Mục lục
Cường đại chiến y Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 732: Đệ nhất kiếm Thiên Cổ




Trần Vũ Yến chỉ biết địa sát và sát khí, nhưng cô ta không biết địa sát và sát khí trông như thế nào.



. Ngay cả trong các sách cổ của phái Thiên Sơn cũng không thấy mô tả gì. Sau đó Giang Cung Tuấn lại hỏi một số câu hỏi.



Phái Thiên Sơn không phải là một ngôi sao sáng trong giới cổ võ. Trong hàng nghìn năm, các sự kiện trong giới cổ võ đã được ghi lại một cách chi tiết, các loại võ học khác nhau cũng được phân loại..



Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm của nhà họ Giang cũng có tiếng tăm lừng lẫy, đứng đầu trong bảng xếp hạng kiếm thuật.



Đương nhiên, Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm có thể xếp hạng nhất là bởi vì còn có Đệ Thập Tứ Kiếm có khả năng hủy thiên diệt địa.



Mặc dù không có ai luyện thành nhưng mà chính vì có thanh kiểm này nên Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm đứng đầu về kiếm thuật.



Trần Vũ Yến đã nói với Giang Cung Tuấn rất nhiều, thấm thoát một cái đã đi ra khỏi Nam Hoang.



Khi Giang Cung Tuấn đến quân khu Nam Hoang thì đã hơn bốn giờ sáng. Mặc dù đêm dài yên tĩnh, nhưng mà quân khu vẫn sáng rực.



Giang Cung Tuấn xuống máy bay rồi bước ra ngoài, có rất nhiều tướng quân mặc áo giáp đứng ở phía trước.



“Long Vương



Đột nhiên một vị tướng quân chạy chậm về bên này, đó chính là tướng quân Quỷ Viễn.



Giang Cung Tuấn liếc mắt nhìn về phía Quỷ Viễn.



Nam Hoang cũng không phải là một vùng vững chắc như thép, Nam Hoang thuộc quyền quản lý của anh nhưng cũng có rất nhiều người từ các thế lực khác trà trộn vào. Anh đã muốn chỉnh lý vấn đề này từ lâu, nhưng khoảng thời gian này lại quá bận rộn.



“Tôi sẽ không ở lại lâu, tất cả giải tán”. Giang Cung Tuấn để lại một câu này rồi xoay người rời đi.



Một đám tướng quân đều tôi nhìn anh, anh nhìn tôi. Bọn họ biết Giang Cung Tuấn sẽ đến cho nên đã nghênh đón anh một cách đặc biệt, nhưng Giang Cung Tuấn lại rời đi mà không nói một lời.



Giang Cung Tuấn lái một chiếc xe trong quân khu, chuẩn bị một ít lương khô, lái xe rời khỏi thành Nam Hoang suốt một đêm để đi đến Thiên Sơn Quan.



Trưa ngày hôm sau, anh xuất hiện ở Thiên Sơn Quan, nơi này đã từng là biên giới của Nam Hoang. Nhưng mà vì các thành phố lân cận đã được đưa vào lãnh thổ của nước Đoan Hùng, nên Thiên Sơn Quan không còn nằm ngoài khu vực lãnh thổ nữa mà nó cũng đã trở thành lãnh thổ thực sự của nước Đoan Hùng và nó cũng là một phần của thành Long Nhai.



Trên đỉnh núi Thiên Sơn Quan, ngôi nhà gỗ đơn sơ vẫn còn đó. Căn nhà gỗ bám đầy bụi, có lẽ đã rất lâu rồi không có ai tới đây. “Anh Giang, trận chiến tiếp theo sẽ diễn ra ở đây sao?” Trần Vũ Yến đi bên cạnh, lên tiếng hỏi. “Ừm”



Giang Cung Tuấn hơi gật đầu, bước ra khỏi nhà gỗ trên đỉnh núi, đi ra ngoài, đi về phía vách núi đen ở bên cạnh, đứng ở bên vách núi, nhìn về phía dãy núi Mang Mang ở phía trước.



Anh đã từng chiến đấu ác liệt ở đây nhiều lần.



Lần đầu tiên là với các võ đạo tông sự của hơn hai mươi quốc gia, một lần đó tưởng chừng như sẽ chết. Ngoài ra, anh còn bị Mộ Thành ép ăn độc dược.



Anh sững sờ mà nhìn nhìn về phía dãy núi Mang Mang ở đằng xa.



Trần Vũ Yến đứng sau lưng anh, cô ta mặc một bộ quần áo màu trắng, mái tóc đen dài xõa ở sau đầu như thác nước, trên người cô ta tỏa ra khí chất xuất trần, như một tiên nữ giáng trần.



Giang Cung Tuấn không nói, cô ta cũng không nói.



Một lúc sau, Giang Cung Tuấn mới từ trong ký ức phản ứng lại, anh quay lại nhìn Trần Vũ Yến đang đứng phía sau.



“Vẫn còn sáu ngày nữa mới đến thời gian ước hẹn chiến đấu. Trong mấy ngày này, tôi sẽ chuẩn bị luyện kiếm thuật cho thật tốt. Phải ở trên ngọn núi cằn cỗi này, cô đã vất vả rồi”



Trần Vũ Yến mỉm cười và lắc đầu với Giang Cung Tuấn.



Giang Cung Tuấn cũng không để ý tới Trần Vũ Yến. Bởi vì, khi ở gần một người phụ nữ, anh không thể kìm nén dục vọng ham muốn ở trong lòng. Nếu như có thể tránh thì cố gắng tránh đi càng nhiều càng tốt.



Anh rút thanh Hình kiểm tra, thanh Hình kiếm này trông rất đơn giản, dài một mét rưỡi, không giống với một thanh thần binh, vũ khí sắc bén nào.



Nhìn thấy Giang Cung Tuấn rút Hình kiếm ra, Trần Vũ Yến không khỏi nói: “Anh Giang, đây là Hình kiếm sao?”



“Ừm” Giang Cung Tuấn gật đầu.



Trần Vũ Yến nhìn thanh kiếm đơn giản ở trong tay Giang Cung Tuấn, suy nghĩ một chút rồi nói: “Theo tôi được biết thì thanh kiểm này được rèn bởi các kiểm sự trên khắp thiên hạ ở dưới sự thống trị của Tần hoàng”



“Tân hoàng muốn chế tạo ra một thanh kiếm tượng trưng cho sự nghiệp thống nhất đất nước. Chất liệu được sử dụng rất đặc biệt, nghe nói là được đúc từ một khối thiên ngoại huyền thiết. Thanh kiếm này là thanh kiếm biểu tượng của mọi triều đại hoàng đế”



“Thanh kiếm này là tối cao”. “Thanh kiếm này tượng trưng cho quyền lực tối cao” “Thời cổ đại, nó có quyền lực tiền trảm hậu tấu”



“Uy lực của thanh kiếm này rất mạnh mẽ. Tôi đã đọc các ghi chép trong sách cổ, sau khi một triều đại bị sụp đổ, thanh kiếm này đã bị thất lạc ở bên ngoài và được một vị chú kiếm sự lấy được. Vị đại sư đó cảm thấy thanh kiếm này quá mạnh mẽ, nếu như bị một tên có lòng dạ xấu xa lấy được thì đây chính là một thảm họa cho thiên hạ. Vì vậy, ông ta đã dùng các tài liệu đặc biệt để đúc lại thanh kiếm này, dẫn đến thanh kiếm ở vào trạng thái bị phong ấn”



“Còn có chuyện này sao?”



Khi nghe thấy Trần Vũ Yến nói ra điều này, Giang Cung Tuấn lập tức sửng sốt.



Anh biết lịch sử của thanh kiếm, nhưng anh lại không biết rằng thanh kiểm này đang ở trạng thái bị phong ấn..



Trần Vũ Yến gật đầu: “Ừm, nghe nói nó được đúc lại bằng vật liệu đặc biệt để ngăn chặn mũi nhọn chân chính của thanh kiếm, còn chuyện đó có thật hay không thì tôi không biết. Tôi cũng chỉ đọc nó ở một quyển. sách vô danh mới biết được mà thôi. Cái này chắc là giả, nếu nó thực sự là một thần binh lợi khí thì năm đó thanh kiếm này sẽ không trở thành thanh Hình kiểm của nước Đoan Hùng, mà là sẽ trở thành kiểm của một vị cường giả rồi”.



Giang Cung Tuấn nhìn thanh kiếm trong tay một cách cẩn thận.



Trông nó giống như một thanh kiếm sắt bình thường. Ngoài trừ có hơi nhọn ra thì không có gì đặc biệt cả.



Anh suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Trong sách có nói cách nào để mở phong ấn không?”



Trần Vũ Yến nói: “Cho tôi xem thanh kiếm” Giang Cung Tuấn đưa thanh Hình kiểm trong tay ra, Trần Vũ Yến nhận lấy nó, cầm nó trên tay và xem xét cẩn thận, rồi cân đo trọng lượng.



Thanh kiếm này không nặng lắm, so với các thần binh lợi khí khác thì nhẹ hơn, mà thân kiếm thì lại dày hơn một chút.



“Đúng là sự thật” Sau khi xem qua, cô ta nói: “Thân kiếm được đúc bởi những vật liệu bí ẩn. Nếu tôi nhớ không lầm, muốn mở phong ấn thanh Hình kiểm này, cần một người có chân khí lớn mạnh, phá vỡ một tầng vật liệu ở bên ngoài thân kiếm”.



“Vậy sao?” Giang Cung Tuấn hơi lẩm bẩm.



“Ừm, anh Giang, anh thử một chút đi” Cô ta đưa lại Hình kiếm cho anh.



Giang Cung Tuấn nhận lấy, cầm Hình kiếm, lập tức kích hoạt khí công Bắc Đẩu.



Chân khí chí cương chí dương dọc theo các kinh mạch trong cơ thể, tụ lại trong lòng bàn tay, biến thành một luồng chân khí thực chất, giống như một luồng ánh sáng vàng.



Phóng ra một cách dữ dội, chân khí màu vàng lập tức chìm vào trong thanh Hình kiếm..



Vào lúc này, Hình kiếm tỏa ra ánh sáng ngọc, kiếm khi màu vàng bỗng nhiên tràn ra ngoài.



Nhưng, không hơn. Chân khí của Giang Cung Tuấn đã tiêu tan, kiếm khí cũng vậy.



“Không phải như vậy.”



Trần Vũ Yến giải thích: “Anh phải rót chân khí vào trong thanh kiếm, sử dụng thần kiểm làm vật trung gian để tạo thành một kiếm khí đáng sợ. Điều mà anh Giang cần phải làm chính là dùng chân khí để tấn công vào thân kiểm của hình kiểm”



Nghe vậy, Giang Cung Tuấn hơi do dự.



Anh không biết liệu thanh kiểm này có thể chịu được chân khí của anh hay không.



Nếu như đánh một chưởng mà nó bị gãy mất thì làm sao bây giờ? “Cô có chắc không?” Giang Cung Tuấn nhìn Trần Vũ Yến. “Chắc không sai đâu? “Được, tin tưởng cô một lần” Giang Cung Tuấn đã lựa chọn tin vào Trần Vũ Yến. Quăng thanh Hình kiểm trong tay đi, Hình kiếm bay giữa không trung.



Giang Cung Tuấn vội vàng xuất chưởng, chân khí đáng sợ bộc phát ra ngoài, tấn công về phía thân kiếm.



“Cạch cạch cạch!”.



Hình kiểm rất cứng, cho dù Giang Cung Tuấn là bát cảnh, vận dụng toàn bộ chân khí ở cảnh giới bát cảnh thì anh vẫn không thể phá vỡ Hình kiếm.



Chân khí đáng sợ của anh đánh vào thanh kiếm, có một âm thanh. lanh lảnh vang lên.



Sau hàng chục đòn tấn công liên tiếp, một khe hở xuất hiện trên thân kiếm của Hình kiếm.



Với sự xuất hiện của khe hở, thân kiếm bùng phát ra một luồng kiểm quang.



“Đây là thật sự sắp mở phong ấn rồi” Trần Vũ Yến phấn khích đến mức thốt lên lời.



Cô ta nhìn chằm chằm vào thanh kiếm giữa không trung.



Đệ nhất kiếm Thiên Cổ, cuối cùng sẽ mở phong ấn sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK