Mục lục
Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn tiến phòng Tiểu Kim.Lập tức đã cảm thấy có chút cổ quái, trong phòng có mùi gì đó vừa quen vừa lạ, nhưng do tình hình hơi đặc biệt nên là anh cũng không có suy nghĩ sâu, cầm lên một thanh đao săn liền chạy về.



Trên nửa đường, Tiểu Bạch càng nghĩ càng không đúng, chỉ là hắn thế nào cũng không biết được đến cùng là nơi nào không đúng. Thời gian đã không còn kịp rồi, hắn đã đi tới trước mặt Tiểu Kim.



Tiểu Kim một thanh liền đoạt lấy đao săn, một đao đâm xuyên qua Tiểu Tử trái tim.



-Không cần, không cần. . . A! ! ! !



Tiểu Tử hoảng sợ kêu to, theo lưỡi dao xuyên thấu trái tim, nét mặt của nàng biến đến vô cùng dữ tợn. Nàng oán độc nhìn xem Tiểu Lam, sau đó theo đao săn rút ra, nàng lại không có khí lực nói cái gì.



- Nàng, nàng thật là người sói sao?



Tiểu Hồng đột nhiên nói ra:



-Vì cái gì nàng chết rồi, một chút thay đổi cũng không có



Tiểu Kim nói:



-Còn có một cái người sói còn sống, chỉ cần hai cái người sói đều chết, trong thôn bình chướng liền sẽ biến mất.



-Nhưng.. nhưng …vạn nhất người sói là các ngươi hai người thì sao?



Tiểu Tử sau khi chết, Tiểu Bạch rốt cục nói ra. Hiện tại Tiểu Kim uy vọng đã rất cao, nếu cứ diễn ra theo chiều hướng này thì chắc chắn sẽ gây bất lợi cho người sói là hắn và tiểu Hòng.Do đó ly gián là điều tất nhiên là nên làm.



Và hiển nhiên, nó cũng có chút hiệu quả.Hắn vừa nói, Tiểu Hồng cùng Tiểu Hắc đều khẽ giật mình, nhìn về phía hai người kim, lam, ánh mắt đều trở nên cảnh giác hơn.



Tiểu Kim nghe vậy thì là lắc đầu:



-Ta nói đều là thật, ta là Pháp Sư, với lại đêm nay ta có thể sử dụng pháp thuật gọi là Dự Ngôn thuật, có thể kiểm tra xem ai là người sói, chỉ cần đêm nay, chúng ta mới có thể sống sót.



-Thế nhưng ngươi không có chứng cứ,



Tiểu Hồng lắc đầu



- Ngươi một mực đang chỉ nói mà không làm, chúng ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi?



Lúc này, Tiểu Lam bỗng nhiên hô lớn:



- Các ngươi có lầm hay không! Thế mà hoài nghi chúng ta là người sói! Ta mới nói rằng nữ nhân này vừa rồi mình chạy tới nói với ta chính nàng là người sói! Các ngươi không nhìn ra đây là cửa nhà ta sao? Nàng nếu là không chủ động tới, chúng ta làm sao bắt được nàng?



- Ai biết các ngươi có phải lừa nàng tới đây hay không.



Tiểu Bạch lưu lại một câu như vậy, bỗng nhiên hướng phía Tiểu Hồng phòng chạy tới.



Đám người sững sờ, không biết hắn là đi làm cái gì. Bất quá khi nhìn thấy hắn từ Tiểu Hồng trong phòng mang ra một thanh đao săn thời điểm mới phản ứng được.



Đúng vậy a, hiện trong tay Tiểu Kim có đao săn, tính uy hiếp tăng lên rất nhiều, lúc này bọn hắn nếu là đều không có thủ đoạn tự vệ thì sao được? Thế là Tiểu Hắc cũng học Tiểu Bạch đi Tiểu Hồng trong phòng cầm vũ khí, Tiểu Hồng do dự một chút, cũng không có ngăn cản.



Cái này khiến Tiểu Kim có chút khó xử, bất quá không ai có thể nhìn thấy sau lớp mặt nạ kia là biểu cảm như thế nào.



Do Tiểu Bạch châm ngòi, Tiểu Kim uy tín cũng không có tăng lên bao nhiêu, thậm chí mọi người còn đối với hắn cảnh giác hơn. Nhao nhao trở lại gian phòng của mình, cài then cửa, không để cho người khác vào phòng.



Tiểu Bạch trở lại trong phòng về sau, cũng không có bởi vì châm ngòi thành công mà đắc chí, hắn luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.



Não hoạt động nhiều thì kéo theo bụng sẽ cần hoạt động, tiểu Bạch đã có chút đói rồi. Hắn cầm lấy một cái hoa quả dự định nhét đầy cái bao tử.



Đúng lúc này, Tiểu Bạch cả người đột nhiên liền cứng đờ. . . Hắn rốt cục nhận ra điểm bất thường là gì rồi!



