“Tốt lắm, tốt lắm, thủ đoạn của lão huynh vừa cay vừa độc…” Phương Quý liên thanh tán thưởng, thưởng thức bài trong tay mình, cười nói: “Dù sao thì chỉ cần hắn không thể đào tẩu, ta sẽ yên tâm, thời gian hắn bị kẹt ở bên trong càng lâu, chúng ta càng thoải mái, nói không chừng là có thể trực tiếp đi qua nhặt xác giúp hắn…” Đám người đứng chung quanh xem đánh bài, kỳ thật là đều có một chút đứng ngồi không yên. Đám người nghe Phương Quý nói, nhất thời cảm thấy ảo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.