ninh, mấy tích tác là ép vua nhường vị, chuyện nào chuyện nấy dễ như trở bàn tay.
Giang Cung Tuấn liếc con bé một cái, rồi lên tiếng nhắc nhở: "Cơm có thể ăn bừa nhưng lời không thể nói bừa, đây là chuyện mưu phản.” “Nói chơi thôi mà, có gì to tát đầu cơ chứ."Giang Vô Song bĩu môi nói: “Mà phải nói anh đó, nhân cơ hội này thu phục lòng người, sau đó từ bỏ vị trí tổng thống lĩnh đấy đi, gia nhập giới chính trị, cử tiếp tục như thế đến cuộc bầu cử một năm sau, vị trí Vương nhất định phải là anh." “Anh không có thú vui như vậy" Giang Cung Tuấn nhẹ nhàng lắc đầu.
Dựa theo thông lệ, quân nhân không được phép trúng cử Người được đề cử ở nhiệm kỳ trước, đều được sinh ra trong giới chính trị.
Mà vị Vương đương nhiệm của Đoan Hùng, đã liên tiếp kế nhiệm vị trí này hơn ba mươi năm rồi.
Giang Cung Tuấn chưa từng nghĩ đến, anh cũng không muốn đi làm.
Nếu không phải do thể cục trong nước không ổn định, anh đến vị trị tổng thống lĩnh của quân Hắc Long ở Nam Cương cũng chẳng muốn làm nữa. Van là lúc ở rể nhà họ Đường ở thành phố Tử Đảng là ung dung tự tại nhất, không cần phải bận tâm đến chuyện quốc gia đại sự. "Anh phải đến tổng bộ của quân Xích Diệm một chuyến"
Hôm qua, anh từng đến tổng bộ của quân Xích Diêm một lần nhưng lại bị chặn ở ngoài
Hôm nay, bắt buộc phải đi thêm lần nữa. Đường Sở Vị hỏi anh: "Có cần em đi cùng không?
Giang Cung Tuấn lắc đầu: "Không cần đâu, em cứ yên tâm ở đây là được rồi, nếu như có thể thì tiện tay dùng tình báo của Vương Thiên Điện điều tra một chút về viện nghiên cứu mà Cao Mẫn Ngọc mở ở nước ngoài, đợi xác định được vị trí chính xác của viện nghiên cứu, nếu bên chỗ anh cũng tìm được nội tình của ông Cao, thì chúng ta có thể ra tay cùng một lúc rồi."
Đường Sở Vị gật đầu: "Vâng, em sẽ đi phân phó xuống dưới, sử dụng toàn bộ tinh báo của Vương Thiên Điện để điều tra.
Vương Thiên Điện ra mặt là Giang Cung Tuấn có thể yên tâm
Bây giờ đã có đến ba thể lực cùng đi điều tra rồi. Hắc Điện, Long Điện, Vương Thiên Điện.
Ba thế lực ra tay cùng một lúc, cho dù Cao Mẫn Ngọc có bố trí chặt chẽ tỉ mỉ đến mức nào, thì cũng sẽ điều tra ra được. Giang Cung Tuấn cũng không nói thêm nhiều, chỉ quay người rời đi.
Vừa mới ra khỏi biệt thự Thiên Tử, anh phát hiện cách đó không xa có rất nhiều xe sang đang đỗ ở đó, đứng trước hàng loạt chiếc xe sang là không ít phú hào.
Đám xe sang này, cái rẻ nhất cũng phải trên ba mươi lăm tỷ, thậm chí còn có rất nhiều cái là bản giới hạn, giả phải từ mấy chục tỷ cho đến mấy trăm tỷ.
Giang Cung Tuấn nhìn thấy đám xe sang cách đó không xa, không nhịn được nhếch mép cười.
Cảnh tượng này, anh sớm đã đoán được rồi.
Một khi tin tức được công bố ra ngoài, các gia tộc lớn của thủ rôi. độ chắc chắn sẽ đến lấy lòng anh. Anh đút hai tay vào túi quân, đi về phía bên đó
Đứng trước những chiếc xe đắt tiền là những nhân vật có máu mặt ở thủ đô
Có thể đến đây gặp Giang Cung Tuấn đều là những người sở hữu tài sản khổng lồ lên đến bạc triệu.
Trong đó có một người mới hơn hai mươi tuổi, trên người mặc một bộ lễ phục màu xanh da trời, dáng người rất đẹp, là một cô gái đẹp có khí chất xuất chúng đang bước ra từ đám người, có ta nở nụ cười tươi rói chào hỏi Giang Cung Tuấn: "Giang Cung Tuấn lại gặp nhau rồi."
Người này chính là Lâm Hân.
Cô ta là tổng giảm đốc của dược phẩm Trường Sinh ở thành phố Từ Đăng, sau khi dược phẩm Trường Sinh bị ép rút lui khỏi thành phố Từ Đăng, cô ta lại trở về nhà họ Lâm ở thủ đô.
Biết tin Giang Cung Tuấn đảm nhiệm hai chức vụ tổng thống lĩnh, nên cô ta đặc biệt chăm chút bản thân rồi mới đến gặp anh. Khắp mặt là nụ cười tươi rói, nhìn kiểu như rất thân quen với
Giang Cung Tuấn vậy. Giang Cung Tuấn nhìn Lâm Hân một cái, khỏe miệng nhếch lên phác họa thành một nụ cười nhàn nhạt: "Lâm Hân đúng không, tôi vẫn nhớ cô, lúc trước khi còn ở thành phố Từ Đảng, cô giậu đổ bim leo khiến nhà họ Đường rơi vào khủng hoảng, đem lại không ít phiên phức cho Sở Vì đâu.
