Địa mạch dưới Đoạn Tinh nhai là một địa mạch nguyên tố tự nhiên hình thành, loại địa mạch tự nhiên sinh thành này vô cùng hiếm có, thời gian cần dựng dục hơn mười triệu năm, mới có thể ở dưới điều kiện thiên thời và địa lợi, may mắn hình thành một cái địa mạch nguyên tố.
Địa mạch nguyên tố như vậy, bình thường là mấu chốt sinh ra thiên tài địa bảo, địa phương có địa mạch nguyên tố, chắc chắn có vật phối hợp khác.
Giống như địa mạch Đoạn Tinh nhai, vật phối hợp đó là quặng Toái Tinh thạch.
Yến Nhã Chính muốn giành địa mạch này, là muốn mang nó đi, chuyển qua một đại lục nào đó ở Linh thế giới, cho bản thân mình sử dụng.
Cho nên ở khi lấy ra địa mạch, nhất định phải vô cùng cẩn thận tỉ mỉ, giai đoạn trước bố cục và chuẩn bị không ít, riêng linh khí và vật chứa lấy địa mạch ra nhất định phải chuẩn bị tốt trước tiên. Đối với cái này phẩm chất yêu cầu cực kì cao, mới có thể không phá hoại địa mạch. Tiếp theo phải thăm dò vị trí của địa mạch, còn có hướng đi và kích cỡ, hình dạng của địa mạch,...
Vì nhận được địa mạch này, Yến Nhã Chính mưu đồ thời gian hơn mười năm.
Mắt thấy việc tính toán đã sắp thành công, làm sao cho phép bởi vì ngoài ý muốn mà bị phá hỏng chứ? Yến Nhã Chính cũng lo lắng Tẩy Kiếm Tông sẽ phản ứng kịp, biết đã không thể đợi thêm nữa, đơn giản quyết định cố gắng liều mạng, trước lấy địa mạch này ra rồi nói sau.
Về phần Tẩy Kiếm Tông có thể tức giận hay không, Yến Nhã Chính cũng không thèm để ý, hắn có cũng đủ sức lực đối mặt tức giận và báo thù của Tẩy Kiếm Tông.
Tẩy Kiếm Tông bởi vì Tần Cảnh và Sở Chước báo tin, trước tiên nhận được tin tức, biết việc Yến Nhã Chính tính toán, liền tương kế tựu kế, trải qua mấy bận khúc chiết, rốt cục bắt đám người Yến Nhã Chính lúc ấy đang chuẩn bị lấy ra địa mạch ở Đoạn Tinh nhai hiện hình.
Lần hành động này nhân vật chủ yếu là Phong chủ Minh Kiếm phong—— Võ Thịnh.
Võ Thịnh từ lúc nhận được truyền thừa tiểu bí cảnh, bế quan hai năm, nay tu vi nhảy đến Linh Quang cảnh tầng ba. Ở Tấn Thiên đại lục, người tu luyện cao nhất cũng chỉ là Nhân Vương cảnh, dưới Nhân Vương cảnh là Linh Quang cảnh. Năm nay Võ Thịnh cũng chỉ mới ngoài trăm tuổi, lấy tuổi của hắn như vậy mà đã thăng lên Linh Quang cảnh, có thể nói là thiên tài.
Võ Thịnh quả thật là một thiên tài kiếm tu, vài năm trước, tiếng tăm của hắn cũng hiển hách giống như Thân Đồ Hoàng hiện tại, nổi danh đại lục. Từ lúc trở thành Phong chủ Minh Kiếm phong thì dốc lòng tu luyện, nên mới lắng đọng lại. Tuy là như thế, nhưng hiện tại hắn là một trong một trăm lẻ tám vị phong chủ ở Tẩy Kiếm Tông, cũng là mười cao thủ dẫn đầu, đây cũng là nguyên nhân chưởng môn Tẩy Kiếm phong quyết định giao việc này cho hắn xử lý.
Võ Thịnh tự mình ra tay, cho dù Yến Nhã Chính có thủ đoạn, lại có thuộc hạ cấp dưới liên can trung tâm tương trợ, bó tay khó thoát khỏi như cũ.
Từ lúc Võ Thịnh ra tay đến khi chấm dứt, thời gian chẳng qua là một ngày đêm, cũng đã kết thúc.
Ngọc Bích Băng Nhện vốn là bị lão đại đá đi gây sự, sau đó phát hiện, căn bản không cần nó làm gì, nhóm kiếm tu Tẩy Kiếm Tông cũng đã giải quyết xong.
Ngọc Bích Băng Nhện thấy không có việc của mình, cũng không ở lại, đi theo những đệ tử Tẩy Kiếm Tông đó cùng nhau trở về.
Tuy rằng nó rất muốn cho Yến Nhã Chính ăn một ít khổ sở vì dám can đảm tính kế Sở Chước, nhưng Tẩy Kiếm Tông trông coi Yến Nhã Chính đến cực nghiêm, tạm thời nó không muốn bại lộ chính mình, đành phải uể oải trở về.
Sau khi biết rõ ràng chuyện Đoạn Tinh nhai, rốt cục Sở Chước hiểu rõ đời trước vì sao Tẩy Kiếm Tông phải phong bế Đoạn Tinh nhai, sau đó khi nàng mua Toái Tinh thạch luyện kiếm, giá cả Toái Tinh thạch đột nhiên tăng cao như vậy.
Khẳng định là đời trước Yến Nhã Chính và Từ Nô Song thành công giành được lấy đi địa mạch Đoạn Tinh nhai.
Không có địa mạch, quặng sản xuất Toái Tinh thạch sẽ một năm không bằng một năm, cuối cùng trực tiếp biến thành một phế quặng, Tẩy Kiếm Tông không có cách nào, đành phải phong bế nó.
Đời này bởi vì nàng trong lúc vô ý can thiệp, khiến cho Tẩy Kiếm Tông phát hiện trước tiên bảo vệ địa mạch, Đoạn Tinh nhai hẳn là không có việc gì đi.
Nhưng mà Sở Chước còn có chút kỳ quái là, vì sao Yến Nhã Chính phải giành địa mạch Đoạn Tinh nhai, hắn lấy ra địa mạch này dùng để làm cái gì? Trong này nhất định còn có chuyện mà nàng không biết.
Đợi Sở Chước từ chỗ Ngọc Bích Băng Nhện mới biết được, loại địa mạch nguyên tố này sau khi bị lấy ra, nếu bảo tồn thích đáng, hơn nữa địa mạch cũng không có tổn thương phẩm chất, có thể chuyển qua đại lục khác, lựa chọn một nơi có linh khí dư thừa rồi chôn xuống, rất nhanh sẽ sinh ra một quặng mạch Toái Tinh thạch mới.
Như thế xem ra, mấu chốt vẫn là ở trên Toái Tinh thạch.
Chẳng lẽ Toái Tinh thạch trừ bỏ đúc vũ khí ra, còn có cách sử dụng khác hay sao?
Sở Chước nhịn không được suy nghĩ sâu xa, đáng tiếc lấy kiến thức hiện tại của nàng, chỉ biết là Toái Tinh thạch chế tạo ra Toái Tinh kiếm phẩm chất vô cùng cứng rắn, còn có chỗ lợi gì khác, thì nàng không biết.
"Tầm Châu, Toái Tinh thạch này trừ bỏ rèn vũ khí ra, hẳn là còn có sử dụng khác đi, là gì vậy?" Sở Chước khẳng định hỏi.
Ngọc Bích Băng Nhện vươn ra một cái chân điểm điểm, xem như trả lời vấn đề của nàng.
