“Trận Đạo của ta lại tinh tiến, không tệ, không tệ!” Phác Nam Tử thưởng thức góc trận mà mình thôi diễn ra, gật gù đắc ý, tán thưởng mình cũng rất có thành ý, sau đó hào sảng cười to nói: “Cần tám người thủ trận môn, chỉ cần người thật sự có bản lĩnh, nếu đã phế thì cũng đừng tới!” “Người ở trong Hẻm Phế Nhân này thật sự đều đã phế?” Phương Quý suy nghĩ ở trong lòng, lần này hẳn là đến phiên mình ra tay, liền cất bước đi thẳng về phía trước, không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.