“Ài, cứ đi như thế, quá vô tình!” Phương Quý ngồi xổm ở trên đám mây, nhìn đám mây của Tần gia dần dần biến mất ở phía xa, bất đắc dĩ than thở. Trước kia tiểu Lý Nhi luôn ở bên cạnh, hắn ngược lại là cũng không có cảm giác đặc biệt gì, dù sao thì cũng có thể chơi đùa với nhau, nàng cũng không phiền phức, lúc này tiểu Lý Nhi lập tức rời đi, trong lòng hắn không hiểu sao lại có một chút trống rỗng. “Rời đi, chỉ là vì tìm thời cơ thích...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.