Nam tử kia buông ấm trà xuống, nhìn A Khổ một chút, sắc mặt càng lộ ra vẻ cô đơn, đưa tay sờ sờ đầu của hắn, nói: “Nếu ngươi không có thiên phú, ở trong Thái Bạch Tông này cũng không có mấy người được tính là có thiên phú, ngươi chỉ là số khổ mà thôi…” A Khổ sư huynh lắc đầu, hốc mắt dường như có một chút ướt át. Nam tử kia lúc này mới nhìn về phía Phương Quý, hỏi: “Ngươi rốt cuộc có năng lực gì mà A Khổ lại tôn sùng ngươi như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.