Toái Tinh thạch tác dụng rất lớn, chỉ là chế tạo tàu con thoi có thể xuyên qua ở đại lục khác nhau cũng khiến cho người ta điên cuồng. Bởi vì Tấn Thiên đại lục ngăn cách, ở đây mọi người tưởng Toái Tinh thạch chỉ dùng để rèn Toái Tinh kiếm, cũng không để ý gì với nó.
***
Qua vài ngày, Sở Chước vẫn như thường đi Tẩy Thiên phong luyện kiếm, chợt nghe được một chuyện làm cho nàng sợ kinh ngạc.
"Đoạn Tinh nhai bị phong bế?"
Mấy nam đệ tử đang trò chuyện việc này, đột nhiên nghe được một giọng nữ dịu dàng trong veo, nhất thời sửng sốt. Đợi đến khi nhìn thấy cô nương mang theo trọng kiếm đứng sau lưng bọn họ cách đó không xa thì đều nhịn không được kích động trong lòng, trên mặt ngượng ngùng.
Một nam đệ tử lập tức nhiệt tình trả lời: "Đúng vậy, Sở cô nương hẳn là còn không biết đi? Chúng ta cũng là hôm qua mới nhận được tin tức, nghe nói chưởng môn tự mình hạ lệnh, phong bế Đoạn Tinh nhai, người không liên quan không được tiến vào. Về sau đệ tử nào cần Toái Tinh thạch đúc kiếm, thì đi làm việc vặt vãnh nhận lĩnh Toái Tinh thạch với định mức nhất định. Nếu như muốn muốn đúc một thanh kiếm tốt, chỉ có thể tự mình bỏ linh thạch ra mua, về sau sẽ không thể lại tự thân đi Đoạn Tinh nhai thu hoạch."
Một đệ tử khác may mắn nói: "May mắn chúng ta đã sớm đúc xong Toái Tinh kiếm của mình, về sau không cần giống nhóm sư đệ sư muội, nếu không đủ Toái Tinh thạch, chỉ có thể tự mình bỏ tiền mua."
"Đúng vậy, trước kia chúng ta cần Toái Tinh thạch, chỉ cần tiến vào Đoạn Tinh nhai, đến lúc đó dựa vào bản lĩnh của mình là có thể có được bao nhiêu đều là của mình. Hiện tại không thể đi vào, ngược lại phải cần linh thạch mua, ngẫm lại liền đau lòng. Cũng không biết Đoạn Tinh nhai bên kia rốt cuộc phát sinh chuyện gì, làm sao chưởng môn có thể hạ loại mệnh lệnh này. Các ngươi biết phát sinh chuyện gì không?"
Một đám người ở đây đều lắc đầu.
"Ta thấy đại sư huynh nhất định biết, không bằng đến hỏi hắn?" Một sư đệ thăm dò hỏi.
Lời này nhận được mọi người ở đây nhất trí khinh bỉ: "Ngươi muốn bị đại sư huynh đẩy xuống sườn núi sao?"
Cho nên đường này đi không thông.
Sở Chước nghe xong lời nói lung tung của đám nam đệ tử, cuối cùng xác nhận tin tức Đoạn Tinh nhai bị phong bế.
Đời trước Đoạn Tinh nhai bị phong bế là vì địa mạch đã bị lấy ra, đời này địa mạch cũng không bị lấy ra, thế nhưng vẫn bị phong bế, chẳng lẽ Tẩy Kiếm Tông từ chỗ Yến Nhã Chính có được tin tức gì?
Sở Chước ôm nghi vấn này, bắt đầu vung kiếm, vừa vung mấy chục cái, thì thấy Thân Đồ Hoàng cũng đến đây.
Thân Đồ Hoàng vừa tới, đã bị một đám các sư đệ bao vây chung quanh, mồm năm miệng mười hỏi hắn nguyên nhân Đoạn Tinh nhai bị phong bế.
