“Để ta đi!” Nhan sư tỷ bỗng nhiên hít vào một hơi thật sâu, ghìm đàn ngọc của mình lại, quay đầu nói với Phương Quý: “Phương sư đệ, ngươi hãy dẫn bọn hắn…” “Bốp!” Nàng còn chưa nói hết lời, cả người liền bỗng nhiên cứng đờ, thân hình giống như tượng gỗ ngã quỵ. Hiển nhiên là nàng sắp ngã xuống từ trên phi kiếm, Phương Quý ở sau lưng còn cầm Hắc Thạch Kiếm trong tay đã bế nàng, đẩy về phía Nhạc Lăng ở sau lưng, cười ha hả một tiếng, nói: “Cô nàng này cứ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.