Editor: ChieuNinh
Dịch Chấn thần sắc rét lạnh, thấp giọng nói: "Đội trưởng Trường Giang đội Thiên Vũ, các ngươi hẳn là biết được?"
Nghe nói như thế, trên mặt Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều lộ ra thần sắc kinh dị.
Làm sao mà không biết chứ? Sau khi bọn họ đi đến thành Hắc Xuyên, lần đầu tiên theo đội Thiên Thôn làm nhiệm vụ cùng đi băng lâm săn bắn yêu thú ma hóa, trong đó cũng có đội Thiên Vũ. Lúc ấy đội trưởng Giang Võ đội Thiên Vũ cùng đội trưởng Cao Thiệu Nguyên đội Thất Diệu còn vì chút việc nhỏ thiếu chút nữa nhào tới đánh nhau, Khích Thành Huân chỉ đành phải đi ra ngoài hòa giải, việc này làm cho người ta ký ức khắc sâu.
Hơn nữa vài lần nhiệm vụ sau đó, đều có đội Thiên Vũ tham dự, mà giao tình giữa đội trưởng Giang Võ đội Thiên Vũ và Khích Thành Huân coi như không tệ, mặc dù không phải bằng hữu sinh tử tương giao, nhưng cũng được cho là đồng bọn hợp tác.
"Giang Võ là bán ma nhân ẩn núp ở đại lục Hắc Xuyên."
"Cái gì?" Sở Chước có chút ngoài ý muốn.
Còn Mặc Sĩ Thiên Kỳ, là vẻ mặt mê hoặc, từ "Bán ma nhân" này với hắn mà nói là lần đầu tiên nghe nói, không khỏi có chút khó hiểu. Nhưng nhìn biểu tình của Sở Chước và Dịch Chấn, thì biết chuyện lần này không phải là nhỏ.
Quả nhiên, tiếp theo bỗng nghe được Dịch Chấn tiếp tục nói: "Lần này sở dĩ ma khí ở cực hàn chi địa sẽ phun trào sớm hơn, là vì có ma nhân đi vào, phá hư huyệt ma phong dưới cực hàn chi địa. Huyệt ma phong đó là huyệt nhãn khóa ma khí ở dưới lòng đất đại lục Hắc Xuyên, nếu bị phá hỏng, sẽ có rất nhiều ma khí phun trào ra, đợi ma khí đọng lại ở trong lòng đất phun trào hết, thì có thể mượn đường tiến thẳng vào, đi về phía viêm băng cực hàn đang ở."
"Ý đồ của ma nhân hiển nhiên là viêm băng cực hàn. Hơn nữa trừ bỏ ma nhân ra, trong thành Hắc Xuyên còn có người tu luyện cấu kết cùng ma nhân, nếu không chuyện lần này, thành Hắc Xuyên sẽ không gần đến cuối cùng mới phản ứng kịp..."
Sở Chước nghe đến đó, rốt cục hiểu rõ khi ở cực hàn chi địa, vì sao người tu luyện thành Hắc Xuyên đó sẽ nói "Đại lục Hắc Xuyên lập tức sẽ không bình tĩnh".
Nếu chuyện lần này đề cập đến ma nhân, quả thật sẽ không thái bình, nhân loại định sẽ không mặc cho ma nhân sinh sự ở địa bàn nhân loại.
Trừ những cái này ra, người tu luyện cấu kết ma nhân còn có ai?
"Còn có ai?" Sở Chước hỏi.
"Tạm thời tin tức nhận được chỉ có bấy nhiêu đó, nhưng mà thành Hắc Xuyên cực kì coi trọng đối với việc này, đều sẽ sắp xếp kiểm tra một lần tất cả người tu luyện trên đại lục Hắc Xuyên." Dịch Chấn nói xong, nhịn không được nhìn nàng.
Sở Chước thu lại vẻ mặt, thản nhiên liếc hắn một cái: "Ngươi có cái gì cứ việc nói thẳng."
Dịch Chấn không có xấu hổ vì bị nàng vạch trần, hơi ngập ngừng, mới nói: "Hiện tại Bích công tử ở đâu?"