Toái Tinh thạch Đoạn Tinh nhai quan hệ đến vũ khí của nhóm kiếm tu, mọi người vô cùng quan tâm vấn đề này, đáng tiếc phía trên chưa cho ra nguyên nhân, bọn họ đành phải tự mình đi tìm hiểu.
Ánh mắt Thân Đồ Hoàng lạnh lùng, bên tai nghe giọng nói líu ríu, trong mắt hiện ra dao động, mấy nam đệ tử đến hỏi chuyện dữ dội nhất quả nhiên bị đẩy xuống sườn núi, chỉ để lại vài tiếng kêu thảm thiết ngân nga xa xa truyền đến.
Các đệ tử đang bò Tẩy Thiên phong nghe mấy tiếng kêu thảm thiết này, từ lúc ban đầu kinh sợ đến bây giờ đã bình tĩnh, còn có tâm tình nói chuyện với đồng bạn bên cạnh, nhất định là vị sư huynh nào đó luyện kiếm không thật sự tập trung, lại bị Thân Đồ đại sư huynh đẩy xuống dưới.
Các sư đệ khác vội vàng câm miệng, nhưng mà vẫn trông mong nhìn hắn như cũ.
Thân Đồ Hoàng liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, nói: "Việc này từ vài vị trưởng lão tông môn cùng nhau quyết định."
"Vậy khi nào thì Đoạn Tinh nhai lại mở ra?"
"Không biết."
"Đại sư huynh, huynh thật sự không biết sao?" Một nam đệ tử hoài nghi hỏi: "Kỳ thực huynh có biết, chỉ là lười giải thích đi?"
Lời này nhận được rất nhiều các sư đệ ở đây cùng tán thành, cảm thấy bọn họ có chân tướng rồi.
Thân Đồ Hoàng liếc nhìn hắn một cái, nam đệ tử nghi ngờ đó lập tức lưu loát lăn đến bên cạnh, đỡ phải bị hắn đẩy xuống sườn núi.
Thân Đồ Hoàng không khách khí đẩy mấy sư đệ xuống núi rồi, một đám người cho dù lòng tràn đầy nghi hoặc, vẫn không dám lại sáp qua, chỉ có thể cắn tay áo, khổ bức nhìn đại sư huynh đã bắt đầu luyện kiếm, chậm rì rì luyện kiếm theo.
Bên kia, Sở Chước vung kiếm xong ba ngàn cái, rốt cục dừng lại nghỉ ngơi.
Nàng dùng tay áo lau mồ hôi, ánh mắt chuyển tới trên người Thân Đồ Hoàng đang luyện kiếm, đầu tiên là thưởng thức kiếm thuật sắc bén mang theo chính trực của hắn trong trong chốc lát, rồi mới đi qua.
Phát hiện động tác của nàng, đám đệ tử đang ủ rũ không có lòng luyện kiếm nhất thời có chút kích động, kêu ngao ngao ở trong lòng, kêu nàng trăm ngàn lần đừng mắt mù coi trọng đại sư huynh cái loại nam nhân khó hiểu phong tình lại lười thần kỳ này.
Khi nàng đi tới, Thân Đồ Hoàng cuối cùng đánh ra một kiếm, sau đó thu kiếm cùng lúc.
Hắn quay đầu nhìn qua, khi phát hiện là Sở Chước, xoay người muốn đi.
"Thân Đồ công tử, đợi chút." Sở Chước trên mặt mỉm cười, cảm thấy lúc này mình có điểm giống như Hoa hoa công tử (play boy) quấn quýt người ta. Mà Thân Đồ Hoàng là hiệp nữ nghiêm nghị cao lãnh không thể xâm phạm, không thể trêu vào còn trốn không nổi sao.
Luyện võ trường lớn như vậy, Thân Đồ Hoàng không có chỗ đi, cuối cùng chỉ có thể xoay người đối mặt với nàng, vẻ mặt hàn khí.
