Những biểu hiện trên rõ ràng là khi hắn ma hóa. Do đó việc này có thể giải thích là chút tàn dư còn sót lại vùng lên để mà cố những sức lực cuối cùng.
Nhưng có thể sao, hắn rõ ràng đã cẩn thận dùng tinh thần lực để mà kiểm tra toàn bộ thân thể, lúc đó mới yên tâm mà thoát khỏi tinh thần hải. Không thể có chuyện còn tàn dư nổi dậy được.
Mà nếu có thì nó phải cố gắng giết Gabriel chứ sao lại đè cô ấy ra để mà abc abc.
Cực kỳ không hợp lý.
Lúc này Cầm mới để ý rằng mình đã đột phá lên kim đan đỉnh. rõ ràng khi mới vào thế giới này, hắn mới là kim đan trung kỳ, giờ đã nhảy 2 cấp.
Trong đầu Cầm chợt nảy ra 1 khả năng. Mắt hắn dần mị lên.
Nếu đã có người âm thầm giúp hắn tăng lên thực lực miễn phí thì sao lại không tiếp nhận chứ. Dù hắn chúa ghét bị lợi dụng lúc người khác hôn mê để làm những việc không đúng đắn nhưng mà cũng phải chịu thôi bởi hắn chỉ là 1 con cờ trong bàn cờ nào đó mà thôi
Xem ra các người muốn bồi dưỡng 1 con cờ ư. Tốt lắm, nhưng mà cẩn thận con cờ đó làm hỏng cả bàn cờ đó.
- Cầm, ngài nghĩ gì vậy.
Lời hỏi thăm lôi Cầm từ trong mộng tưởng ra ngoài. Cầm cười xuề xòa nói.:
- Không có gì đâu, chỉ là nghĩ đến 1 số chuyện thôi. Mà Gabriel, ta hỏi chút. ở đây có trường sinh thảo không.
- Có, nhưng mà làm gì ạ.
- Không có gì, ta cần cái đó có chút việc ấy mà.
Mắt Cầm dần trở nên nóng bỏng, xem ra việc cứu Athena là có hi vọng rồi.
……………
Oradio.
Quán Mistress Of Abuance.
Đã hơn 1 năm trôi qua kể từ khi mà Cầm cùng gia tộc tiến vào dungeon.
Hôm nay, quán vẫn làm việc như thường.
Đúng lúc đó 1 tiếng nói vang lên kinh động thượng không:
- Chúc mừng mạo hiểm giả Đỗ Mạnh Cầm đã đột phá 100 tầng. Là người đầu tiên chinh phục dungeon. Vị dũng sĩ sẽ được….
Tiếng nói kinh động tất cả mọi người dù ở trong dungeon hay là ngoài dungeon/.
Nhất là những người quen của Cầm.
Và trong số đó có những người trong quán Mistress Of Abuance. Bọn họ đầu tiên là sững sờ vì tiếng thông báo này nhưng ngay sau đó là thay bằng sự mừng vui tột độ.
Arnya ôm lấy Seal và nói:
- Nhìn kìa, cầm cuối cùng đã thành công rồi, hắn cuối cùng cũng thành công rồi. Vậy là hắn có thể về nhà rồi.
Nhưng trái ngược với tâm trạng mừng vui của mấy người thì Seal lại nặng nề vô cùng, trên mặt cô không biết sao lại không có sự vui vẻ khi mà Cầm có thể làm điều không tưởng.
- Sao thế, Seal chẳng lẽ muội không muốn cho Cầm trở về nhà. Hay là..- Mặt cô trở nên thật đểu cáng- Hay là.. sợ Cầm rời đi mà không mang muội theo. Yên tâm đi, hắn chắc cũng không phải là loại người như thế đâu.
Nhưng đáp lại cô chỉ là 1 cái lắc đầu:
- Không phải vậy.Cầm có thể leo lên tầng cao như vậy thì chính em cũng vui lắm,. Nhưng không hiểu sao trong lòng em có 1 cảm giác chẳng lành tí nào. Như là có cái gì đó không vui sắp xảy ra.
Mọi người nghe vậy thì ngớ người ra không hiểu cái gì cả. Đến 100 tầng còn chinh phục được thì còn có thể có cái gì có thể làm khó Cầm nữa cơ chứ.
Đúng lúc này lại có 1 dọng nói vang lên:
- Seal nói đúng đó. Ta cũng sợ có cái gì sắp kinh khủng xảy ra.
Mọi người lập tức quay sang, người vừa nói hóa ra là bà chủ quán Mia.Sắc mặt bà trông cực kỳ nghiêm trọng:
- Cầm cùng gia tộc không có khả năng đột phá 100 tầng nhanh như vậy được. nên nhớ hơn 1 năm trước hắn còn không thể giết được boss tầng 53. Mấy người nghĩ 1 năm sau Cầm có thể đánh bại boss tầng 100 sao. Ta chỉ sợ có cái gì đó cực lỳ kinh khủng sắp sảy ra.
Lời nói lập tức tỉnh ngộ mọi người.Quả thật bọn họ có lòng tin là Cầm có thể lên tầng cao hơn nhưng mà không phải trong 1 năm ngắn ngủi là có thể làm được. Chỉ sợ có cái gì đó cực lỳ khủng khiếp đã xảy ra.
