Mục lục
Cùng Trời Với Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Chước xuất hiện được quá trùng hợp, càng bị nói nàng là trôi theo nước biển tới đây.

Lúc trước rất nhiều người tu luyện thấy một màn như vậy, bọn họ thậm chí còn tưởng rằng Sở Chước là mị quỷ biến thành, không dám dễ dàng ra tay cứu giúp, để tránh cứu lên một mị quỷ cao cấp ngụy trang thành nhân loại, cuối cùng vẫn là Ô Tử Hàm đi xin qua chỉ thị Ô chủ, Ô chủ tự mình ra tay cứu lên.

Bọn họ cũng không nghi ngờ Ô chủ quyết định, nếu ngay cả Ô chủ cũng phân không rõ là người hay là mị quỷ, có lẽ trên thuyền này sẽ không ai có thể phân được rõ ràng. Cũng bởi vì như thế, ở Ô chủ cứu người lên, cũng đưa tầng thứ năm, người trên thuyền nói càng nhiều là giữa Ô chủ cùng nữ tu cứu lên có quan hệ gì đó, càng nói càng ái muội, nhưng thật ra không có nghi ngờ gì đối với thân phận cùng lai lịch của Sở Chước.

Sau đó Ô chủ chính miệng thừa nhận, Sở Chước là "Cố nhân", đám người Vân Nhụy tiên tử tự sẽ không cảm thấy phải nói cái gì nữa.

Nhưng sau đó mị quỷ liên tiếp tập kích, thậm chí còn xuất hiện một mị quỷ cao cấp, cho dù nó bị Ô chủ ra tay đuổi đi, nhưng bọn hắn đều hiểu rõ, nó nhất định là núp ở trong biển thời gian, âm thầm xem xét hành tung bọn họ, nếu không mị quỷ sẽ không thường xuyên xuất hiện như thế, giống như mặc kệ đi đến nơi nào, đều trốn không thoát mị quỷ.

Phạm Tiên Vực không phải người ngốc, rất dễ dàng liền liên tưởng đến phương thức Sở Chước xuất hiện.

Bản thân Vân Nhụy tiên tử các nàng không tận mắt nhìn thấy tình huống Sở Chước xuất hiện, nhưng mà nghe nói từ miệng người tu luyện khác, cũng hiểu được có chút không tưởng tượng nổi, lúc ấy chỉ cảm thấy đó là một người được thời gian thừa nhận. Người như vậy cũng không phải không có, bọn họ cũng từng nghe nói có người bất hạnh ngã xuống biển thời gian, khi thiếu chút nữa bị mị quỷ giết chết, đột nhiên được sóng thời gian đưa đi, may mắn mà thoát chết.

Cho nên bọn họ vẫn luôn không nghĩ nhiều.

Hiện tại gặp phải thuyền càng ngày càng nhiều, mị quỷ như là ruồi nhặng bâu xương cốt, nhìn kỹ bọn hắn chằm chằm, không thể không nghĩ nhiều.

Ô Tử Hàm bị hai nữ nhân nhìn chằm chằm, áp lực có chút lớn, trong lòng tuy rằng lo lắng vì Sở Chước, trên mặt nhưng không hiển lộ mảy may.

Hắn cười nói: "Chẳng lẽ hai vị tiên tử là hoài nghi nàng? Tu vi của Sở cô nương các ngài cũng rõ ràng, nàng chẳng qua là tu vi Nhân Hoàng cảnh, so với chúng ta đều thấp hơn vài cảnh giới, mị quỷ nếu thực vì nàng mà đến, từ lúc khi nàng còn ở trong biển, hẳn là mang nàng đi mới đúng, làm sao để vào chúng ta cứu nàng?"

Thất Âm tiên tử cùng Vân Nhụy tiên tử nhìn hắn, không nói gì.

Ô Tử Hàm cũng không nói nữa, trên mặt tươi cười ôn hòa mà thong dong.

Vân Nhụy tiên tử nhịn không được mắng hắn lão hồ ly ở trong lòng, bình thường nhìn rất dễ bắt nạt, kì thực trơn như chạch, rốt cuộc là tu vi Thánh Đế cảnh hậu kỳ, còn là quản sự Ô chủ tín nhiệm, đâu có thể nào dễ dàng bị bắt nạt như vậy? Hết thảy chẳng qua là làm ra cho người vội tới xem thôi.

