“Các ngươi rốt cục cũng chịu lộ diện…” Đám tu sĩ ở chung quanh coi Phương Quý là người cầm đầu, cho nên bao vây hắn vào giữa, mà Phương Quý lúc này, thì cũng đang nhìn vị Quy Tướng kia, lúc này, đối phương mặc dù đã thu hồi nụ cười khinh miệt khi nhìn qua mảnh chiến trường thê thảm này, nhưng trong lòng Phương Quý vẫn cảm thấy dị thường không thoải mái, có một loại lửa giận không hiểu dấy lên trong lòng… Một con rùa cũng dám nhìn chúng ta với ánh mắt ưu việt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.