“Thứ ba…” Thân thể của Phương Quý lung lay, đè ép tửu kình xông lên đầu, sau đó con mắt bỗng nhiên liếc mắt nhìn về phía Minh Nguyệt tiểu thư, cười hì hì quái dị nói: “Thứ ba ta làm sư thúc, có trách nhiệm phải an bài việc hôn nhân cho các ngươi…sư huynh nhà ta…là người thành thật, lại…lại lương thiện, dù sao thì cũng là…trung thực, là một người tốt, ta phải tìm…bà nương cho hắn, ta thấy ngươi…ngươi…” “Hửm?” Nghe hắn nói, sắc mặt của tất cả nha hoàn người hầu đều lập tức đại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.