Ô chủ không dễ dàng xuất hiện, hắn liền đại biểu bản thân Ô chủ, đối với ai đều là dáng vẻ hòa khí, cũng không lấy thân phận cùng tu vi bắt nạt người khác, tao nhã hiền hoà, không trách thanh danh hắn vô cùng tốt ở trong các vực, người tu luyện thích kết giao cùng hắn lại không biết là bao nhiêu.

Có thể nói, thanh danh bên ngoài Ô Minh Vực tốt như thế, còn có công lao vị quản sự Ô Tử Hàm này.

Sau một lúc lâu, Vân Nhụy tiên tử cười nói: "Người tu luyện có thể được thời gian thừa nhận cực ít, vị Sở cô nương kia có thể được thời gian thừa nhận, có thể thấy được là người cực hiếm thấy, không biết nàng là người vực nào? Xuất thân môn phái nào?"

Ô Tử Hàm xin lỗi nói: "Ta cũng không biết, Ô chủ vẫn chưa nói cho ta biết."

"Sở cô nương chưa nói?"

Xem này, ngay cả Thất Âm tiên tử đều có chút tò mò, chẳng lẽ bọn họ cứu người lên, sau đó gì cũng chưa hỏi?

Ô Tử Hàm oán thầm trong lòng, ở sau khi xác định Sở Chước có liên quan hệ cùng vị kia Bạch Ly Vực, ai còn dám lắm miệng thăm dò? Ô chủ chính là chắc chắc điểm ấy, cho nên ngài ấy cứu Sở Chước lên, dốc lòng trị liệu cho nàng, còn truyền thụ 《bí quyết Tịnh Vân Linh》cho nàng, xem như bán ho Bạch Ly Vực một cái mặt mũi, cần gì phải hỏi nhiều?

Còn Ô Tử Hàm, hắn không can đảm hỏi.

Nếu không phải sợ người ngoài khả nghi, hắn hận không thể cúng bái Sở Chước, hoàn hảo không tổn hao gì đưa nàng đến Bạch Ly Vực, giao cho vị kia.

"Ô chủ không để người đi quấy rầy Sở cô nương." Ô Tử Hàm nói dối mắt chớp cũng không chớp, dù sao hai người này cũng không dám đi tìm Ô chủ chứng thực, hắn cũng không lo lắng lời nói dối của mình bị vạch trần.

Đợi Ô Tử Hàm rời khỏi, Vân Nhụy tiên tử cùng Thất Âm tiên tử hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời lại không xác định mị quỷ tập kích có liên quan với Sở Chước hay không. ChieuNinh tại: diendanlequydon.com

Chẳng lẽ thật là các nàng nghĩ nhiều?

Người được thời gian biển thừa nhận cũng không phải không có, Sở Chước hẳn là còn không có bản lĩnh làm cho mị quỷ cao cấp vì nàng mà đến, thậm chí phí tâm tư tập kích bọn họ như thế.

Có lẽ là bọn họ nghĩ sai phương hướng, mị quỷ có thể là vì cái khác mà đến.

Nghĩ như vậy, đợi lần sau khi đám người Đàm Đài Anh Trì tới đây, người tu luyện Phạm Tiên Vực nghe bọn họ đoán, đều bảo trì trầm mặc.

Lúc này biển thời gian, đã trở nên vô cùng náo nhiệt.

Không biết từ chỗ nào truyền ra biển thời gian xuất hiện "tháp thời gian", vốn rất nhiều người tu luyện sợ hãi biển thời gian hung hiểm đều lựa chọn ngồi thuyền tiến vào biển thời gian, cho dù gặp phải càng ngày càng nhiều mị quỷ cùng cốt yêu công kích, vẫn có rất ít người tu luyện rút lui bỏ cuộc.

Nay phía sau thuyền Ô chủ có vài chiếc thuyền lớn nhỏ không đồng nhất, đều là thuyền gặp nạn ở trên biển thời gian, nhờ được thuyền Ô chủ che chở, sau đó trong lúc nhất thời cũng không rời khỏi.

Đối với cái này, Ô Tử Hàm cùng đám người Vân Nhụy tiên tử cũng không có ý xua đuổi.

Bọn họ có thể từ chỗ những người tu luyện tiến vào biển thời gian biết được rất nhiều tin tức ngoại giới.