Sở Chước vừa thấy biểu tình này của hắn, thì biết hắn vẫn còn để ý chuyện ngày đó bị lời nói của nàng ảnh hưởng, nàng cười cười, nói: "Thân Đồ công tử xin yên tâm, cho dù ta biết chuyện Đoạn Tinh nhai lần này, cũng sẽ không lắm miệng nói ra ngoài. Nếu không phải lần này ta bị liên lụy trong đó, cũng sẽ không làm điều thừa, tìm hiểu mọi cách, chẳng qua là muốn chuẩn bị rõ ràng thôi."
Sắc mặt Thân Đồ Hoàng hơi hoãn, vẫn không nói được một lời như cũ.
Sở Chước biết tính tình của hắn, cũng không thèm để ý, nghiêm mặt nói: "Ta muốn hỏi Thân Đồ công tử, không biết Yến Nhã Chính giành địa mạch này, rốt cuộc dùng để làm cái gì?"
Thân Đồ Hoàng lại có chút muốn nhíu mày.
Cô nương này mỗi lần vấn đề đều là nói trúng tim đen, làm cho hắn thật sự không muốn trả lời. Nhưng không trả lời, phỏng chừng nàng cũng sẽ tự mình suy đoán, sau đó sẽ rất nhanh làm rõ ràng mọi chuyện.
Nàng đầu óc xoay chuyển quá nhanh, bình thường kiếm tu thích trực lai trực vãng thật đúng không phải là đối thủ của nàng.
Cuối cùng, Thân Đồ Hoàng chỉ có thể nói: "Việc này tông môn còn đang điều tra, qua mấy ngày nữa, chưởng môn Tuần Hoa Tông sẽ đến, đến lúc đó Sở cô nương sẽ được biết."
Dứt lời, không hề để ý nàng, xoay người rời khỏi.
Sở Chước biết hỏi không ra cái gì, cũng không có tiếp tục khó xử hắn.
Chấm dứt một ngày tu luyện, Sở Chước từ đỉnh núi Tẩy Thiên phong xuống dưới, đến giữa sườn núi đã bị A Chiếu tới đón nàng dán ở trên mặt.
Sở Chước xách nó từ trên mặt xuống, xoa bóp lông móng vuốt của nó, nhỏ giọng nói: "Sao lúc nào ngươi cũng thích bổ nhào vào trên mặt ta."
A Chiếu nhảy đến trên vai nàng, dùng cái đuôi quét quét gương mặt của nàng làm trả lời, một đôi mắt xoay tròn ngắm trên người Thân Đồ Hoàng đang xuống sườn núi ở một bên. Tuy rằng bên cạnh Thân Đồ Hoàng còn có một đám đệ tử Tẩy Kiếm Tông, nhưng A Chiếu chỉ là không hiểu sao nhìn hắn có chút không vừa mắt.
Cho nên gần đây mỗi ngày nó đều đã đi theo Sở Chước đến Tẩy Thiên phong, giống như đặc biệt đưa đón nàng đi học.
Sở Chước không hề có cảm giác đối với cái này, chỉ tưởng A Chiếu không chịu ngồi yên, mỗi ngày chuồn đi ở Tẩy Kiếm Tông, vào thời gian này chẳng qua chỉ là thuận tiện đi cùng nàng về Phù Thiên Phong.
Vừa trở lại Phù Thiên Phong, Sở Chước liền thấy Tô Cố đứng ở chân núi.
"Tô sư huynh." Sở Chước đi qua, chào hỏi hắn.
Tô Cố nhìn thấy nàng, trên mặt lộ ra tươi cười, nói: "Sở sư muội đã trở lại, sư phụ vừa trở về, người kêu ta tới gọi muội đi qua."
Trong lòng Sở Chước khẽ động, trên mặt cười nói: "Đa tạ Tô sư huynh, muội đi qua ngay."
Đi đến đại điện đỉnh núi, Sở Chước nhìn thấy Chiêm Hòa Trạch thần sắc mỏi mệt.
Từ một tháng trước, sau khi Chiêm Hòa Trạch dặn dò nàng cẩn thận, Sở Chước đã không gặp qua hắn. Nàng đoán, lần này Tẩy Kiếm Tông ra tay đối phó Yến Nhã Chính, Chiêm Hòa Trạch là một người biết chuyện này. Mặc dù không biết hắn có tham dự trong đó hay không, nhưng nay xem ra, nhiệm vụ của Chiêm Hòa Trạch cũng không nhẹ.
Nhìn thấy nàng, Chiêm Hòa Trạch theo thói quen lại quan tâm tình huống nàng tu luyện một chút, mới nói: "Lần này ít nhiều con kịp lúc cứu Tần Cảnh ra, nhắc nhở chúng ta, mới tránh cho Đoạn Tinh nhai gặp chuyện không may. Chưởng môn nói muốn thưởng cho con, nhưng mà bởi vì một ít chuyện còn chưa giải quyết, tạm thời không nên nói chuyện này rộng rãi ra, cũng không để cho người khác biết công lao của con..."
Sở Chước an tĩnh nghe hắn nói xong, nói: "Chiêm thúc thúc yên tâm, con biết tốt xấu."
Tẩy Kiếm Tông phát sinh chuyện như vậy, không nói tồn tại của nàng ra ngoài, xem như biến thành một cách bảo vệ nàng. Đặc biệt thân phận của Yến Nhã Chính còn có vấn đề, không biết sẽ liên lụy ra cái gì, không lộ ra sự tồn tại của nàng cũng là một loại bảo vệ.
Chiêm Hòa Trạch thấy nàng quả nhiên hiểu biết thời thế, trong lòng vô cùng vừa lòng, nhịn không được liền lộ ra một chút với nàng: "Thân phận của Yến Nhã Chính không đơn giản, có khả năng cũng không phải là người Tấn Thiên đại lục... con có hiểu không?"
Trên mặt Sở Chước lộ ra thần sắc kinh ngạc, thế nào mà không rõ chứ? Chỉ là không nghĩ tới Yến Nhã Chính thế nhưng không phải người Tấn Thiên đại lục, vậy hắn là người một trong đại lục nào đó của Huyền thế giới, hay là đến từ Linh thế giới rất cao cấp?
Sở Chước nghiêng về vế sau, chỉ có người của Linh thế giới, mới có thủ đoạn không hề sai sót nhằm lẫn lấy ra địa mạch, cũng dời nó đi.
Chiêm Hòa Trạch thấy nàng thật lâu không nói gì, tưởng nàng bị chuyện này kinh động, có chút thông cảm.
Trên thực tế, khi bọn hắn tra được việc này, cũng là vô cùng kinh ngạc.
Tấn Thiên đại lục ngăn cách với thế giới, người tu luyện sống ở trên phiến đại lục này, rất ít người biết ở ngoài đại lục còn có đại lục, đại lục giống như Tấn Thiên đại lục đếm không hết. Ở đây còn có vài đại lục phía trên, còn có thế giới rất cao cấp, nghe nói địa vực thế giới cao cấp này càng rộng lớn, linh khí càng sung túc, có vô số thiên tài địa bảo, còn có vô số người tu luyện cao cấp. Cho dù là một cường giả Nhân Vương cảnh, ở tại mấy đại lục kia căn bản không phải là chuyện gì to tát.
Khi biết được những bí mật này, trong lòng đám người Chiêm Hòa Trạch không thể nghi ngờ là kinh hãi, kinh hãi qua đi, đó là trái tim sôi sục, khó mà kiềm chế.
Trước đó bọn họ đều tưởng Yến Nhã Chính giành địa mạch Đoạn Tinh nhai là muốn hủy diệt Tẩy Kiếm Tông, nào biết cuối cùng sẽ tra ra mấy thứ này, cũng tra ra lai lịch Yến Nhã Chính. Ở trong mắt cao tầng Tẩy Kiếm Tông, Yến Nhã Chính tạm thời sẽ không thể động rồi.