-Là mùi vị! Hoa quả mùi vị! Đậu xanh rau má! Ta hẳn là sớm liền nghĩ đến



Tiểu Bạch hối hận không kịp, vì cái gì mình không có sớm một chút ý thức được đâu?



Hắn là một người nông dân, nhưng vô luận là trong phòng, trên quần áo đều không có một chút hoa quả mùi hương, cái này quá bất hợp lý. Lúc đầu hắn còn tưởng rằng là bởi vì mấy phòng này mới tạo nhưng khi hắn đi Tiểu Kim trong nhà thời điểm rõ ràng ngửi thấy nồng đậm mùi hoa quả. Mà mùi hoa quả đó còn lan khắp phòng.



Khi đó hắn nên ý thức được, hắn không phải là người nông dân, tiểu Kim mới là nông dân.



Hắn hiện tại đã có chút hối hận đã phi tang tờ giấy qua trọng kia, chỉ cần hắn nhận ra sớm hơn thì có lẽ tình hình sẽ không đi quá xa như thế này



Sự tình đã rõ ràng. Cuốn nhật ký kia là của tiểu bạch không phải của hắn. Chỉ có tờ giấy kia là chính xác.



Giờ khắc này, Tiểu Bạch rốt cục suy nghĩ minh bạch. Hắn có một cái to gan suy đoán. . . đó là... tất cả mặt nạ của mọi người đều bị thay đổi.



Pháp Sư!



Có thể làm đến chuyện này cũng chỉ có Pháp Sư. Pháp Sư mỗi ngày có thể ngẫu nhiên sử dụng 1 pháp thuật, nhưng cụ thể có thể làm cái gì ai cũng không biết, trừ phi hắn trước mặt người khác dùng qua



- nếu như suy đoán của ta là thật, vậy chúng ta sáu người hẳn là đều cầm sai rương mới đúng, dù sao Pháp Sư cũng không biết ai là người sói, muốn đổi khẳng định tất cả đều đổi, nhiều lắm là không đổi chính hắn, không, không đúng, chỉ có một mình hắn không đổi lời nói ngược lại dễ dàng gây nên người sói chú ý, dù sao chân chính tin tức trọng yếu có thể tự bản thân giấu đi, như ta, hoàn toàn không cần lo lắng cầm nhầm rương. .



Tiểu Bạch bắt đầu từng bước suy luận. Từ tình huống trước mắt xem xét, Tiểu Kim phòng có mùi hoa quả rất nồng, xem ra hắn là chân chính nông dân, nói cách khác hắn mới thật sự là Tiểu Bạch.

Vừa rồi hắn cũng đi qua căn phòng của tiểu Tử, cũng không có ngửi được mùi hoa quả, do đó tiểu Tử chắc không phải là tiểu Hắc. Nếu thay đổi thì có lẽ tiểu hắc cũng không phải là tiểu hắc, nói cách khác Tiểu Hồng mới thật sự là Tiểu Hắc!



Nếu như Tiểu Kim là Tiểu Bạch, tiểu Lam lại không phải là tiểu Lam, vậy cũng chỉ có chính hắn là Tiểu Lam, cứ bài trừ như vậy thì Tiểu Lam liền là thật Tiểu Kim còn tiểu Hắc là tiểu Tử, tiểu tử sẽ là tiểu Hồng



Để tránh cho nhầm lẫn, tiểu Bạch bắt đầu lấy giấy bút và thống kê lại.



Kim ( thân phận thật: Tiểu Bạch, nông dân, tự xưng Pháp Sư)



Lam (thân phận thật Tiểu Kim, thợ săn)



Bạch (thân phận thật: Tiểu Lam, thợ rèn)



Hắc (thân phận thật: Tiểu Tử , thợ may)



Tử (thân phận thật Tiểu Hồng, thợ săn, đã chết)



Hồng (thân phận thật Tiểu Hắc, nông dân)



Khi viết xuống cái bảng thống kê, Tiểu Bạch cơ hồ là tuyệt vọng. Bởi vì hắn phát hiện, chết mất lại là chân chính Tiểu Hồng! Nói cách khác, hắn vừa rồi vậy mà giúp đỡ người khác giết chết đồng bạn của mình!



- nói như vậy, Tiểu Kim nói là sự thật! Tiểu Tử nhất định là đem Tiểu Lam là ta, cho nên không có chút nào phòng bị tiết lộ mình là người sói, kết quả là bại lộ.



Vừa nghĩ như thế, hết thảy đều có thể giải thích thông được. Tiểu Bạch nguyên bản mặt nạ hẳn là màu lam, cho nên Tiểu Tử (thật Tiểu Hồng) trên đầu mối hẳn là viết "Ta cùng Tiểu Lam là người sói" giống như hắn viết. Nàng đi tìm Tiểu Lam, lại bị Tiểu Lam liên hợp Tiểu Kim bắt lấy, khả năng nàng đến chết còn không có nghĩ thông suốt tại sao mình lại bị "Đồng bạn" phản bội a.



-hazzz. Tưởng là gặp được đồng đội thông minh hóa ra vẫn chỉ là…ocs chos.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK