Thiên Di quay sang nhìn Âu Minh San, nét cười dần hiện rõ trên khuôn mặt.
- “Vậy nên cô cố ý qua đây để an ủi tôi? Như vậy thì không cần đâu, dù sao tôi cũng thấy việc gặp gỡ nhiều người là chuyện tốt, huống hồ gì chồng tôi gặp gỡ thêm nhiều đối tác thì mới có thể đem thêm tiền về cho tôi xài, như vậy không tốt sao?”
Minh San cảm thấy chướng tai kinh khủng khi nghe từ ‘chồng tôi’ phát ra từ chính miệng Thiên Di, mà nhân vật chồng đó lại là Hạo Thần - người cô ta luôn mong muốn. Minh San cố giữ bình tĩnh, nhẹ nhàng đưa ly rượu ra trước mặt Thiên Di mời:
- “Nể tình hôm nay là sinh nhật tôi, có thể uống với tôi một ly không?”
- “Tôi không thích loại rượu này, chúng ta cũng không thân thiết đến mức tôi phải uống rượu chúc mừng cô”
- “Xem như đây là lần duy nhất tôi mời cô đi, chúc mừng cô có được Thần”
Giọng nói cùng khuôn mặt của Âu Minh San tràn ngập vẻ đáng thương của một cô gái bị người mình yêu sâu đậm từ chối! Thiên Di thấy dáng vẻ tội nghiệp này thì cũng không muốn làm khó cô ta. Âu Minh San đáng ghét là thật, nhưng cô ta yêu Hạo Thần cũng là thật. Thấy người mình yêu ở bên cạnh cô gái khác quả thật không vui vẻ gì vì chính cô cũng đã từng trải qua cảm giác đau đớn đó. Trong giây phút đó, đầu óc Thiên Di như bị ai đó thôi miên, cô đồng cảm với nỗi đau của Âu Minh San nên không ngần ngại mà đưa tay cầm lấy ly rượu rồi từ từ uống cạn.
Âu Minh San thấy vậy thì trong lòng không khỏi vui mừng:
- “Tôi đi trước! Dù sao tôi cũng mong Thần được hạnh phúc với người mà anh ấy chọn, chúc hai người hạnh phúc!”
Tình yêu quả thật đã thay đổi Âu Minh San hoàn toàn! Từ một người có diễn xuất dở tệ, bây giờ cô ta đã thành công hoá thân thành kiểu phụ nữ đáng thương si tình, đánh lừa được cả Thiên Di. Chắc là do hơi men của rượu, Thiên Di dần cảm thấy đầu óc mình trở nên choáng váng, cô vội đứng dậy tìm nhà vệ sinh. Nhưng khi cô vừa bước gần tới nhà vệ sinh thì ngay lập tức có một người đàn ông lôi cô vào thang máy, đưa cô thẳng lên tầng cao nhất của toà nhà! Thiên Di cảm thấy cơ thể nóng rực khó chịu, cô cảm giác được mình đang bị đưa đi đâu đó nhưng lại không thể nào di chuyển hay phản kháng được! Miệng lưỡi cô trở nên khô đắng không nói thành lời!
Người đàn ông đó dẫn Thiên Di vào một căn phòng tổng thống sang trọng rồi ra ngoài khoá trái cửa lại, để mặc Thiên Di ở bên trong! Giây phút này, Thiên Di nhận ra mình đã bị Minh San đánh thuốc, nhưng cô không đủ tỉnh táo để tìm cách giải quyết, cũng không đủ sức để chống trả! Một người đàn ông tiến lại bế cô lên giường, ngay cái khoảnh khắc cả người Thiên Di chạm xuống chiếc giường mềm mại thì cánh cửa bỗng nhiên được mở ra. Người đàn ông trong phòng ngạc nhiên, chưa kịp quay lại nhìn thì đã bị hai người đàn ông áo đen tiến đến lôi ra khỏi phòng. Hạo Thần bước vào bên trong, nhìn người con gái tỏ ra khó chịu đang nằm trên giường.
Gương mặt Thiên Di đỏ bừng lên, mồ hôi lấm tấm trên trán chứng tỏ cô đang rất khổ sở! Hạo Thần tức giận, nếu không phải anh luôn cho người âm thầm quan sát và bảo vệ cô, thì không biết hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì! Hạo Thần dặn dò người của mình tra khảo tên đó cho kỹ càng, còn mình thì quay lại phòng, dự định gọi bác sĩ tư nhân lên đây khám cho cô.
Ngay khi Hạo Thần nhìn thấy hình ảnh Thiên Di không ngừng vặn vẹo cơ thể trên giường, cô bắt đầu lột những thứ trên người để thoải mái thì cổ họng anh bỗng trở nên khô khốc, anh bỗng khao khát muốn có được cô. Hạo Thần thừa nhận mình không phải là quân tử, trước đây anh từng trải qua chuyện này với một vài người, trong đó có Doãn Thanh Khê, sau khi Thanh Khê bỏ đi, anh cũng không còn hứng thú với cô gái nào khác, cứ như vậy mà làm ‘hoà thượng’ đến tận bây giờ.
Giờ phút này, anh thừa nhận anh chỉ là một người đàn ông bình thường, người trước mặt lại là một cô gái xinh đẹp như nữ thần, dù sao anh cũng đã quyết định cô là vợ của mình, chuyện này là chuyện đương nhiên giữa vợ chồng, vậy thì việc gì anh phải khiến mình chịu cực như bị tra tấn ở đây?
Hạo Thần cởi bỏ hết những chướng ngại trên người của anh và cô, rồi vội vàng đặt môi mình lên môi cô. Thiên Di như tìm được dòng nước mát nên ngay lập tức choàng tay qua cổ Hạo Thần, miệng không ngừng dâng đôi môi đỏ mọng ngọt lịm lên cho anh. Môi lưỡi hai người họ quấn quýt cùng bàn tay không yên phận của cô khiến Hạo Thần dần trở nên căng thẳng.
Cảm giác lần này thật mới lạ, khác hẳn những lần trước. Anh thừa nhận mình say mê dáng vẻ mê người này của Thiên Di. Lần đó, Thanh Khê chỉ mới 18 tuổi nhưng lại rất thành thạo với việc này làm cho Hạo Thần có chút bài xích. Đó là lần đầu tiên của Thanh Khê, nhưng Hạo Thần lại cảm thấy một cô gái mới lớn làm sao có thể thành thạo chuyện này đến thế?
Thiên Di thì khác, anh biết cô bị người ta bỏ thuốc, phản ứng trên giường lúc này là do thuốc chứ không phải phản ứng thật của cô, nhưng cảm xúc tham luyến giữa đôi môi khiến anh không còn tâm trí nào phân biệt chuyện này nữa.