Mục lục
Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 830: Chuẩn bị cho lễ hội văn hóa




Dưới sự dẫn dắt của cô nàng thư ký, cả 4 người tiến đến hội trường, và lúc này, cả hội trường đã kín người.



Vẻ kinh ngạc không khỏi hiện lên trên mặt các cô. Vì trước mặt các cô là những gương mặt đầy thân quen. Những gương mặt mà đã ngã xuống ngay trước mắt các cô. Nhưng giờ đây, bọn họ lại đứng ở đây, hoàn hảo không có bất cứ tổn hao gì.



Quả thật là 1 kinh hỉ, kinh ngạc vô cùng, vô cùng lớn. Lớn đến mức các cô không nói thành lời mà quay sang nhìn cô thư ký như chờ câu trả lời.



Cô nàng thư ký không muốn nói nhiều mà mỉm cười:



- Cứ đứng vào hàng trước đi.



Trong ánh mắt của tất cả mọi người, 3 cô tiến vào hàng, tiến đến vị trí quen thuộc của mình. Hội trường cũng vì thế mà đủ người.



Cũng cùng lúc đó, Vivi bước lên bục, nhìn xuống phía dưới:



- Có lẽ ở đây đang có rất nhiều em hoang mang tự hỏi sang mình chưa chết, có lẽ các em đều có những câu trả lời cho riêng mình. Bây giờ ta sẽ nói cho các em. Đúng là như vậy, các em chưa chết. Kẻ sau màn chân chính là ta. Chính ta là người đặt bom, là người đã đưa các em lên đảo hoang đó, đưa các em vào chốn nguy hiểm, khiến các em đối mặt sinh tử. Đây mới chân thật là mục đích của chuyến đi này.



- Các em đều là thiên tài, đều rất có thiên phú. Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, nhất là những em có thiên phú về võ lực, về đánh nhau. Nếu chỉ thuần túy tu luyện như bây giờ, các em chỉ sợ khó lòng tiến lên tiếp. võ đạo như đi ngược dòng nước, không tiến ắt lùi. Ta không muốn thấy những tài năng tàn lụi. Do đó ta đã tổ chức cuộc sinh tồn này để rèn luyện các em, chỉ khi đứng trước sinh tử, các em mới có thể moi móc ra cực hạn của mình để đột phá nó.



- Còn với những em chuyên về nghiên cứu, có lẽ các em sẽ đặt câu hỏi tại sao các em cũng cần làm như vậy đúng không. Các em rất giỏi trong 1 lĩnh vực nghiên cứu. tương lai của các em chú định sẽ ở trong một môi trường ổn định, 1 môi trường làm việc tràn đầy hiện đại, không bao giờ phải đối mặt với nguy hiểm.



- Cũng chính vì vậy,các em thiếu khuyết sự kính sợ với thiên nhiên, sự lơ là về những thứ có thể xảy ra.



- Có lẽ rất nhiều em sẽ nghĩ điều này là không cần thiết, khó khăn sẽ vĩnh viễn không đến với các em. Có lẽ điều đó là đúng nhưng chưa hẳn là tất cả. tai nạn vĩnh viễn không buông tha 1 ai. Các em càng tài giỏi, các em càng phải giao thiệp, càng phải đi đây đi đó. Và đến 1 lúc nào đó, các em sẽ phải đối mặt với thiên nhiên. Chuẩn bị 1 chút không bao giờ là thừa cả.



- Để ta xem nào, 386 học sinh thì có 67 người đi đến vòng cuối cùng và hầu như chết hết ở đó, 100 người chết trong miệng dã thú và có đến 219 học sinh chết bởi các loài bệnh, các loài độc vật, côn trùng. Từ những thông số này đã đủ thấy các em hoàn toàn quá bất cẩn khi ở trong thế giới thiên nhiên. Thậm chí nhóm có cả nhà sinh vật học cũng ăn nhầm quả độc mà chết mất hơn 10 người.Các em hoàn toàn không có bất cứ đề phòng với thiên nhiên.



- Nếu giả sử có 1 vụ rơi máy bay như vậy vào những khu rừng nguyên thủy thì sao. Những người chết bởi vòng cuối cùng hay là chết bởi dã thú có lẽ sẽ sống được. Nhưng số người chết bởi động thực vật trong rừng sợ cũng không giảm bao nhiêu.



- Lần thực tập bất ngờ này là 1 lần kiểm tra cũng như là 1 lần cho các em trải nghiệm sự đáng sợ của thiên nhiên. Có lẽ nó sẽ giúp ích các em trong 1 số trường hợp đặc biệt.



