- “Quả là chị em ‘tâm linh tương thông’, tôi cũng đang định tìm cô đây”
Âu Minh San ném chiếc túi xách xuống ghế sofa rồi hậm hực bảo:
- “Cô rốt cuộc là đang bày trò gì vậy hả? Chẳng phải tôi đã bảo cô không được đụng vào Hạo Thần à?”
Thiên Di nhún vai một cái, ý cười hiện rõ trên môi:
- “Thì tôi đâu có chạm vào anh ta đâu. Tôi chỉ là đính hôn thôi mà!”
- “Cô muốn gì thì cứ nói thẳng. Phải làm sao thì cô mới huỷ bỏ buổi lễ đính hôn tuần sau?”
- “Cô đúng là rất hiểu ý tôi. Như vậy đi: tôi muốn 25% số cổ phẩn của Âu thị mà cô đang nắm giữ, đổi lại, cô sẽ là người đính hôn với Hạo Thần”
Minh San ngơ ngác, ba cô ta cho cô ta 25% cổ phần, giờ Âu Thiên Di lại bảo cô ta phải chuyển hết số cổ phần đó sang cho Thiên Di thì cô ta còn gì nữa chứ? Nhưng Hạo Thần rất quan trọng đối với cô ta. Minh San ngập ngừng:
- “Cô cần số cổ phần để làm gì?”
- “Đó là chuyện của tôi. Cô chỉ cần đồng ý, mọi việc tôi sẽ lo liệu. Đương nhiên cô phải hứa với tôi, tuyệt đối không được nói với ba chuyện cô chuyển toàn bộ cổ phần của mình cho tôi”
- “Vậy cô định làm thế nào để Hạo Thần đính hôn với tôi? Bây giờ trên báo đều là hình ảnh của cô rồi”
- “Chỉ cần sau khi cô ký kết xong giấy tờ chuyển cổ phần cho tôi, tôi sẽ hướng dẫn tiếp”
- “Lỡ cô lừa tôi thì sao?”. Âu Minh San quắc mắt nhìn Thiên Di, tỏ ý nghi ngờ cô.
- “Yên tâm. Tôi không có hứng thú với vị hôn phu của cô đâu. Giờ tôi còn có việc, tôi sẽ liên lạc với cô về việc chuyển nhượng cổ phần trong nay mai thôi”
Âu Minh San nhận được sự chắc chắn từ Thiên Di thì mới yên tâm ra về. Hiện tại, Thiên Di đã ngầm thu mua được 10% cổ phần từ Âu thị, nếu cô có được 25% nữa từ Âu Minh San thì cô sẽ trở thành cổ đông lớn thứ hai, chỉ sau 45% cổ phần Âu Minh đang nắm giữ. Âu Minh keo kiệt đó chỉ chia cho Âu Minh San cổ phần, còn Thiên Di thì không được thừa hưởng bất cứ thứ gì từ ông ta, kể cả là một vị trí nhỏ lẻ trong Âu thị chứ đừng nói đến cổ phần.
Thiên Di rút ra một tấm hình nhỏ cô cất giữ trong một cuốn sách. Trong tấm hình là một cô bé xinh xắn đang lén nhìn một chàng trai khôi ngô trong một bữa tiệc. Đây là bữa tiệc sinh nhật năm Hạo Thần 15 tuổi, còn cô vừa tròn 8 tuổi. Khi đó, cô lần đầu tiên đến nhà Hạo Thần ăn sinh nhật. Lúc cô đang đi lang thang trong vườn thì một con chó dữ doạ cho té ngã, chân rướm máu hết cả, chính Hạo Thần đã giúp đỡ cô lúc đó. Hình ảnh chàng trai tuấn tú sơ cứu nhẹ nhàng vết thương cho cô, ánh mắt dịu dàng của anh đã làm cô say mê từ lúc đó. Nhưng cũng chính ánh mắt đó bây giờ lại dành cho cô cái nhìn đầy chán ghét.
Ngày hôm sau, Minh San ngay lập tức gọi điện hẹn gặp Thiên Di. Cô ta đồng ý thoả thuận đó. Thiên Di liền hẹn gặp Minh San tại một nhà hàng Pháp. Ngay khi vừa đến nơi, Thiên Di đã thấy Minh San ngồi đợi sẵn. Cô lấy một sấp hồ sơ để xuống trước mặt Minh San:
- “Cô cứ đọc cho thật kỹ hợp đồng đi, nếu còn gì thắc mắc có thể hỏi tôi”
Minh San chẳng muốn đọc nhiều mà đã ngay lập tức ký vào, thành công bàn giao toàn bộ số cổ phần của cô ta cho Thiên Di. Sau khi ký xong, Minh San nhanh chóng hỏi:
- “Bây giờ tôi phải làm gì?”
- “Trước ngày đính hôn tôi sẽ đến Anh. Cô chỉ cần làm kiểu tóc giống tôi, ăn mặc theo phong cách của tôi để xuất hiện tại buổi đính hôn. Đừng quên chuẩn bị một chiếc khăn voan che mặt để đánh lạc hướng Hạo Thần. Chẳng phải Trần phu nhân rất thương cô sao, hãy lợi dụng bà ta để tạo sức ép với Hạo Thần, bắt anh ta đính hôn với cô. Tôi tin cô đủ thông minh để biết mình phải làm gì ngày hôm đó”
- “Cô phải hứa không bao giờ được xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa”
- “Tôi cũng chẳng hứng thú gì với việc đó cả. Hạo Thần chắc là vẫn còn rất căm ghét tôi vụ Doãn Thanh Khê, tôi không ngu ngốc mà đâm đầu vào anh ta”
Minh San nghe thấy cái tên này thì nghiến răng tức giận:
- “Con nhỏ Thanh Khê đáng ghét đó, tôi cũng rất căm ghét nó. Chính nó đã từng cướp Hạo Thần khỏi tay tôi”
- “Cô cũng thấy rồi đó, Thanh Khê mới là cái gai mà cô cần loại bỏ nếu muốn đến với Hạo Thần, không phải là tôi”
- “Cô thực sự là người đã kêu người cưỡng hiếp Thanh Khê?”
Mặt Thiên Di đanh lại: “Tôi chẳng việc gì phải làm cái trò bẩn thỉu đó cả. Mà nếu có làm, tôi sẽ chơi cô ta cho đến chết. Mọi chuyện hôm nay coi như xong, hợp tác vui vẻ”
Thiên Di đứng lên, chìa một tay ra với Minh San. Minh San cũng không khách sáo mà đáp lại cô. Thiên Di bước ra khỏi nhà hàng, thầm nghĩ nếu như tìm được Thanh Khê, cô nhất định sẽ cho cô ta sống không bằng chết vì năm xưa đã dám đổ oan cho cô. Hôm nay đúng là một ngày đẹp trời, khi Âu thị ngày càng tiến gần vào lòng bàn tay cô.