Sau đó Trương Vô Thường tràn đầy mong đợi nhìn về hướng Phương Quý, hỏi: “Nhưng vào thời điểm ngươi giết đệ tử chân truyền dẫn đầu Khuyết Nguyệt Tông, có nghĩ tới việc hiện tại chúng ta làm sao trốn không?” “Ồ?” Phương Quý nghe cách gọi này, tràn đầy ngạc nhiên nhìn Trương Vô Thường một chút, hảo cảm tăng lên rất nhiều, sau đó cười ha hả một tiếng, chẳng hề để ý nói: “Hoàn toàn không nghĩ tới!” Không nghĩ tới thì nói là không nghĩ tới, nói hùng hồn như vậy để làm gì? Trương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.