Biển thời gian rộng rãi vô biên, tiến vào biển thời gian, giống như một giọt nước mưa rơi biển lớn, hải vực mờ mịt, không biết cuối cùng là ở đâu. Trong tay mỗi một người tu luyện đều mang theo một mặt Thiên Tinh Kính, đây là dùng tài liệu đặc thù chế thành, có thể cho người tu luyện nhận biết phương hướng ở trong biển thời gian, để tránh bị lạc ở trong biển thời gian.

Chỉ là dù cho có Thiên Tinh Kính, bọn họ cũng không biết biển thời gian rộng có bao nhiêu, cuối cùng ở nơi nào.

Có lẽ biển thời gian không có cuối cùng, nó bị thời gian phân cách thành vô số lĩnh vực thời gian, không người nào có thể nhận biết được rõ ràng.

Trong khoảng thời gian này, Ô Tử Hàm bọn họ cũng từ trong miệng những người tu luyện gặp phải mà biết được rất nhiều về tin tức ngoại giới, nhưng mà làm cho bọn họ cực chú ý, vẫn là chuyện Bạch Ly Vực.

Bạch Ly Vực an tĩnh một trăm năm, thời gian gần một năm, đột nhiên phái ra rất nhiều người tu luyện đến các vực, không người nào biết bọn họ muốn làm cái gì, lại lo lắng vị kia Bạch Ly Vực có phải muốn làm chút đại sự gì hay không, không nhìn kỹ một cái liền họa đến trên người bọn họ, trong lòng lúc nào cũng không an ổn.

"Nghe nói Trường Thừa kia của Bạch Ly Vực ở một năm trước rời khỏi Bạch Ly Vực, sau đó lại nghe nói hắn muốn đến biển thời gian..."

Lời còn chưa nói xong, người tu luyện ở đây không khỏi náo động.

Sắc mặt Ô Tử Hàm cũng hơi đổi, ngay cả Trường Thừa đều bị phái ra, có thể thấy được chuyện lần này có bao nhiêu lớn.

Trường Thừa là người bậc nhất của Bạch Ly Vực Chủ, quản Bạch Ly Sơn, thực lực khó lường, tính tình hung bạo, nghe nói nếu như đánh nhau, đứng đầu một vực cũng có thể bị hắn ấn đánh, là một gia hỏa rất khó chơi lại đáng sợ, không ít người tu luyện ăn qua đau khổ ở trong tay hắn, gặp hắn đều phải đi đường vòng.

Cố tình phía sau Trường Thừa còn đứng một Bạch Ly Cực Chủ càng hung tàn đáng sợ, cái này làm cho người ta bất đắc dĩ.

May mắn, nếu không có đại sự gì, Trường Thừa sẽ không dễ dàng rời khỏi Bạch Ly Sơn, nhưng nếu hắn rời khỏi...

Đừng động, trước tránh họa đi, nhìn nhìn lại hắn muốn làm gì đã.

"Bạch Ly Vực rốt cuộc muốn làm cái gì?" Có người khó hiểu hỏi.

Những người khác đều trầm mặc không nói, yên lặng nghĩ, bên người mình có chuyện kỳ quái gì, hẳn là sẽ không dẫn tới Trường Thừa tới tìm bọn họ đi?

***

Trường Thừa bị mọi người thảo luận, lúc này lại hết sức phiền não.

Hắn nắm một khối Không Minh Thạch, phía sau cái đuôi phiền chán đá đến đá đi, đá đến ánh mắt người tu luyện bên cạnh đều choáng váng. Nhưng mà bọn họ cũng đều biết, có thể làm cho Trường Thừa buồn rầu, cũng chỉ có vị lão đại đỉnh Bạch Ly Sơn kia.

"Trường Thừa đại nhân, lão đại không phải là có cái gì dặn dò?" Chu Yếm khơi dậy dũng khí sáp tới.

Trường Thừa ừ một tiếng, khóe miệng khẽ mím, khuôn mặt tuấn mỹ không có biểu tình gì, phía sau thứ giống như cái đuôi vòng đến bên hông, hòa làm một thể cùng thắt lưng bằng Minh Ngọc màu xanh bên hông.

"Lão đại muốn đến biển thời gian." Trường Thừa nói xong: "Còn kêu chúng ta đi dạo nhiều ở trong biển thời gian, người nào không có mắt, cứ việc đánh."

"Đi dạo?" Chu Yếm nghi hoặc hỏi, biển thời gian có cái gì để mà dạo? Chẳng lẽ là vì thời tháp gian gian?

Trường Thừa nắm bắt Không Minh Thạch, Không Minh Thạch tuy rằng có thể đưa tin mặc kệ không gian cùng khoảng cách, nhưng lại dùng được chỉ có một lần, hơn nữa nội dung truyền lời cũng không thể nhiều lắm, rất có tính hạn chế. Nhưng cố tình Không Minh Thạch cũng vô cùng quý hiếm, bình thường chỉ có tình huống khẩn cấp mới có thể sử dụng, cho dù là người tu luyện đỉnh cấp, cũng không thể sử dụng xa xỉ như thế.

Lão đại truyền lời cho hắn ở trong Không Minh Thạch, kêu bọn họ ở biển thời gian tìm kiếm một nữ tu lưu lạc đến biển thời gian, hơn nữa không thể khiến người phát hiện, để tránh mang đến nguy hiểm cho nàng.

Lão đại thế nhưng muốn tìm một nữ tu, đây chính là đại sự đó!

Trường Thừa trực giác người đó và chuyện lão đại rời khỏi một trăm năm có liên quan, tự nhiên phải để ở trong lòng, bất động dấu vết đi tìm.

Cái này thật đúng là khó xử hắn, muốn tìm nữ tu lớn lên bộ dạng gì, là thân phận gì, có đặc thù gì, mấy cái đó đều không nói rõ, bọn họ tìm như thế nào? Nga, có lẽ còn có một đặc thù vô cùng rõ ràng, đối phương là một nữ nhân, một nữ tu nhân tộc.

Nhưng cái này có tác dụng cái rắm.

Lão Đại chính là làm khó người ta!

Trường Thừa thở dài thở ngắn ở trong lòng, trên mặt cũng không dám lộ ra nhiều lắm, nói với Chu Yếm bọn họ: "Được rồi, mau lái thuyền, đi dạo khắp nơi, nếu gặp phải người tu luyện gặp nạn, có thể giúp một phen thì giúp một phen."

Lời này người tu luyện ở đây nghe được vẻ mặt kinh ngạc nhìn hắn.

Trường Thừa mặt không chút thay đổi nói: "Nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ ta sẽ không thể ngẫu nhiên làm chút chuyện tốt?"

Mọi người vội lắc đầu, bọn họ còn tưởng rằng hắn không bỏ đá xuống giếng cũng tốt rồi, làm gì còn có thể chủ động giúp ai? Dù sao tính khí vị này thật sự không tốt, trừ bỏ lão đại có thể đánh hắn nằm úp sấp ra, hắn chưa bao giờ phục ai, đều là bộ dạng lão đại thứ nhất, hắn thứ hai, chảnh không biên giới.

Cố tình hắn có vốn để chảnh.

Thuyền lớn đi tới ở biển thời gian, gặp phải mị quỷ cũng không ít.

Chu Yếm không khỏi có chút kỳ quái, tuy nói biển thời gian là sân nhà mị quỷ cùng cốt yêu, nhưng chúng nó cũng không phải lúc nào cũng đều xuất hiện, mà lúc này luôn luôn xuất hiện một hồi, liên tục nhào lên thuyền công kích, người tu luyện cũng sẽ mỏi mệt.

Trường Thừa là người tính khí táo bạo, khi lại có mị quỷ tập kích, con ngươi co rụt lại, xuất ra thiên thần trượng, nhào tới.

Đợi khi Trường Thừa nắm thiên thần trượng mà đứng, mị quỷ trong biển chết vô số, hóa thành sương mù biến mất.

Người tu luyện trên thuyền đối diện được bọn họ cứu tò vẻ cảm kích, đều tới thăm dò đạo hữu trên thuyền là người phương nào.

Trường Thừa là người chỉ để ý giết mặc kệ chôn, không kiên nhẫn ứng phó đám yếu ớt này, xoay người rời khỏi.

Khi người tu luyện thuyền đối diện biết vừa mới ra tay là Bạch Ly Sơn Trường Thừa tàn nhẫn, đều rụt đầu lại, trong lúc nhất thời không biết nên nhanh chóng bỏ chạy thì tốt, hay là kiên trì đi cảm tạ, sau đó bị đối phương một trượng quét bay thì tốt.

Ngay tại khi bọn họ chần chờ, Trường Thừa đột nhiên quay lại.