Mấy tháng trước, Bích Tầm Châu kêu hắn đi tìm hiểu tin tức cực hàn chi địa, tiếp theo Bích Tầm Châu liền rời khỏi thành Hắc Xuyên, đến nay vẫn không rõ tung tích, làm sao Dịch Chấn không biết lúc ấy Bích Tầm Châu muốn đi làm gì. Năm nay ma khí cực hàn chi địa phun trào trước thời hạn, hắn cũng nghĩ tới nguyên nhân Bích Tầm Châu đi vào, hiện tại xem ra, dường như cũng không phải. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
Đương nhiên, quan trọng nhất là, hắn muốn biết rõ ràng, Sở Chước bọn họ rốt cuộc có cấu kết cùng ma nhân hay không.
Dịch thị tây đình phủ đại lục Nghiễm Nguyên mặc dù có lão tổ Tinh Linh cảnh tọa trấn, nhưng nếu như truyền ra ngoài đệ tử Dịch gia cấu kết cùng ma nhân, lão tổ cũng sẽ không che chở bọn họ.
Dịch Chấn gánh vác không nổi cái tội danh này, cho nên mới sẽ đợi Sở Chước bọn họ ở tại chỗ này.
Sở Chước trên mặt lộ ra thần sắc cười như không cười, giọng nói mềm dịu: "Ngươi hoài nghi chúng ta cấu kết cùng ma nhân?"
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng phản ứng kịp, trong lòng hơi hoảng, rốt cục hắn ý thức được, người đại lục Nghiễm Nguyên kiêng kị đối với loại tồn tại "Ma nhân" này, nếu không thái độ của Dịch Chấn sẽ không là như vậy.
Nếu Dịch Chấn cho rằng bọn họ cấu kết cùng "Ma nhân", lại không e ngại ném chuột vỡ bình, vậy hậu quả có thể nghĩ.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ hơi hơi thay đổi thần sắc, vội vàng nhìn chằm chằm Dịch Chấn.
Dịch Chấn cả người căng cứng, tuy rằng Sở Chước không làm cái gì, nhưng hắn cảm giác được một nỗi áp lực vô danh như cũ, giọng nói có vài phần căng thẳng, nói: "Ta tất nhiên là hy vọng mấy người Sở cô nương là trong sạch, chỉ là..."
Vô luận là đoàn người Sở Chước xâm nhập đại lục Hắc Xuyên vào nửa năm trước, hay là Bích Tầm Châu mượn tay hắn tìm hiểu tin tức cực hàn chi địa, hoặc là lần này Sở Chước mạo hiểm tiến vào cực hàn chi địa...
Những thứ này đều quá mức trùng hợp, làm cho người ta không thể không hoài nghi.
"Chúng ta đương nhiên là trong sạch!" Mặc Sĩ Thiên Kỳ mất hứng nói: "Ma nhân là thứ gì vậy? Chúng ta sẽ cấu kết cùng thứ đồ đó sao? Cấu kết bọn họ làm chi?"
Nghe lời nói trắng ra như thế, da mặt Dịch Chấn không khỏi run rẩy vài phần, không khí ngưng trọng nháy mắt liền biến mất.
Dịch Chấn nhìn về phía Mặc Sĩ Thiên Kỳ đang tức giận đỏ mặt, nghĩ đến thuật luyện đan thần kỳ của hắn, tất nhiên là không muốn đắc tội hắn ta, vội nói: "Mặc Sĩ công tử đừng tức giận, tại hạ cũng chỉ là thói quen nên hỏi, nếu các ngươi không có ai có quan hệ gì với ma nhân, tại hạ tự nhiên sẽ giúp các ngươi đảm bảo. Kỳ thực cũng không phải tại hạ quá mức cẩn thận, thật sự là ma nhân làm hại, làm cho người ta không thể không phòng, lần này ma nhân ẩn núp ở đại lục Hắc Xuyên, mưu đoạt viêm băng cực hàn, chẳng biết bọn chúng có phải còn có kế hoạch diệt nhân tộc gì hay không, chúng ta tự nhiên phải cẩn thận một chút..."
