Một màn đột ngột này, đã dọa cho mọi người kinh hồn táng đảm, nhao nhao tản ra. “Thật ác độc…” Một màn này kỳ thật phát sinh cực nhanh, liền ngay cả Phương Quý cũng không nhịn được quay đầu lại nhìn, khen một tiếng theo bản năng. “Không cần khen ta…” Mạnh Đà Tử thì chỉ quay khuôn mặt đẫm máu lại, nhếch miệng cười một tiếng với Phương Quý: “Cẩn thận!” Mà Phương Quý thì sau khi dùng một cước đạp ngã quốc quân Dạ Phong Quốc, liền đã vội vã vọt về phía nam tử trung...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.