Khi thấy rõ ràng hình dáng Trường Thừa, người tu luyện ở đây đều có chút ngoài ý muốn, thật sự là bộ dạng Trường Thừa lớn lên vô cùng tốt, ngũ quan tuấn mỹ rất khó hình dung, đoạn đuôi quấn quít lấy bên hông làm cho hơi thở hắn thêm vài phần thô cuồng phóng đãng, giống một nam nhân xấu xa, rất dễ dàng khiến cho nữ tu ái mộ.

Bọn họ chỉ nghe nói qua xấu danh Trường Thừa, cũng rất hiếm thấy qua người thật, đột nhiên vừa thấy, đều rất giật mình.

Con người là động vật thị giác, cho dù là ở giới tu luyện, bộ dạng xinh đẹp vẫn là rất dễ dàng làm cho người ta sinh ra hảo cảm, càng không cần phải nói thân phận địa vị của Trường Thừa, bọn họ cũng đều biết Trường Thừa chính là một viên mãnh tướng trong tay vị Bạch Ly Vực kia, chọc không được.

Trường Thừa đảo ánh mắt qua người tu luyện thuyền đối diện, hỏi: "Các ngươi chỉ có những người này?"

"Đúng vậy." Một gã người tu luyện cầm đầu không yên nói.

"Các ngươi gần đây có từng cứu người nào ở biển thời gian?"

Đối phương không biết dụng ý của Trường Thừa, trong lòng càng thêm không yên: "Không có..."

"Không có? Chẳng lẽ các ngươi thấy chết mà không cứu sao?" Trường Thừa dựng thẳng mày, ánh mắt sắc bén, uy áp cường đại người tu luyện đỉnh cấp như thiên oai, ép tới người ta không thở nổi.

Chu Yếm ho nhẹ một tiếng, để cho hắn thu liễm chút, bằng không đối phương đều phải bị hắn ép tới không thở nổi, làm sao có thể trả lời?

Trường Thừa trừng mắt lạnh lẽo, vẻ mặt hung thần sát khí, giống như nháy mắt tiếp theo, thiên thần trượng trong tay hắn sẽ xỏ xuyên qua linh phủ bọn họ.

"Không có, không có! Nếu như gặp phải người tu luyện gặp nạn, chúng ta tất nhiên là sẽ cứu rồi." Đối phương vội nói.

Trường Thừa hơi hoãn sắc mặt, ánh mắt lại nhìn lại nữ tu thuyền đối diện, nữ tu bị hắn quét ánh mắt đến nơm nớp lo sợ, nhưng mà cũng có lớn mật, nhịn không được vụng trộm liếc mắt ngắm hắn một cái, sau khi thấy rõ ràng, vội cúi đầu, tâm tư có vài phần thấp thỏm.

Cái người hung ác trong truyền thuyết, thì ra lớn lên xinh đẹp như vậy, các nàng ngược lại hiểu rõ vì sao rõ ràng hắn xấu danh hiển hách, như cũ có rất nhiều nữ tu tâm hồn thiếu nữ nguyện gả cho hắn, hận không thể đuổi tới Bạch Ly Sơn.

Trường Thừa nhìn xong đám nữ tu, rất nhanh liền không có hứng thú.

Nữ tu có thể làm cho lão đại nhìn vừa mắt, nhất định có bất phàm chỗ, đám nữ tu này nhìn đều là gà còi, không chút xuất chúng chỗ nào, nhất định không phải lão đại người muốn tìm, không nhìn cũng được.

Trường Thừa rất lập tức rời khỏi.

Chu Yếm thấy không có việc gì, hạ lệnh tiếp tục đi tới.

Ngày kế tiếp, bọn họ vừa loạn dạo ở trong biển thời gian, vừa bênh vực kẻ yếu, chỉ cần gặp phải con thuyền gặp nạn, Trường Thừa đều sẽ ra tay tương trợ.

Một màn khác thường này, tự nhiên làm cho trong lòng Chu Yếm có chút kỳ quái.

Trường Thừa tuy rằng là phần tử hiếu chiến, nhưng cũng sẽ không giống như bây giờ, chỉ cần gặp được thuyền gặp nạn, sẽ nhiệt tâm đi qua cứu giúp, một đám người tu luyện được hắn cứu trừ bỏ mê mang, thế nhưng đối với hắn ẩn ẩn phát lên vài phần cảm kích, Trường Thừa trước kia ở đại Hoang giới xấu danh như sấm truyền cứ như vậy tẩy trắng vài phần.

