• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- “Nhanh chân lên đi, chỉ còn một tiếng nữa là tới giờ tổ chức lễ đính hôn rồi”

Tiếng thúc giục của trợ lý nhanh chóng vang lên trong đại sảnh đường. Hôm nay là ngày diễn ra buổi lễ đính hôn giữa Trần thị và Âu thị, đây được xem là một trong những sự kiện lớn nhất trong năm nên bọn họ phải chuẩn bị thật kỹ càng. Thiên Di lúc này đang ngồi trong phòng chờ trang điểm thì Ngọc Lam bước vào, giọng đầy lo lắng:

- “Nè, hôm nay nhiều người như vậy, làm sao cậu trốn ra được đây?”

- “Mình đã thuê trực thăng đậu sẵn trên sân thượng rồi. Cậu chỉ cần giúp mình đưa Âu Minh San ra thế là được”

- “Nhưng lỡ Hạo Thần biết được cậu giở trò thì sao?”



- “Anh ta cũng đâu thực sự thích mình, cái anh ta quan tâm là lợi ích mà tụi mình cùng đạt được kìa. Hơn nữa, chỉ cần là con gái Âu gia thì mình hay Minh San cũng đâu có khác gì”

Ngọc Lam lo lắng bước ra thì một người phụ nữ có ngoại hình cao quý bước vào. Bà ta mặc một chiếc đầm bằng lụa đắt tiền, trên người dát vô số đá quý cùng chiếc túi Dior phiên bản giới hạn khiến người khác phải trầm trồ. Chỉ cần liếc qua Thiên Di cũng nhìn ra được đây chính là mẹ của Hạo Thần - phu nhân tập đoàn Trần thị. Bà nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng ý tứ thì sắc bén vô cùng:

- “Một đứa con gái có xuất thân thấp kém như cô không thể nào xứng đáng với con trai tôi được. Cô nên biết thân biết phận mà huỷ bỏ buổi đính hôn ngày hôm nay đi”

- “Tiếc quá, đứa con gái có thân phận thấp kém như tôi lại là người mà con trai bà chọn, có thể chứng tỏ mắt nhìn người của anh ấy không tồi chút nào. Không giống như bà, mắt nhìn người có chút kém”

- “Ngang ngược! Cô tưởng mình thực sự có thể bước chân vào Trần gia, trở thành thiếu phu nhân à?”

Trần phu nhân tức giận, gương mặt đầy phấn của bà đỏ gay lên khiến Thiên Di cười thầm trong lòng.

- “Muốn biết tôi có làm được hay không, bà có thể chờ. Còn bây giờ mời bà ra khỏi phòng, tôi còn phải chuẩn bị. Nếu bà không bước ra, e là tôi phải báo cáo có người quấy rối hôn lễ này. Con trai bà sẽ không vui đâu”

- “Hừ, cô cứ chờ đó. Cho dù cô có bước chân vào được cổng nhà tôi, tôi cũng nhất định không để cô yên đâu”



Bà ta nhanh chóng bước ra khỏi phòng. Lúc này, Thiên Di thay một bộ đồ thể thao năng động, cô nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng tiến thẳng lên sân thượng, Âu Minh San đã đứng chờ sẵn ở đấy.

- “Cô nên nhanh chóng xuất hiện đi. Chỉ còn 30 phút nữa, buổi lễ đính hôn sẽ được phát sóng trực tiếp toàn quốc”

- “Cô có chắc là việc này diễn ra suôn sẻ chứ?”

- “Không thì sao? Cô đúng là chết nhát, giả sử nếu bị phát hiện thì mọi chuyện cũng đã rồi, cô đã được biết đến như hôn thê của Hạo Thần thì còn lo sợ gì nữa? Cô, tốt nhất là nên hành xử cho khôn khéo đi!”

Âu Minh San thoáng tức giận khi bị mắng, nhưng để có được Hạo Thần, cô ta nhất định phải nhịn. Hôm nay, Âu Minh San đã thay bộ lễ phục giống y chang cái Thiên Di vừa thay ra. Ngay cả kiểu tóc và cách trang điểm cũng là kiểu của Thiên Di hay làm. Thiên Di lấy ra trong túi xách một chiếc khăn voan che mặt được thiết kế hết sức tinh xảo đưa cho Minh San:

- “Tôi đã chuẩn bị sẵn rồi. Cô đeo vào đi.”

Rồi cô lấy ra một đôi bông tai nhỏ nhắn bảo:

- “Khi nào cần, tôi sẽ nói chuyện thông qua nó. Tuyệt đối không được tháo nó xuống khi buổi lễ chưa kết thúc. Còn giờ thì mau chóng đi đi, tôi phải sang Anh ngay kẻo muộn”

Âu Minh San nhận lấy chiếc khăn che mặt và đôi bông tai đeo vào rồi nhanh chóng tiến xuống tham dự buổi lễ. Hạo Thần đang đứng ngay trên sân khấu để chờ người chủ trì giới thiệu vị hôn thê. Âu Thiên Di đang đứng trên sân thượng, theo dõi buổi lễ diễn ra thông qua một chiếc máy tính nhỏ. Khi người chủ trì giới thiệu tên Thiên Di, Minh San bắt đầu tiến lên sân khấu. Hạo Thần kéo Âu Minh San lại gần mình, nhưng rồi nhận ra có gì khác biệt, anh với tay kéo chiếc khăn che mặt xuống làm Âu Minh San không kịp trở tay. Mọi người hết sức ngạc nhiên, không ngừng chỉ trỏ bàn tán một màn kì lạ đang diễn ra trên sân khấu. Rõ ràng người được truyền thông nhắc đến sẽ đính hôn với Trần Hạo Thần là con gái cả của Âu thị - Âu Thiên Di nhưng sao bây giờ lại là cô con gái út của họ chứ? Khuôn mặt Hạo Thần đanh lại, anh lên tiếng hỏi:

- “Tại sao lại là em? Âu Thiên Di đâu?”

Âu Minh San ấp úng, nước mắt không ngừng chảy xuống trên khuôn mặt xinh đẹp: “Em… em…”

Giọng của Thiên Di vang lên thông qua đôi bông tai đủ để cho Minh San nghe thấy: “Lợi dụng Trần phu nhân đi. Chẳng phải bà ta rất thương cô sao? Hãy khóc lóc với bà ấy, bà ấy nhất định sẽ giúp cô”

Minh San nghe thấy vậy thì liền chạy xuống sân khấu ôm lấy Trần phu nhân đang ngỡ ngàng ngồi ở bên dưới. Nãy giờ bà ta vẫn đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Âu Thiên Di - con nhỏ chết tiệt ấy đâu? Nhưng rồi bà nhanh chóng hiểu ra và đỡ lấy Âu Minh San đứng lên, xem ra Thiên Di rất biết điều, nếu mọi chuyện đều diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp như vầy thì hay rồi, nhân đây bà sẽ ép Hạo Thần phải lấy Minh San. So với Thiên Di thì Minh San là một tiểu thư chính hiệu, chính mắt bà đã nhìn ngắm Minh San lớn lên. Hơn nữa, Minh San là đứa con gái duy nhất của người bạn thân nhất của bà, giờ mẹ con bé mất, bà nên có trách nhiệm chăm sóc con bé. Đứa bé đáng yêu này lại còn được hứa hôn với con trai bà từ nhỏ nhưng Hạo Thần mãi chẳng có động tĩnh gì gọi là đồng ý khiến bà vô cùng xót ruột, giờ thì hay rồi, ngay cả ông trời hôm nay cũng muốn giúp bà mà!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK