Nhưng đó không phải là nỗi lo hàng đầu bây giờ. Nỗi lo hàng đầu là sao có thể thoát được. Cầm không sợ đấu tay đôi với tuyết nữ nhưng mà nếu không cẩn thận thì kiếm củi 3 năm thiêu 1 giờ, anh chàng cũng không muốn đi đến đây rồi còn thua.
Hạ cánh xuống đất. Việc đầu tiên Cầm làm là ước chừng. giờ Cầm còn cách nơi tọa lạc của đóa tuyết liên tầm 500m, bằng với tốc độ cao nhất của anh chàng dù cho trong bão tuyết thì cũng không mất quá 1 phút.
nhưng trong 1 phút đó quá nhiều chuyện có thể xảy ra. Nơi đây là địa bàn của tuyết nữ a. Cầm không tin mấy cô nàng này lại không có đòn sát thủ cuối cùng để ngăn chặn những người như anh chàng.
Do đó tốt nhất là nên đánh lạc hướng.
Chỉ thấy Cầm mỉm cười nói:
- Chào mĩ nữ.
Dù cho Cầm đã cố cười thân thiện hết mức nhưng câu chào xuồng sã kết hợp với thân phận là kẻ ăn trộm khiến cho anh vẫn là hiện thân của ác ma trong mắt cô nàng.
Chỉ thấy cô nàng này hừ lạnh nói:
- Thôi hoa ngôn sảo ngữ nữ. đi chết đi.
Và cô nàng xông đến, khẽ phất tay, lập tức bão tuyết ập đến phô thiên cái địa đánh về phía Cầm khiến anh chàng không thể không lui
Vừa lui, Cầm vừa lên tiếng:
- Uy, làm gì mà căng vậy. đáng lẽ vừa gặp mặt thì chúng ta cần nói chuyện 1 lúc rồi mới đánh nhau chứ. xông vào đánh luôn là không khoa học biết không. Uy, co nghe ta nói cái gì không. Uy.
cô nàng này giả câm giả điếc mà tấn công anh chàng khiến Cầm thật không biết nên nói cái gì. Thật đúng là không nói lý mà.
tuy với tốc độ của anh chàng thì tránh vẫn tránh được nhưng nếu không phản công , không sớm thì muộn cũng sẽ bị thông nát đít thôi.
Và vừa nói xong, Cầm không để ý vấp phải hòn đá khiến cho thân thể hơi run và lập tức bị bão tuyết ập bao chùm lấy anh chàng.
1 lát sau, Cầm bay ra, tương đối chật vật. rõ ràng đòn này cũng có tổn hại đến anh chàng 1 chút xíu a.
Nhưng chưa để Cầm có cơ hội định thần lại thì tuyết nữ lại giơ tay lên, khí thế cấp tốc lên cao. Xem ra là cô nàng quyết tâm muốn đánh thậm chí là giết anh chàng a.
- Ngừng.
đột nhiên Cầm hét lên:
- Muốn tấn công thì cũng phải cho địch thủ cơ hội nói những lời trước khi chết chứ. đó cũng chính là đạo lý hiện đại. Mấy người như vậy là đi ngược lại luân thường đạo lý đó. Tôi sẽ kiện a.
Tuyết nữ vẫn lạnh tanh nhưng đòn tấn công đã ngừng lại mà chuyển về dạng tích trữ năng lượng. cô lạnh lùng nói:
- Có rắm mau thả.
- Trước khi chết thì cô cũng cần cho ta biết vì sao cô có thể phát hiện ra ta . tuy thuật ẩn thân của ta không phải là số 1 số hai nhưng mà chỉ đi qua mà có thể nhận ra cũng khá là đả kích người a. Nếu ta chết thì chí ít cũng cho ta chết minh bạch chứ.
tuyết nữ nghe vậy thì cười lạnh nói:
- Được, ta sẽ cho ngươi chết minh bạch. Thuật ẩn thân của ngươi không tệ, nếu không tra xét kỹ thì ta cũng không nhận ra. Nhưng đó là nếu ở ngoài. còn ở thánh sơn này thì ngươi đừng mơ. Dù cho ngươi dấu hơi thở kỹ thế nào nhưng ở cái giá rét nơi đây, ngươi không thể không ủ ấm cơ thể. điều đó khiến ngươi vô pháp hòa nhập 1 thể với môi trường nơi đây. Và chỉ cần chút chênh lệch nhiệt độ thế thôi là ngươi đã bị phát hiện rồi. Vậy đi chết đi.
- Hóa ra là như vậy sao.
Cầm thì thầm trong khi mà đòn bão tuyết kinh khủng đã đánh đến.
Nhưng giờ anh không còn đứng nguyên để bị đánh nữa.
Bằng 1 tốc độ không tưởng, Cầm xuyên qua cơ bão mà xuất hiện trước mặt vị tuyết nữ này.Tay anh chàng đột nhiên xuất ra... tốc váy cô nàng.
Tuyết nữ nói là thú nhưng bản tính cũng không khác gì con người. bị tốc váy như vậy khiến cô nhất thời không biết làm gì chỉ có thể lấy tay kéo nó xuống khiến cho bão tuyết đang hùng mạnh chợt biến mất vô ảnh.
Và chỉ chờ có thế, thân ảnh của Cầm dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía đỉnh núi.
Liệu anh chàng có thể thành công dễ dàng như vậy?
Đáp ánh tất nhiên là không.
Ngay khi Cầm còn cách đỉnh núi tầm 100m thì từ 4 phương tám hướng, bão tuyết ập đến khiến Cầm ngừng lại.
Và đến khi anh chàng tỉnh lại thì 4 cô nàng tuyết nữ đang che 4 phía anh chàng. Chỉ cần Cầm cử động lỗ mãng là có thể bị bão tuyết chôn vùi luôn. tình trạng bây giờ thập phần nguy hiểm.
Cầm cũng nhíu mày không thôi. đã đi đến đây mà thất bại thì thật sự không cam lòng mà.
Nhưng làm thế nào để có thể vượt qua thì nhất thời anh chàng thúc thủ vô sách.
Nhìn cả 4 cô nàng đang tụ lực mà Cầm hơi rùng mình. dính đòn đó chắc hắn không chết cũng bị lột 1 lớp da.
Không thể để như vậy được.
Cầm cắn răng xông lên tấn công về phía cô nàng chặn lỗi đi lên núi.
Cô ấy khẽ mỉm cười chợt lùi lại.
Cầm thấy thế cũng mỉm cười và đang định bổn cũ soát lại thì từ đằng sau, 1 dọng nói vang lên:
- Cẩn thận, tên này tốc váy của tỷ đó.
Lời nói lập tức làm lộ ngay kế hoạch của Cầm. Chỉ thấy cô nàng tuyết nữ đằng trước tin vô điều kiện mà khẽ phất tay, 1 đợt bão tuyết bao vây làm Cầm chậm lại và nhân thời gian đó thoát đi nhanh chóng.
Kế hoạch tiếp cận để mở đường thất bại 1 cách nhanh chóng.
Nhưng mà Cầm vẫn không buông tha mà triển khai kế hoạch 2.
Nhân trong bão tuyết anh đấm xuống đất khiến cho tầm nhìn đã kém nay càng kém hơn.
Các cô gái ở ngoài thấy thế cũng khẽ mỉm cười. Thay nhau thi triển bão tuyết hạn chế Cầm bên trong, nhân thời gian đó thì những người còn lại nhanh chóng tụ lực.
Nhờ cảm ứng bọn họ có thể cảm nhận thấy hơi ấm bên trong bão tuyết, hắn vẫn chưa thoát được.
Cả không khí tĩnh lại chỉ còn tiếng bão tuyết vù vù.
Và sau 1 lúc ,khi mà 4 người cũng đã tụ lực xong. ánh mắt của bọn họ giao nhau rồi đồng thời gật đầu và đồng thời phát lực.
Ngay lập tức, cơn bão tuyết không biết mạnh lên bao nhiêu lần, cả khu vực như là bị cơn bão này quấn đi. Cơn bão bốc lên cao, lên cao và đi thẳng ra bên ngoài. Rõ ràng là mấy cô không có ý định giết Cầm mà chỉ làm cho anh chàng ăn chút đau khổ rồi vất ra khỏi băng nguyên mà thôi.
Nhưng Cầm là người dễ dàng bị hạ bệ như vậy sao.
Chỉ thấy cô nàng lúc trước chắn đường anh chàng- hình như là thủ lĩnh, khẽ nhíu mày. Cô cảm thấy rõ ràng có cái gì đó không đúng lắm. từ cảm nhận của cô thì từ lúc bão tuyết nổi lên thì tên đó vẫn đang quận mình trong tuyết để tránh bị quấn đi. đến khi mà cả đám phát lực thì tên đó cuối cùng đã bị quấn đi nhưng mà hình dạng đó lạ lắm. Trong bão tuyết cô có thể cảm thấy hình dạng tên này có gì đó không đúng.Nó nho hơn rất nhiều và trông.. không giống hình người cho lắm.
Chợt mặt cô khẽ biến sắc quay người lại nói:
- Không xong, chúng ta bị lừa rồi.
Nhưng tất cả đã quá muộn.
Chỉ thấy ở trên đỉnh núi, Cầm đang đứng đó, run cầm cập nhưng lại nở nụ cười chiến thắng.
Hắn đã lên đến đỉnh núi thành công.