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Lâm Hân dân đông cứng lại. Cô ta vội vàng lên tiếng giải thích: “Giang Cung Tuấn, anh nghe tôi nói... "Giang Cung Tuấn là để cho cô gọi à?" Giang Cung Tuấn trầm
Lâm Hãn vội vàng sửa lời. “Thiên Soái. mät. "Nhà họ Lâm, tôi sẽ từ từ thu dọn” Giang Cung Tuấn hừ lạnh một tiếng.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Hân hơi biến đổi.
Cô ta đến nơi này, chính là cậy vào ngày trước có quen biết với Giang Cung Tuấn, muốn đến nịnh nọt, kết thân.
Chỉ cần kết giao được với Thiên Soái mới nhậm chức, kết giao được với Long Vương của Nam Cương, thì may ra nhà họ Lâm còn rực rỡ thêm được mấy năm. Nhưng không ngờ rằng Giang Cung Tuần lại thù đại đến vậy, đến một chút chuyện nhỏ ở thành phố Tử Đang cũng khác cốt ghi tâm. "Thiên Soái, tôi có quan hệ rất tốt với Sở Vị, là bạn thân mà chuyện gì cũng nói được với nhau. "Quan hệ tốt?" Giang Cung Tuấn ném cho cô ta một cái nhìn, lạnh nhạt nói: “Quan hệ tốt thì sẽ không giậu đổ bìm leo lúc tôi gặp khó khăn đầu
Giang Cung Tuần vừa nói vừa bước về trước. “Thiên Soái, còn nhớ tôi không?” Một chàng trai hơn hai mươi tuổi, có tướng mạo anh tuấn đi đến, anh ta gập người, bày ra bộ dạng khom lưng cúi gối. "Cậu ấy à, chẳng phải ông chủ của nhà hàng Ngọc Thực ở thành phố Từ đẳng, cậu Cổ đấy sao." Giang Cung Tuấn lạnh nhạt lên tiếng nói: “Nhóc con cậu còn tạm được."
Nghe thấy thế trên mặt Cổ Dật Hàn lộ rõ vẻ vui mừng. Những nhân vật tại to mặt lớn khác ở hiện trường đều vô cùng ngưỡng mộ cậu ta.
Nhà họ Cổ sắp lên như diều gặp gió rồi.
Trong đoàn người, vẫn có có một người đàn ông trung niên béo ịch, ông ta là tổng giám đốc của tập đoàn Vạn Quân ngày trước lúc còn ở thành phố Từ Đảng, tên Diệp Hình. Ông ta cũng cậy ngày trước có quen biết với Giang Cung Tuấn, đến để lôi kéo quan hệ, nhưng có vết xe đổ là Lâm Hân đi đăng trước, ông ta cũng không dám đứng ra.
Cổ Dật Hàn nhanh chóng lên tiếng: “Thiên Soái, là thế này, qua mấy ngày nữa là đến đại thọ tám mươi của ông cụ, anh xem có thể dành ra chút thời gian đến nhà họ Cổ một chuyến không. Sẽ không làm lỡ nhiều thời gian của anh đâu, anh chỉ cần đến nói vài câu là được rồi a."
Cổ Dật Hàn đỏ mắt chờ đợi Giang Cung Tuấn đáp lời. Anh ta sợ Giang Cung Tuấn sẽ từ chối.
Giang Cung Tuấn cười nói: "Coi như tôi làm nhiều hơn một chuyện thôi, không thành vấn đề, lúc đó tôi nhất định sẽ đến " Anh vừa dứt lời, đảm phủ hào có mặt ở đó lại được một phen ngưỡng mộ không thôi.
Cái nhà họ Cổ này, đúng là sắp lên như diều gặp gió rồi.
Sau này có Long Vương kiêm Thiên Soái chăm sóc, muốn không lên cũng khó. "Long Vương, Thiện Soại, là tôi, là tôi đây, tôi là Hải Kiến Công này, trước đây tôi từng gặp anh." Một người đàn ông trẻ tuổi đi đến bắt đầu lôi kéo làm quen với Giang Cung Tuấn
Anh ta là Hải Kiến Công
Y Đinh Thi suýt chút nữa là đính hôn với anh ta.
Là do Giang Vô Song đi phá hoại nên lần đính hôn đó mới không thành.
Giang Cung Tuấn nhìn Hải Kiến Công. “Là cậu đấy à, có chuyện gi?" "Long Vương, Thiên Soái, tôi với Y Đình Thi chỉ là hiểu nhầm thôi, tôi mà biết cô ấy là người phụ nữ của ngài, có đánh chết tôi cũng không dám nghĩ xiên nghĩ vẹo với cô ấy, dứt khoát đã phạm phải một sai lầm lớn, tôi đặc biết để nhận sai.
Nói xong, anh ta quỷ thẳng xuống đất. "Long Vương, tôi biết sai rồi, từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là một con cho bên cạnh anh, gâu gâu gâu."
Giang Cung Tuấn cau mày, nói: "Cậu chủ ý hình tượng chút đi, tôi là Long Vương, là Thiên Soái đấy, nếu bị truyền ra ngoài không phải tôi sẽ trở thành chuyện cười cho bàn dân thiên hạ à, đứng dậy ngay cho tôi.
- ---------------------------