“Ngươi cũng không khỏi quá mức rồi?” Phương Quý nhìn qua khuôn mặt trắng bệch vô thần của Mạc Cửu Ca, nhịn không được cảm thấy tức giận, quát lớn. “Làm sao lại quá mức?” Dao tiên tử cũng không quay đầu, chỉ lãnh đạm mở miệng. “Ngươi…ngươi…” Phương Quý nhất thời nghẹn lời, chỉ có thể quát to: “Ngươi đây là muốn bức tử người khác hay sao?” “Ta đã sớm không có liên quan với hắn, chỉ muốn bảo vệ tốt một phần thanh tĩnh của chính mình, là hắn một mực quấn quýt si mê, có thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.