Bọn họ đều hướng về phía tòa tháp cao cao kia mà yên lặng cầu nguyện..
………….
Oradio, ở 1 chỗ khác.
Freya cau mày khi nghe tin này. Thân là 1 vị thần, lại thường xuyên tìm hiểu tin tức của Cầm, nàng biết Cầm giờ có thể dễ dàng leo lên tầng 50 trở lên nhưng mà chỉ 1 năm mà có thể leo đến tầng 100 là quá phi lý. Đừng nói phàm nhân, đến cả những vị thần không vận dụng lực lượng chân chính cũng khó mà làm vậy. Những con quái tầng cao không phải là dễ sử lý a/.
Rốt cục là có chuyện gì đã xảy ra.
Nàng cảm thấy rõ ràng trong chuyện này nhất định có uẩn khúc gì đó.
Xem ra không tìm hiểu chút là không được rồi. Chỉ sợ đằng sau việc này còn có những ẩn tình và nguy hiểm khác.
Thậm chí nàng cảm thấy Oradio sắp biến thiên rồi.
………………
Dungeon tầng 88.
Nhóm 3 người Chistina, aizu và Ryuu đã nhẫn nhịn thêm mấy ngày sau lời nói của cô nàng thần bí. Nhưng mà vẫn không có tin tức gì khiến họ cảm thấy khó chịu không thôi.
Đúng lúc mấy cô nàng định đi tìm kiếm lời giải thì dọng nói của thần lại vang lên khiến bọn họ ngỡ ngàng, sau đó thì là vui mừng khôn xiết. Cầm có thể xông lên và thông qua tầng 100 vậy hắn nhất định sắp trở về rồi.
Vậy là bọn họ sắp thoát khỏi chuỗi ngày đầy bứt rứt này rồi.
Xem ra là Cần đi săn thêm chút nữa để có thể làm 1 bữa tiệc mừng Cầm khải hoàn trở về.
Và mấy cô nàng lại hăng hái đi săn.
Nhưng mà xem ra mấy cô nàng vui quá sớm vì Cầm cũng không thể về sớm được như vậy a.
Dù cho mấy cô nàng có chuẩn bị sớm thế nào đi nữa thì Cầm cũng không thể nào mà có thể về sớm được.
Hắn còn cần dưỡng thương và vượt tháp trở xuống nữa. Nên nhớ sau khi mà đã dùng Buff quá đà nên giờ Cầm vẫn chỉ là lv 1. Tuy đã đạt đến kim đan đỉnh, có thể đi ngang nhưng mà do hạn chế của thế giới nên Cầm chỉ có thể phát huy ra được thực lực luyện khí kỳ thôi.
May mà nhờ có 1 bảo tiêu siêu cấp nên Cầm mới không phải sợ cái gì cả.
Nhưng như thế không có nghĩa là hắn sẽ có thể đi ngang. Muốn cứu được Athena, Cầm chí ít phải làm thực lực đạt đến kim đan mới được.
Do đó Cầm vẫn phải lang thang mấy tầng cao mới có thể hồi phục hoàn toàn thực lực phong ấn.
Nhưng mà nó vẫn không dễ như là Cầm tưởng tượng. Anh chàng cần đến nửa năm không ngừng chém giết mới có thể tăng lên đến lv 500, làm bản thân khôi phục đến kim đan sơ kỳ
Nhưng mà như vậy cũng đủ rồi. Cầm đã có chút không chờ được rồi.
Và thế là Cầm cùng với Gabriel theo đường cũ trở về tầng 88 đoàn tụ với mấy cô nàng.
……….
Tầng 88.
Sau hơn 10 ngày bôn ba cùng xử đẹp con rồng canh cổng tầng 89. Cầm cùng Gabriel cuối cùng cũng đã trở lại tầng 88.
Nhìn khung cảnh quen thuộc, Cầm không khỏi cảm khái 1 hơi.
Gần 2 năm qua đi, Cảnh nơi này vẫn vậy nhưng mà không biết con người ở đây còn lại không. Chỉ sợ cảnh còn người mất.
Hắn cũng không chờ được nữa mà chạy về phía căn cứ mà hắn tạo ra. Đên nơi, Cầm hơi nhíu mày vì tin thần lực của anh chàng Cảm ứng không thấy dấu hiệu của con người.
Nhưng mà Cầm cũng không phải loại yếu gan đến mức vừa thấy vậy đã vội suy nghĩ lung tung.
Anh chàng hạ thấp xuống điều tra.Nơi này vẫn còn khá là sạch sẽ do thường được lau dọn. Trên vách đá có treo lủng lẳng các loại hoa quả cùng với thịt khô, Nhất là trong không khí vẫn còn hơi người chứ không có cái cảm giác lạnh lẽo.
Xem ra là mấy cô nàng không có nhà chứ không phải xảy ra truyện.
Điều này làm Cầm an tâm hơn phần nào.
Nếu là bình thường có lẽ Cầm sẽ chờ đến khi mấy cô nàng quay lại nhưng bây giờ hắn không chờ được nữa a.
Cầm phi thân đứng giữa trời cao, hít 1 hơi thật sâu để lấy lại tinh thần và hô lên:
- Ta, Cầm đã trở về rồi đây.