- Từ giờ ta tuyên bố, mỗi năm đều sẽ có 1 buổi sinh tồn dã ngoại như vậy với những vùng miền khác nhau. Hi vọng sau 3 năm học, các em có thể sinh sống dù là ở hoàn cảnh khắc nghiệt nhát.



Bài phát biểu tràn ngập hùng hồn, tràn ngập cảm xúc như xuyên vào trong lòng từng người. Nó gần như hoàn mỹ lấp liếm đi mục đích thật sự của chuyến đi này. Quả thật là không thể coi thường mà.



Cầm thở dài 1 hơi, chỉ hi vọng sẽ có lúc Vivi thu được hồi báo a.



…….



Không thể không nói, sự tiếp nhận của nhóm học sinh này cường đại thật hay có thể nói là bọn họ tiếp xúc với quá nhiều thứ kỳ dị nên những chuyện như thế này trở nên bình thường đi rất nhiều.



Chỉ thấy mới qua mấy ngày mà cả trường đã tất bật chuẩn bị cho lễ hội văn hóa kèm theo hội thể dục thể thao.



Bình thường thì 2 thứ này tổ chức riêng nhưng mà bọn họ mất gần 2 tháng cả đi cả mạo hiểm và về. do đó mới gộp chung lại.



Buổi lễ diễn ra trong vòng 4 ngày 4 đêm. Ngày 1 là mở cửa hàng đặc trưng của từng khoa viện hay từng nhóm, từng câu lạc bộ, có chấm điểm và tặng thưởng. Ngày 2 sẽ cả kết hợp với ngày đầu lễ hội thể thao. Đêm đến sẽ tổ chức cuộc thi tài năng giữa các nhóm, các câu lạc bộ. Ngày 3 là ngày chính, tổ chức meetting và trao thưởng. Ngày 4 thì chỉ viết có 1 dòng chữ. Đập phá. Còn đập phá cái gì thì khi Cầm hỏi, mọi người đều mỉm cười không nói. Dường như thống nhất giấu anh vậy. Thật là thần bí quá đi mà.



Nhưng dù thần bí thế nào, trong 1 tuần này, không khí của ngôi trường trở nên rộn ràng hơn hẳn. Dường như cuộc đi vừa qua không còn để lại bất cứ vướng bận gì cả. Mà dù sao mục đích của lễ hội muộn thế này cũng là vì như vậy mà.



Nhưng cùng vì thế mà công việc của những giáo viên như Cầm, Ayane hay hội học sinh, hội kỷ luật càng quan trọng. Bởi lễ hội cũng chính là lúc mà ngôi trường này mở cửa cho những người ngoài vào trong trường. 1 ngôi trường nữ sinh toàn những thiên tài, không thiếu những ngôi sao đang nổi, không cần nói cũng biết khi nó lộ ra ánh sáng trước mặt bàn dân thiên hạ sẽ dẫn đến những vụ việc như thế nào. Năm nào mà chẳng xảy ra vài vụ đột nhập vào quán hay phòng thay quần áo, nhà vệ sinh, sàm sỡ này nọ lọ chai. Có vài tên biến thái không nhịn được còn định đưa các cô vào góc tối nữa cơ. Chỉ là xui cho hắn là nhầm cô biết võ nên… khụ khụ.



Với quyền lực và quan hệ của Vivi, những tên đó đều có kết cục hết sức thê thảm nhưng không thể không nói, nước nhật quả thật rất nhiều biên thái, năm nào cũng có. Dù cho trường này có số lượng học sinh biết võ hoặc chí ít là có khả năng phòng thân đều rất lớn nhưng mà vẫn có rất nhiều người yếu đuối a. Mà các cô đều là những người có thiên phú rất cao,tương lai đều rất tươi sáng. Nếu những tên này có vài thứ gì đó mang tính uy hiếp, lại tìm được vài em nhu nhược thì không những được thoải mái còn lấy được vợ đẹp vợ giỏi hay chí ít thì nguồn cung cấp không ngừng.Cũng vì thế mà bọn này mới tấn công không ngừng như vậy.



Đó là còn chưa kể đến cánh nhà báo, cánh săn người săn tin. 1 ngôi trường như thế này quả thật là 1 địa điểm vô cùng tiềm năng đủ sức mê hoặc bọn họ a



Do đó trách nhiệm an toàn đặt hoàn toàn lên vai nhòm tuần tra.



Và Cầm tất nhiên nằm trong nhóm tuần tra rồi, ngay trước buổi lễ anh đã cần quan sát để ý để….



Anh cũng đã mởi 3,4 tên lên phường uống trà vì có hành vi không minh bạch.



Nhưng cuối cùng mọi thứ cũng coi như là ổn định cho đến ngày buổi lễ mở ra.



Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK