- “Chuyện gì vậy hả? Tại sao cậu lại đính hôn với Hạo Thần?”
Tử Duy cũng từ trên lầu đi xuống, vừa thấy cô đã vội chạy lại ngồi cạnh em gái mình để nghe chuyện bát quái. Thiên Di cũng chẳng giấu diếm gì:
- “Anh ta bảo sẽ giúp mình có được Âu thị, đổi lại mình trở thành vị hôn thê trên danh nghĩa của anh ta”
Ngọc Lam lại bày ra bộ mặt kinh hãi tột độ bảo:
- “Sao anh ta lại đề nghị như vậy? Không phải là có âm mưu gì chứ?”
Tử Duy bên cạnh liền bồi thêm: “Đúng thế! Hạo Thần không phải là người đơn giản, hay là em suy nghĩ lại về việc này đi! Nếu muốn, Ninh thị có thể hậu thuẫn cho em mà!”
Lúc này, ở cửa xuất hiện bóng dáng của một người phụ nữ xinh đẹp. Khí chất toả ra từ người cô gái này quả thật không phải dạng vừa. Đó là Lâm Thu Ngọc - vợ sắp cưới của Tử Duy. Ngoài Tử Duy và Ngọc Lam ra, Thu Ngọc cũng là người luôn yêu thương cô như em gái ruột của mình, cả bốn người bọn họ đều là cùng nhau lớn lên. Thu Ngọc đã chứng kiến quá trình trưởng thành của cô nên chị luôn có phần nghiêm khắc với Thiên Di. Mà gia thế của Thu Ngọc cũng không vừa. Hiện nay, Thu Ngọc đang là giám đốc điều hành tập đoàn của gia đình, Lâm thị có thể được xem là một trong ba tập đoàn nổi tiếng nhất trong nước cùng với Ninh thị và Trần thị. Ngồi xuống bên cạnh Tử Duy, Thu Ngọc liền mắng:
- “Từ bao giờ mà em thích đùa với lửa vậy hả? Em vẫn chưa quên chuyện của Thanh Khê à? Chắc chắn Hạo Thần đang tính kế trả thù em vụ năm đó”
- “Em biết. Nhưng rõ ràng năm đó em không hề làm gì cô ta cả! Hơn nữa, buổi đính hôn này chỉ là một lễ vật trao đổi, em muốn đổi lấy Âu thị”
Thu Ngọc liền lên tiếng:
- “Nếu em thực sự muốn, Lâm thị và Ninh thị cũng có thể giúp em. Tuy rằng hiện nay Trần thị vẫn đang là tập đoàn hàng đầu nước ta, nhưng về cơ bản, Ninh thị và Lâm thị không hề kém cạnh”
- “Em chỉ không muốn kéo mọi người vào rắc rối của riêng em”
Thu Ngọc dần tức giận:
- “Nhưng em không thể đánh cược vào một tên đại ác ma được. Đùa với ác ma, có ngày sẽ bị hắn ta lôi xuống địa ngục cùng đấy”
- “Em nhất định sẽ suy nghĩ thận trọng vấn đề này. Em đói rồi, mình mau đi ăn thôi”
Sau khi ăn cơm tối ở nhà họ Ninh, Thu Ngọc đã đề nghị chở cô về, Thiên Di đương nhiên là không từ chối. Ngồi trên xe, Thu Ngọc bỗng nhiên hỏi cô:
- “Em là có tình cảm đặc biệt với Hạo Thần?”
Thiên Di thoáng chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh bảo:
- “Sao chị lại hỏi vậy?”
- “Em không giấu chị được đâu: em thích Hạo Thần. Ánh mắt không bao giờ biết nói dối, dù cho em có cố tỏ ra không quan tâm đi chăng nữa, em không thể nào che giấu nổi ánh mắt mỗi lần em nhìn Hạo Thần từ đằng sau”
Thiên Di bật cười: “Chị nên đi làm thám tử mới đúng”
- “Là vì thích anh ta nên em mới đồng ý đính hôn?”
- “Em trước giờ chưa bao giờ để chuyện tình cảm xem vào mục đích cá nhân của mình. Dù em có thích Hạo Thần đến mức nào, nhưng nếu anh ta không thích em thì em cũng nhất định không để mình chịu thiệt đâu”
- “Vậy em tính làm gì sau khi đính hôn?”
- “Đào hôn!”
Thu Ngọc liền tắp ngay xe vào lề đường. Cô gái này đúng là điên rồi! Thiên Di như hiểu ý Thu Ngọc muốn nói nên nhanh chóng bảo:
- “Em biết anh ta không thể nào giúp em không công thế này được, chỉ bằng việc em trở thành vị hôn thê của anh ta thì quá vô lý. Em đã có tính toán riêng của mình rồi. Đến hôm đính hôn, em sẽ đến Anh!”
- “Anh ta sẽ không tha cho em đâu. Việc đào hôn sẽ khiến cả Trần thị mất mặt vô cùng nặng nề”
- “Thì sao chứ? Em còn có quân cờ khác là Minh San cơ mà. Em có thể lợi dụng cô ta để thế chỗ em vào ngày hôm đó, đến khi anh ta nhận ra thì mọi việc đã rồi. Anh ta không thích em, việc gì em phải để cho anh ta mặt mũi?”. W𝚎b đọc nhanh 𝙩ại # Тr𝐔𝑚Тru𝘺ệ n.𝖵n #
Thu Ngọc nhìn Thiên Di bằng một con mắt khác. Cô gái này quá độc ác rồi! Đến cả người mình có tình cảm mà vẫn có thể hành xử quyết đoán như vậy, trên đời chắc chỉ có mỗi Âu Thiên Di.