Bởi chỉ có tiến vào mới xác định được Mã Tiểu Đào cùng Lăng Lạc Thần đã chết hay chưa.
Còn thoát ra ư. Tất nhiên sẽ có lối rồi. Dù không có lối cũng phải tìm ra 1 lối đi ra.
- Đây hẳn là dạ dày đi. Rộng hơn mình tưởng a.
Quả thật. Nơi này như là 1 tiểu thế giới vậy. Trông nó như 1 quần đảo đang trôi nổi trên dòng sông axit. Xem ra con quái vật này không chỉ nuốt thuyền bè mà còn nốt cả các hòn đảo nữa. Chỉ không biêt là trên nó còn có sinh vật sống không.
Nhưng Cầm nghĩ là còn bởi vì ở đây cây cối vẫn đang sinh trưởng. Mà cây cối có thể sinh trưởng tức là có đủ nước, không khí và ánh sáng. Thế là đủ để tồn tại sự sống rồi.
Y như rằng, Cầm đi 1 đọan thì phát hiện dấu chân của loài vật.
Xem ra nơi đây có thể coi như là 1 hệ sinh thái chứ chẳng đùa.
Đồng thời hi vọng 2 cô nàng kia còn sống cũng tăng lên 1 phần. Có đất liền như vậy thì chỉ cần
các cô nàng này không dại mà đâm đầu đi tìm cái chết là có thể sống sót a.
Thế là công cuộc tìm kiếm bắt đầu. 2 người thận trọng bôn tẩu trong bụng quái vật Không ai biết sẽ có những nguy hiểm nào ập đến với 2 người. Cứ đề phòng thì hơn.
Nhưng mà bọn họ lo có chút thừa. Đi dạo quanh hòn đảo này rốt cục cũng chẳng có mấy hồn thú. Mà có thì đa phần đều rất yếu. Cao nhất cũng mới trăm năm.
2 người sau 1 hồi thăm dò đã có chút vững tin. Cả đám bắt đầu lớn tiếng kêu gọi nhưng không có ai trả lời
Cứ thế, 2 ngày trôi qua, 2 người họ đã đi gần như hết cả cái dạ dày mà vẫn không tìm ra được. Điều này làm nỗi lo trong lòng 2 người dâng cao. Dù sao thì nếu mà bọn họ không ở đây thì sợ rằng…
Không, 2 người đó dù sao cũng coi như là thiên tài, số mệnh không để bọn họ chết sớm như vậy được.
Cái quan trọng là trong 2 ngày nay. Bọn họ đã gặp rất nhiều hồn thú trong cái dạ dày này. Nhưng những hồn thú đó không biết vì sao mang lại cho Cầm cảm giác là lạ. Dường như anh cùng chúng nó là cùng 1 dạng vậy. Cầm mơ hồ cảm giác được trong người chúng không chỉ là hồn thú đơn giản như vậy a.
Rốt cục thì bên trong cơ thể con quái này có bí mật gì đây.
2 người lại tiếp tục lên đường và tiến vào khu cuối cùng cũng là chỗ sâu nhất. Chỗ tiếp nối với nơi nào đó qua 1 cái lỗ đen ngòm.
Nhưng cái lỗ đó không phải là nỗi lo ở đây Cái quan trọng là không biết sao trên hòn đảo nào lại có 1 di tích. Không sai là 1 di tích. 1 di tích đã bị phủ bụi rất lâu.
Dường như con cá này cũng không đơn giản như 2 người tưởng a.
Cầm cùng Tiểu Kim đi dạo quanh khu nhà. Sau khi dạo 1 vòng, bọn họ có thể phán định được đây chính là khu dân cư. Những căn nhà ở đây phổ biến rất thấp, trong nhà cũng không có cái gì gọi là đáng tiền nên có thể nói đây là khu bình dân sinh sống.
Có bình dân thì chắc chắn có quý tộc .Vậy bọn họ ở đâu.
Ánh mắt của Cầm không tự chủ nhìn vào cái lỗ đen gần đó. Chẳng lẽ….
- Dược Phong, lại đây xem 1 chút.
Tiếng của tiểu Kim vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ của Cầm. Anh chàng tiến lại. Là 1 phiến đá. Nó không có bị phủ bụi như những nơi khác. Dường như là người tạo ra nó ở đây cũng không lâu.
Cầm bắt đầu đọc. Càng đọc anh chàng ngưng đọng.
Phiến đá này do 1 người cũng bị con quái vật này nuốt vào. Anh ta đã đánh liều mà nhảy xuống dưới và phát hiện ra trong cơ thể con quái vật này còn ẩn dấu thiên cơ. Nó không chỉ có 1 dạ dày mà có đến 3 dạ dày. Mà mỗi dạ dày có thể coi như là 1 thiên địa.
Mỗi dạ dày cũng đều có những khu di tích như vậy. Tầng 1 là khu bình dân, tầng 2 là khu quý tộc.
Còn tầng 3 thì là…
Ở đây không có nói. Dường như người chủ của phiến đá này cũng mới xuống tầng 2. Anh quay lại tầng 1 để làm gì đó để lại phiến đá này rồi lại đi xuống tầng 3.
Và có lẽ anh chàng đó đã không bao giờ trở lại nữa. Cũng có thể đã thoát đi hoàn toàn.
Nhưng đây cũng có thể coi là 1 đầu mối với những người đến sau như Cầm.
Chợt lão ô quy hiện ra trên vai Cầm rồi nói:
- Cái này hẳn là thanh niên đó lưu lại đi.. Tính toán thời gian chắc là phù hợp.
- Là ai..- Cầm kỳ quái hỏi.
- Ta đã từng nói với cậu là có không nhiều nhưng cũng không ít người lên đảo này. Người đầu tiên chính là người tạo ra động đá nọ và để lại cuốn nhật ký đó. Về sau những người lên sau đều tìm ra và đọc nó. Có những người liều mình tiến lên nhưng mà biến mất. Có những người thì táng thân trong miệng hồn thú. Nhưng có 3 người cá biệt. 3 người nhận ra con đường chính xác và duy nhất đi ra khỏi hòn đảo đó.
- Trong số 3 người thì 2 người đều vô tình thử nghiệm vào ngày mưa bão và biến mất chỉ có người thứ 3, cũng là 1 chàng trai trẻ như cậu. Có lẽ lớn hơn 2-3 tuổi đi. Cậu ta chỉ thứ đúng 1 lần. Không chỉ thế còn chờ đúng 1 tháng mới thử. Dường như cậu ta đã đoán ra đó là đường ra duy nhất.
- Đó cũng là chuyện 3 năm về trước. tính toán 1 chút thì khá là trùng với niên đại của tấm bia đá này đi.
Ồ, Cầm nghe vậy thì hơi hứng thú. Nhưng chỉ là hơi mà thôi. Dù sao thì người thông minh có thể tìm ra vài điểm mấu chốt a.
Vấn đề bây giờ là có nên xuống tiếp không.
Và đáp án không cần nói cũng biết. Tất nhiên là xuống rồi.
Cầm cùng với tiểu Kim không chút do dự mà nhảy xuống. Đây có thể nói là con đường mà bọn họ nhất định phải đi a.
Tầng thứ 2 cũng không khác tầng đầu là bao. Cũng là những mảnh đảo nhỏ. Hay nói chính xác hơn là những mảnh vỡ đại lục đi.
Hòn đảo này cũng tồn tại những con hồn thú nhưng mà sức mạnh của chúng có thể nói là đã tăng lên đáng kể. Thấp nhất cũng là trăm năm hồn thú mà cao nhất đã đến vạn năm. Tuy số lượng vạn năm chỉ có vài con nhưng nó đã rất là kinh khủng rồi.
Lần này 2 người cũng không có đi lại từ từ như lần trước nữa mà bay thẳng đến cuối cùng. 2 người đều tin rằng nếu mà Mã Tiểu Đào cùng với Lăng Lạc Thần nhất định sẽ xuống tầng dưới. Phải nhanh lên.
Hắn có dự cảm không lành a.
Tiếp theo tất nhiên là đến 1 khu nhà. Khu nhà này quả thật so với khu dưới kia là 1 trời 1 vực a.
Những căn nhà này có thể nói rằng ở 1 tầng cao mới. dù đã qua rất lâu nhưng mà những căn nhà kia dù đã qua không biết bao lâu mà vẫn còn vững chắc. Quả thật có thể nói là sống ở đây luôn cũng không vấn đề. Đồ dùng bên trong cũng có rất nhiều thứ có thể sử dụng được và không thiếu các vật phẩm làm bằng vàng, bằng bạc nguyên chất thậm chí bằng nhiều loại đá quý khác.
Quả thật là 1 nơi cho các quý tộc a
.