“Tốt, vô cùng tốt, trước kia ta quả nhiên đã xem nhẹ các ngươi!” Phương Quý cũng là vui mừng khôn xiết, sau đó trong lúc nhấc tay, vung một chưởng tới giữa không trung. Ầm một tiếng, cuồng phong gào thét, tòa đại trận này đã bị chưởng lực của hắn đánh vỡ nát, sụp đổ ầm ầm. Mà ở trong mắt của chúng tu sĩ ngoại giới, thì chỉ thấy trong Kim Quang Trận kia, vốn là ánh sáng trắng lấp lóe, mơ hồ có thể nghe được tiếng Bạch Hổ gào rú, trong lòng đang run sợ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.