Chẳng lẽ Trường Thừa đột nhiên để ý tới thanh danh của mình?

Loại ý tưởng này chỉ là trong nháy mắt, rất nhanh đã bị hắn cười bỏ qua một bên, tiếp tục đi theo Trường Thừa bênh vực kẻ yếu khắp nơi ở trong biển thời gian.

Ngày này, thuyền bọn họ gặp được một đám cốt yêu.

Cốt yêu xuất hiện từ đáy biển mạnh, chi chi chít chít, giống như khắp hải vực biến thành một biển xương trắng. Nhưng mà, đám cốt yêu này cũng không phải vì công kích người, chúng nó một lũ cắn một lũ, phía sau chen lấn dung mãnh lao tới phía trước, giống như đang đuổi theo gì đó, lại giống như bị cái gì đuổi theo.

"Thú vị." Trường Thừa vuốt cằm, hưng phấn mà kêu thuyền đi qua nhìn một cái.

Chu Yếm giận dữ nói: "Như vậy không tốt đâu, vạn nhất nếu như gặp phải nước lũ thời gian..."

"Vậy tiến vào nước lũ thời gian cảm thụ một chút thời gian tuyệt vời." Trường Thừa hai mắt đỏ đậm, hưng phấn đến cả người phát run.

Chu Yếm: "... ..." Mẹ nó, thật muốn mắng chửi người.

Thuyền lớn tốc độ nhanh hơn, đi theo cốt yêu tiến lên trước, thậm chí trượt vào giữa cốt yêu, để cho cốt yêu di động dẫn bọn hắn đi về phía trước.

Hành vi lớn mật bậc này, cũng chỉ có người không muốn sống giống như Trường Thừa mới làm ra được.

Chu Yếm rất muốn hỏi hắn, hắn rốt cuộc muốn làm cái gì?

Cốt yêu phía sau chen lấn lên phía trước, giống như không biết mỏi mệt, Trường Thừa đứng ở mũi thuyền cao cao, thiên thần trượng kẹp sau lưng hắn.

Rất xa, bọn họ liền nhìn thấy hơn mười chiếc thuyền chạy ở trong sóng to gió lớn nhấc lên, như thuyền nhỏ trong gió sóng, đau khổ chống đỡ, phía trước xuất hiện một dòng nước lũ biển thời gian cuồn cuộn...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VLT
Vinh Lê thị05 Tháng tư, 2023 11:02
Chào cái cho đủ. 2019,2020,2021,2022,2023. Có mặt đã 5 năm
TA
Thu An11 Tháng ba, 2023 17:03
Xin phép ad cho e viết lại truyện bên Wattpad được ko ạ. E sẽ ghi nguồn đầy đủ ạ
TA
Thu An11 Tháng ba, 2023 17:03
Xin phép ad cho e viết lại truyện bên Wattpad được ko ạ. E sẽ ghi nguồn đầy đủ ạ
TA
Thu An11 Tháng ba, 2023 17:01
Xin phép ad cho em viết lại truyện bên Wattpad được ko ạ. E sẽ ghi đầy đủ nguồn
VLT
Vinh Lê thị17 Tháng mười một, 2022 15:42
Nhanh ra chương mới nhé bn ê. Sạp hố từ bao năm qua rồi
SN
Susan Nguyễn20 Tháng sáu, 2022 01:45
Đã sập hố
PC
Phượng Cửu16 Tháng ba, 2022 23:26
Hóng ra chương mới quá đi à
Bạch Thiên Tuệ
Bạch Thiên Tuệ21 Tháng mười, 2021 01:11
Đọc truyện full \\\"Cảm ơn cậu, năm năm qua\\\" để ủng hộ mình nhé, cảm ơn mọi người!!!!!!
TVL
Tường Vy Lê06 Tháng sáu, 2020 13:12
Còn ra nữa k? Đã 3 tháng rồi
TVL
Tường Vy Lê25 Tháng mười hai, 2019 02:31
Lâu ơi là lâu
TVL
Tường Vy Lê06 Tháng mười một, 2019 02:57
Hay. Nhưng lâu ơi là lâu. Nhiêu lúc lâu quá. Quên mẹ nó nội dung rồi.
BB
Bình Bùi18 Tháng chín, 2019 08:21
Truyện hay mà lâu ra chương mới quá ad ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK