Nhìn ra vấn đề của Khương Thanh, Phương Quý lập tức khẽ động tâm niệm, bỗng nhiên thoát ly ra từ trong vòng chiến, nhanh chân đạp trên hư không bay lên trên, lúc trong miệng hô to, trong tay đã nhiều thêm một cái túi càn khôn, ném thẳng vào Khương Thanh đang chật vật chống đỡ. “Khương sư huynh, ta đến giúp ngươi đồ sát cự quy…” “Ừm?” Lúc này Khương Thanh đang chống đỡ vất vả ở dưới thế công của cự quy, thình lình nghe được một tiếng hét lớn như thế, trong lòng cũng giật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.