Nghe được lời nói của Dịch Chấn, sắc mặt Mặc Sĩ Thiên Kỳ hơi giãn ra, trong lòng đã có chút kinh sợ.
Cũng không trách Mặc Sĩ Thiên Kỳ như thế, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói chủng tộc "Ma nhân" này, trước đây, hắn căn bản không nghe nói qua ma nhân tồn tại.
Đại lục Thiên Thượng Hải chỉ là đại lục ngoài rìa Linh thế giới, cũng không tính là cao cấp, linh khí cùng so với Linh đại lục khác, chỉ có thể gọi là mỏng. Hơn nữa đại lục Thiên Thượng Hải còn có Nguyệt Nữ tộc ở đó, khác biệt với đại lục khác, toàn bộ đại lục gần như có thể được gọi là ngăn cách, tin tức cũng tương đối bế tắc, khiến cho đại lục Thiên Thượng Hải cũng mất linh thông tin tức đối với rất nhiều đại lục bên ngoài.
Cho nên, người tu luyện đại lục Thiên Thượng Hải, cũng chưa bao giờ nghe nói qua "Ma nhân" gây hại, thậm chí ngay cả chủng tộc "Ma nhân" này cũng biết rất ít.
Sở Chước thì lại rõ ràng thù địch giữa người tu luyện nhân loại và ma nhân.
Đời trước, nàng đi không ít đại lục Linh thế giới, dưới cơ duyên xảo hợp, còn từng tham dự chiến tranh giữa nhân loại và ma nhân, đối với ma nhân gây hại lại rõ ràng. Chỉ là, nàng không nghĩ tới, thì ra từ sớm, cũng đã có ma nhân tới đại lục nhân loại mưu đồ.
Xem ra đời trước, nhân loại và ma nhân tuyên chiến, cũng không phải không hề báo động trước.
Sau khi biết việc này, trong lòng Sở Chước cũng bình tĩnh trở lại.
Nàng nhìn thẳng Dịch Chấn, nói: "Chúng ta và ma nhân không liên quan gì cả, Tầm Châu đã đi cực hàn chi địa, quả thật là vì viêm băng cực hàn, dù sao hắn là yêu thú thuộc tính băng, viêm băng cực hàn này mới có lợi đối với hắn. Lần này ta đi cực hàn chi địa, chẳng qua là mang Tầm Châu bị thương ra ngoài."
Dịch Chấn đầu tiên là sửng sốt, sau đó kinh hãi nói: "... Bích Tầm Châu là yêu thú?"
Sở Chước hờ hững trả lời một tiếng.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn hắn cười ngây ngô: "Bằng không ngươi cho rằng vì sao Tầm Châu ca có thể lớn lên đẹp như vậy đây?"
Yêu thú biến hóa là cơ hội lần thứ hai trời ban cho hắn nắn hình, thông thường khi biến hóa, bộ dạng đều cực kì xuất sắc. Bích Tầm Châu là một Ngọc Bích Băng Nhện, ngoại hình không thể nghi ngờ là vô cùng xinh đẹp, khi hóa thành hình người, cũng là đẹp tới tận chân trời.
Dịch Chấn lại một chút cao hứng cũng không có, nhịn không được lại kiểm điểm chính mình, thì ra hắn từng không chỉ có mắt vụng về nhìn một giống đực trở thành nữ nhân, còn bởi vì yêu thú giống đực đó, vùi hãm thân mình đến hoàn cảnh đáng thương bậc này...
Giống như là nhìn hắn bị đả kích không đủ, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại đâm chọc thêm một đao: "Lúc trước Tầm Châu ca biết ngươi cũng dám nổi lên cái tâm tư này với hắn, thì ghê tởm hỏng rồi, hận không thể giết chết ngươi. Nếu không phải Sở tỷ chúng ta nói giữ ngươi lại, Tầm Châu ca đã sớm xoắn đầu của ngươi xuống."
Dịch Chấn: "... Ngươi không cần nói nữa."
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn bộ dạng hắn ủ rũ, nhịn không được cười rộ lên ha ha.