Nếu chân tướng theo như lời của Yến Nhã Chính, như vậy gia tộc và sư môn của hắn phái hắn đến Tấn Thiên đại lục, Tấn Thiên đại lục không thiếu được phải trải qua cân nhắc.
Thân phận của Yến Nhã Chính bại lộ, cũng mang đến chấn động nhất định cho người Tấn Thiên đại lục.
Sau khi Chiêm Hòa Trạch lộ ra những lời này, thì không nói thêm nữa, đây vẫn là nể mặt ở chuyện Sở Chước có cống hiến trong chuyện này, hắn mới lộ ra một hai câu, nhiều hơn thì tạm thời không thể nói. Nếu không có Sở Chước nhúng tay, mới khiến cho thân phận của Yến Nhã Chính bại lộ, biết được ở ngoài đại lục còn có đại lục... Có thể nghĩ tầm quan trọng của Sở Chước ở trong đó.
Có lẽ tiểu cô nương này có vận khí nào đó, mới có thể từ một lần ra tay cứu người, dẫn một chuyện đủ để oanh động Tấn Thiên đại lục đại như vậy.
Sở Chước ôm tạ lễ Tẩy Kiếm Tông đưa nàng từ chỗ Chiêm Hòa Trạch trở về, cả người đều có chút không chân thật.
Cái này xem như chọc thủng tam quan của người tu luyện Tấn Thiên đại lục trước giờ sao?
Sở Chước nghĩ đến đời trước của mình, nếu không phải ngoài ý muốn đi đến một đại lục ở Linh thế giới, nàng cũng giống như phần đông người tu luyện Tấn Thiên đại lục, không biết thì ra ở ngoài đại lục còn có đại lục, hơn nữa đại lục phân chia cấp bậc.
Lúc ấy tam quan đều đã trùng tu một lần, làm cho nàng lại sinh ra một loại cảm khái thế giới to lớn, nhân loại nhỏ bé.
Ngẫm lại đời trước, nhìn lại đời này, đột nhiên Sở Chước phát hiện, thế giới sau trùng sinh, đã sớm thay đổi ở trong lúc không hay biết, đã có rất nhiều chuyện hướng đi đã hoàn toàn khác biệt với đời trước.
***
Qua mấy ngày, người Tuần Hoa Tông rốt cục đến Tẩy Kiếm Tông.
Sở Chước ở đỉnh Tẩy Thiên phong luyện kiếm, tự nhiên cũng từ chỗ nam đệ tử hoạt bát nghe nói tin tức người Tuần Hoa Tông đến.
Tấn Thiên đại lục có cách nói tam tông tứ tộc ngũ môn, tam tông này đó là Tẩy Kiếm Tông, Tuần Hoa Tông, Đan Tầm Tông.
Nếu nói Tẩy Kiếm Tông dương thịnh âm suy, thì Tuần Hoa Tông đó là âm thịnh dương suy, lấy nữ đệ tử chiếm đa số. Chỉ có Đan Tầm Tông thì có tỉ lệ nam nữ cân đối, lấy luyện đan sư làm chủ. Mà những luyện đan sư phần lớn thể chất nhu nhược, nhóm nữ đệ tử lại lấy mỹ mạo và dịu dàng nổi danh, là người được chọn làm bạn đời trong cảm nhận rất nhiều người tu luyện nam.
Lần này tới Tẩy Kiếm Tông là chưởng môn Tuần Hoa Tông —— Hoa Tích, cùng với ba vị trưởng lão, trong đó cũng có sư phụ trên danh nghĩa của Yến Nhã Chính, chính là trưởng lão Tuần Hoa Tông - Hoa Lăng.
Danh Sách Chương: