“Hẻm Phế Nhân?” Phương Quý nghe cái tên này, lập tức ngây ngốc một chút, vô thức nhìn thoáng qua bốn phía. Trong ngõ hẻm rất là náo nhiệt, chung quanh có thực khách đang uống rượu nói chuyện, tiểu nhị đang bận bịu chạy qua chạy lại, xuyên thấu qua ô cửa sổ, còn có thể nhìn thấy ở trong phòng bếp đang có một người trung niên trầm mặc quơ dao phay trong tay, cắt thịt đầu heo thành từng mảnh từng mảnh. “Sư đệ hẳn cũng đã nhìn ra vì sao con ngỏ hẻm này được gọi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.