Nếu Bích Tầm Châu là yêu thú, quả thật có thể bài trừ khả năng bọn họ cấu kết cùng ma nhân.
Như thế cũng là có nguyên nhân, yêu thú và nhân loại bất đồng, nếu chúng nó bị ma khí xâm nhập, trừ bỏ sau ma hóa điên cuồng đến chết ra, không có con đường thứ hai để lựa chọn, lâu dài, dẫn tới yêu thú cực kì không thích ma khí, lại càng sẽ không cấu kết liên hợp cùng ma nhân.
Cuối cùng, Sở Chước tổng kết nói: "Ta cũng không nghĩ tới chuyện sẽ trùng hợp như vậy, sẽ có ma nhân ẩn núp ở đại lục Hắc Xuyên. Có lẽ lần này Tầm Châu ca ở cực hàn chi địa cũng gặp được đám ma nhân kia, nếu không sẽ không bị thương nặng như vậy." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Ma khí đang ăn mòn trong cơ thể Bích Tầm Châu, nay rốt cục có sự giải thích.
Dịch Chấn nghe xong, kinh ngạc nói: "Bích công tử giao thủ cùng ma nhân rồi sao?"
"Có lẽ vậy."
"Vậy... viêm băng cực hàn đâu?" Dịch Chấn khẩn trương hỏi: "Là ở trên tay Bích công tử, hay là đều bị ma nhân đoạt đi rồi?"
"Không biết." Sở Chước hết sức thẳng thắn buông tay: "Ta tìm được Tầm Châu thì rời khỏi, nào dám xâm nhập cực hàn chi địa tra xét? Còn trên người Tầm Châu có viêm băng cực hàn hay không, ta cũng không biết, hiện tại Tầm Châu bị thương quá nặng, bản thể đã lâm vào trạng thái hôn mê, không thể thăm dò."
Thứ mà yêu thú muốn giấu, nhân loại có thể tìm được sao?
Cho nên Sở Chước cũng không lo lắng đi lục lọi con nhện con đang ngâm mình ở trong nước linh tuyền, chờ hắn thức tỉnh rồi nói sau.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ tò mò hỏi: "Nếu Tầm Châu ca có được viêm băng cực hàn thì sẽ như thế nào?"
Lúc này Dịch Chấn cũng rõ ràng, nói thẳng: "Vậy không thể tốt hơn, ta tình nguyện viêm băng cực hàn bị yêu thú cướp đi, cũng không hy vọng nó rơi vào trong tay ma nhân. Ai biết ma nhân tranh cướp viêm băng cực hàn làm cái gì? Bọn họ có thể ẩn núp ở đại lục Hắc Xuyên lâu như vậy, chỉ vì lừa dối, cướp đi viêm băng cực hàn, khẳng định là có âm mưu gì đó."
Nghe được hắn nói lời này, Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều vẻ mặt ngoài ý muốn nhìn hắn.
Dịch Chấn bị bọn họ nhìn xem có chút tức giận, hắn da mặt có dày đi nữa, cũng hiểu rõ ràng ý tứ trong mắt hai người này.
"Ta còn tưởng rằng ngươi là người âm hiểm giả dối háo sắc, không nghĩ tới ngươi nhìn đại cục rất không tệ." Sở Chước nói vô cùng thành khẩn.
Dịch Chấn thiếu chút nữa thì tức giận đến hộc máu, thấy con tiểu yêu thú dị đồng trong lòng nàng nhìn qua đây, thì trong lòng run lên, đành phải nhịn xuống, cứng ngắc nói: "Ha ha, tuy rằng ta là người háo sắc, nhưng ta cũng là nhân tộc, tự nhiên đứng về phía nhân tộc."
Mẹ kiếp, nếu không phải đánh không lại bọn họ...
Mặc Sĩ Thiên Kỳ tò mò hỏi: "Nếu chúng ta cấu kết cùng ma nhân mà nói, ngươi có năng lực như thế nào?"
Dịch Chấn cứng đơ.
