Phương Quý rõ ràng chính là đứng ở nơi đó không có một chút trói buộc nào, nhưng thân thể lại giống như là bị một ngọn núi lớn đè ép, hai chân của hắn thậm chí cũng đều đang run rẩy nhè nhẹ, mặt đỏ bừng, nếu như dùng pháp nhãn nhìn kỹ, liền có thể nhìn thấy, lúc này ở trên người hắn, dường như có từng tia từng tia thần quang quấn quanh lấy, chính là những thần quang hư vô mờ mịt này, đã triệt để khiến cho hắn không thể động đậy và bị nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.