Đúng vậy, có năng lực như thế nào? Trước đó không nói trong thức hải của hắn còn có một giọt dị thủy giám thị lời nói việc làm của mình, hơn nữa tiểu yêu thú dị đồng tử đi kỳ quái theo Sở Chước, thực lực nó cũng không giống như biểu hiện ra ngoài, bản thân mình căn bản không đủ một cái móng vuốt của nó nghiền nát.
Cho nên kết quả chỉ có một, Dịch Chấn sẽ bị bọn họ giết người diệt khẩu.
Sở Chước nói: "Cho nên, ngươi hẳn là cảm tạ chúng ta không có giết ngươi, hiếu kính cũng không nên thiếu nha."
Dịch Chấn: "......"
***
Đã bài trừ khả năng bọn họ cấu kết cùng ma nhân, Dịch Chấn cũng không dong dài, để cho người đội Tham Lang quay về thành Hắc Xuyên.
"Người đội Thiên Thôn đâu?" Sở Chước dò hỏi.
"Bọn họ bị người tu luyện thủ thành thành Hắc Xuyên chạy tới mang về." Dịch Chấn giải thích: "Lần này xuất hiện chuyện ma nhân, thành Hắc Xuyên cũng không dám thả lỏng cảnh giác, tự nhiên sẽ sắp xếp kiểm tra một phen người thí luyện có tình nghi thật kỹ."
Trong lòng Sở Chước cũng hiểu rõ ràng, Khích Thành Huân và Giang Võ là có giao tình, giao tình này tuy rằng không sâu, nhưng bình thường đội Thiên Thôn thường xuyên đi ra ngoại làm nhiệm vụ cùng bọn họ, trong mắt người đời, bọn họ đó là một.
Lần này thân phận bán ma nhân của Giang Võ bại lộ, bình thường người tu luyện hợp tác qua cùng đội Thiên Vũ, đều sẽ bị liên lụy.
Cho nên, cũng không xem như bản thân Khích Thành Huân xui xẻo.
Tiếp theo, Sở Chước lại dò hỏi: "Hiện tại tình huống như thế nào? Có tra ra cái gì hay không?"
Nói đến cái này, trên mặt Dịch Chấn lộ ra nụ cười âm lãnh: "Thứ tra được chỉ có hơn, thì ra thật đúng là có người tu luyện cấu kết cùng ma nhân... Chậc chậc, việc này nếu như truyền về đại lục Nghiễm Nguyên, sư môn bọn họ tất nhiên sẽ vì bọn họ mà bị tội, thật sự là làm bậy!"
Dịch Chấn lập tức nói vài người tu luyện bị điều tra ra, cũng không nghĩ tới còn có mấy người là Sở Chước quen biết.
"Cao Thiệu Nguyên kia thật sự cấu kết cùng ma nhân?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẻ mặt không tưởng tượng nổi: "Không phải hắn và Giang Võ luôn luôn không hợp nhau sao?"
Hai người gặp mặt thì gây gổ, giống như có huyết hải thâm cừu gì đó, thực nhìn không ra được bọn họ còn có bí mật hợp tác.
"Một nhân loại, một bán ma nhân, đương nhiên không hợp." Dịch Chấn dáng vẻ không có gì đáng ngại: "Nhưng cái này cũng không ảnh hưởng bọn họ hợp tác. Hơn nữa, như vậy còn có thể làm lơ là tầm mắt những người khác."
Nghe Dịch Chấn chậm rãi nói, Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhất thời mở mang tầm mắt.
Vài ngày sau, rốt cục bọn họ trở lại thành Hắc Xuyên.
Khi vào thành, bọn họ ở cửa thành bị người tu luyện thủ thành thành Hắc Xuyên cẩn thận kiểm tra một phen, thẳng đến khi kiểm tra không ra cái gì, mới cho bọn họ vào thành.
Cho dù bọn họ kỳ thực rất trong sạch, vẫn làm cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn xem mà run như cầy sấy.
Sau khi vào thành, cái loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.
Trên đường khắp nơi đều là người tu luyện tuần tra, người qua đường không có bao nhiêu, cho dù có, cũng là vội vã bận rộn rời khỏi, cửa hàng hai bên con phố đóng hơn phân nửa, cái khác mở ra thì buôn bán cũng rất quạnh quẽ.
Xem ra lần này cực hàn chi địa gặp chuyện không may, làm cho cả thành Hắc Xuyên đã bị ảnh hưởng không nhỏ. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Sở Chước bọn họ vừa mới tiến vào thành không lâu, thành viên đội Thiên Thôn và đội Chiến Huyết cùng nhau lại đây tìm bọn họ.
"Sở cô nương, Mặc Sĩ công tử, hai người không có việc gì chứ?" Lâm Trác Vũ đội Thiên Thôn lo lắng trùng trùng hỏi.
Kha Tử Văn đội Chiến Huyết cũng kiềm chế nhìn Sở Chước.
Sở Chước mời bọn họ ngồi xuống, trước nhìn về phía Lâm Trác Vũ trong thần sắc tiều tụy không giấu được lo lắng, hỏi: "Lâm công tử, chúng ta không có việc gì. Ngược lại là Khích đại ca đâu? Huynh ấy không có việc gì chứ?"
Lâm Trác Vũ cười khổ nói: "Đội trưởng của chúng ta bây giờ còn bị nhốt ở trong địa lao thành Hắc Xuyên, cũng không biết tình huống như thế nào."
Sở Chước an ủi nói: "Khích đại ca là một người chính phái, tuyệt đối sẽ không cấu kết cùng ma nhân, nếu thành Hắc Xuyên điều tra rõ, sẽ lập tức thả huynh ấy ra, huynh yên tâm đi."
Lâm Trác Vũ yên lặng gật đầu, nhịn không được thở dài: "Ai mà biết đội trưởng đội Thiên Vũ thế nhưng là một bán ma nhân... Nếu không đội trưởng chúng ta làm sao sẽ cùng nhau làm nhiệm vụ với hắn? Tuy nói rất nhiều bán ma nhân là vô tội, nhưng là..."
Bán ma nhân là tộc hỗn huyết ma nhân với con người, trong thân thể có một nửa huyết thống ma nhân.
Ma nhân với nhân loại là có khác nhau, rất dễ dàng là có thể phân biệt hai người, ma nhân muốn ngụy trang thành nhân loại thì hoàn toàn không có khả năng. Nhưng nếu là bán ma nhân muốn ngụy trang thành nhân loại, cũng dễ dàng.
Bán ma nhân có hai huyết thống, có thể thu liễm ma khí trong cơ thể, lợi dụng nửa huyết thống khác là nhân tộc áp chế, thoạt nhìn thì giống như một nhân loại bình thường, chỉ cần bọn họ không sử dụng ma khí, thì sẽ không bị người phát hiện thân phận bán ma nhân của bọn họ.
Ma nhân phát hiện điểm ấy, bèn bắt người cướp nữ tử của nhân loại ở khắp nơi, cùng kết hợp sinh ra bán ma nhân, đưa bán ma nhân đến ẩn núp trong nhân tộc, làm việc cho ma nhân.
Cho nên bán ma nhân ở trong mắt nhân loại, tuy rằng đáng thương, nhưng cũng không vô tội, đặc biệt là bán ma nhân chủ động làm việc giúp ma nhân.
Sau khi Lâm Trác Vũ lại đây xác nhận Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ bình an trở về, thì rời đi.
Lúc ấy cực hàn chi địa gặp chuyện không may, Khích Thành Huân phát hiện Sở Chước bọn họ mất tích, thì có chút lo lắng, nào biết còn chưa kịp tới tìm kiếm, đội Thiên Thôn đã bị người tu luyện thủ thành thành Hắc Xuyên mang đi.
Khích Thành Huân lo lắng Sở Chước bọn họ gặp chuyện không may, phân phó người đội Thiên Thôn chú ý bọn họ, biết được bọn họ bình an mới có thể yên tâm.
Sở Chước biết tính cách Khích Thành Huân, cuối cùng sẽ không tự giác coi người bên cạnh trở thành trách nhiệm của hắn, cho nên đối với chuyện Lâm Trác Vũ đến cũng không kỳ quái.
Danh Sách Chương: