Hắn nằm lăn qua lăn lại khuôn mặt hoàn mỹ của hắn co giât liên tục trông cực kỳ đau khổ, tóc của hắn từ màu trắng chuyển thành màu đen sau đó lại từ màu đen chuyển lại thành màu trắng, nó bắt đầu dài ra trông thấy, xương cánh tay của hắn lúc độ kiếp đã bị đánh nát vụn nhưng hắn vẫn phải dùng khăn cột lại, lấy hộ ngạch để cắn vì sợ hắn cắn trúng lưỡi của mình.
Lôi điện đánh vào thân thể của hắn không phải như thế dễ gặm dù có thôn phệ thể, thể chất '' bán cao su'' hay là cả siêu saiyan đi nữa thì hắn vẫn phải ăn đủ khổ hắn cảm giác như bị dòi bọ gặm xương vậy, nếu ở bên ngoài linh khí bình thường và khá loãng thì không sao nhưng đây là bí cảnh, linh khí à không là thánh khí cực kỳ nồng đậm nên hắn khổ càng thêm khổ.
Nhưng khổ bao nhiêu thì thân thể của hắn vẫn đang được rèn luyện, nói đến ở đây là xương của hắn, nếu lúc trước nó có màu trắng đục thì giờ nó bắt đầu có long văn ''huyết kim sắc'' chói mắt, màu của long cốt mà hắn nhặt được ở huyết trì, khuôn mặt đang co giật của hắn bắt đầu có dấu hiệu ngừng lại, chiếc khăn cũng không còn cột chặt tay chân hắn nữa mà tự động bao lại cổ của hắn, hộ ngạch cũng vậy,tự động bay lên trên trán của hắn, vừa vặn che đi được “ Bạch nhật hắc nguyệt” đồ án trên trán của hắn.
“Phù... nhục thân thành thần đây sao?... đến lúc đi đòi nợ rồi... Ma thánh, ta biết thân phận của ngươi rồi?... “
Hắn đứng dậy,nắm chặt cánh tay tự tin nói, một bộ áo quần khác được hắn thay cho cái đã bị đánh nát thành cám lúc độ kiếp, khăn quàng màu đỏ như máu không gió mà tự bay, hộ ngạch sáng choang, chữ cũng đã đổi từ “ đau” sang “ phúc” từ lúc nào, thân hình của hắn lập tức biến mất khỏi cánh đồng cỏ xanh mượt, cảnh rất đẹp nhưng hắn rất tiếc.
Hắn đi đâu ư, hắn đi đòi nợ, nợ chắc chắn hắn sẽ trả,lời hứa của hắn hắn sẽ thực hiện thật tốt,nếu lúc trước hắn chưa thực hiện vì có Du hồng, Du hồng đi rồi thì hắn bây giờ đã không còn vướng bận gì nữa rồi,vả lại hắn không có thời gian để chơi nữa rồi, hắn có thể đợi thời gian nhưng thời gian lại rất vô tình, nó không bao giờ biết ''đợi'' là gì? thì tất nhiên nó sẽ không đợi hắn rồi.
Luyên thuyên thế đủ rồi, thực lực của main bây giờ đã là Vô thượng thánh giả hậu kỳ, nhục thân thì là bán thần cảnh tiền kỳ so sánh, tinh thần lực cũng vậy đều là bán thần cảnh tiền kỳ, thánh hồn của hắn cũng được rèn luyện mạnh hơn rất nhiều, nếu lúc trước nó còn khá mỏng manh thì giờ này nó cứng rắn hơn, dẻo dai hơn rất nhiều và tất nhiên là ngưng thực hơn nhiều.
Nói đến thánh hồn của main, bây giờ ở vô thượng cảnh thì mới là lúc thánh hồn của main mới thực sự bộc lộ sự bá đạo của mình, ngoài khả năng phòng ngự bá đạo khả năng tăng phúc khủng khiếp ra thì nó có đến ba lĩnh vực chồng lên nhau, không đơn giản như phép tính là 1+ 1 > 2 mà là phép tính: 1+1+1 = 10 thì đúng hơn.
Nói đến lĩnh vực của thánh hồn main thì tất nhiên có ba loại là: “ Huyết Sát “, ''Phong Lôi '', ''Bá vương'', nói là ba vậy thôi chứ thật chất là có đến năm thậm chí là sáu lĩnh vực nếu tách ra, còn chưa tính ''Ngũ hành hỗn độn lĩnh vực'' được sinh ra từ ''ngũ hành hỗn độn thể'' của hắn'' và còn cả '' đại thiên kiếm vực'' của hắn không tính ở đây vì đó là lĩnh vực của hắn, còn đây chỉ tính lĩnh vực của thánh hồn main mà thôi, Nếu tính tất cả thì main đầy đủ có đến năm lĩnh vực, nghe thôi cũng đủ rợn cả tóc gáy rồi.
Tuy nói còn đến một năm mới ra khỏi bí cảnh nhưng hắn muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình càng sớm càng tốt với tốc độ ngay cả bán thần cảnh trung kỳ chạy trối chết cũng không bằng hắn thì hắn đã có mặt ở đại bản doanh của ma tộc, hắn tay cầm một bản đồ ngang nhiên bước vào đại bản doanh như không.
“ ''Thiên ma đại đế'' có đây không?... Ra đây ''sát thần long hoàng'' này gặp mặt cái... “ (thiên ma đại đế là tên nhân vật của Ma thánh ở trái đất, các bạn không nên hiểu nhầm là main đang tán dương ma thánh mà là main đang muốn chọc tức Ma thánh...)
Hắn ngước mắt nhìn đến phía trước,mở miệng hét lớn lên,hắn vẫn chưa chắc chắn về suy luận của mình mà chưa chắc chắn thì đi tìm sự chắc chắn vậy.
Thực lực của hắn bây giờ thì còn ngán ai cơ chứ, cho dù lúc trước cũng vậy, vì hắn bị “ Tử thần chi môn” nguyền rủa ám toán nên hắn mới chấp nhận số phận “ xuống mồ “ của mình mà thôi, nếu không muốn giết hắn, Khó như lên trời.
Sau tiếng hét của hắn, rất nhiều bóng đen tím hiện lên,ma khí hình thành cả ma vân, từ đó mở ra một đôi mắt màu tím yêu dị nhìn hắn như khúc khích cười nói ra lệnh:
“Toàn bộ rút lui đi... hắn là bạn của ta... không cần lo ta không chết được đâu...”
Toàn bộ hắc y nhân nghe vậy thì mới xoay người ngoái đầu nhìn hắn bằng đôi mắt “ nếu ngươi đụng hắn, bọn ta liều mạng với ngươi “ sau đó mới biến mất,
“Vậy thật ngươi là người trái đất thật à?...” hắn mỉm cười bay lên đối mặt với con mắt to đó
“Biết rồi còn hỏi... sao bị ta giết một lần, muốn chết tiếp à?...” Con mắt lại phát ra tiếng cười nói như khiêu khích mang một chút khinh bỉ.
“Chết... cá cược không?... nếu ta thắng đưa thanh đao đã đâm chết ta cho ta... nếu ta thua thì nó là của ngươi... cá không?... bạn cũ?” Hắn vẫn giọng điệu khinh khi đó nói, trở ngược thanh kiếm màu xanh đưa ra trước mắt con mắt màu tím đó.
“huyền băng kiếm à?... ok cá chứ ngu sao không?... đợi ta chút... tới ngay... “Con mắt nhìn kỹ thanh kiếm màu lam sau đó tỏ vẻ tham lam nói, con mắt khép lại sau đó biến mất,
Một lúc sau, một bóng đen xuất hiện trên bầu trời, không khó đoán đây là Ma thánh, hắn lập tức xuất hiện trước mặt main, hai tay chắp sau lưng,môi nhếch lên nói:
“Tìm chỗ khác đấu.. ở đây không đấu được... “
“Đưa tay ngươi ra đây... “ Hắn đưa tay mình ra lạnh lùng nói.
“ok thôi... “Ma thánh cũng không dị nghị gì đưa tay của mình ra nắm lấy tay của main cả hai lập tức biến mất, nói nhanh luôn, tại một bãi cỏ ở khu vực trung tâm của bí cảnh, hai bóng người xuất hiện, khuôn mặt thì bình khởi bình tọa nhưng người mặt áo đỏ vẫn có phần nhỉnh hơn về khí chất băng lãnh mà tuấn mĩ.
“Ngươi không nghi ngờ gì ta sao?... lỡ ta ra tay hiếp ngươi thì sao?...”Hắn mỉm cười tách ra, nói
“Hahahaha... ngươi giỡn mặt ta à?... hai chúng ta còn cùng đi tắm với nhau... sao lúc đó ngươi không hỏi đi?... buồn cười.. cười chết ta...” Ma thánh nghe hắn nói vậy thì lăn đùng ra cười lăn cười bò trên đất.
“hơ hơ... Lúc đó là trong thế giới gia tốc.. ta làm cái quái gì được ngươi?... ta không giỡn nữa... kẻ nào mang ngươi đến đây... nói không ta giết ngươi lần nữa bây giờ... “Hắn nở một nụ cười đau khổ nói, thằng này bị ngu hiểu nhầm ý main rồi.
“Ngươi giết ta một lần ta giết ngươi một lần.. hòa nhau... thì ra ngươi muốn giết ta nữa sao?... chẳng sao cả, nước cũng mất nhà cũng tan rồi... vào đây, anh cân hết... thứ ngươi muốn, nó ở đây này... dị hỏa cũng ở đây nữa này... “Ma thánh trong tay một thanh đao màu tím bị hỏa diễm tỏa ra khí tức nóng nực xông đến hắn, một đao mạnh mẽ bổ xuống.
“Không dùng linh lực sao?... muốn chơi thì để ta chơi với ngươi... “ hắn chỉ dùng một thanh Minh đế kiếm đón đỡ lấy thân đao, nhếch miệng cười nói.
“keng... sát thần long hoàng vẫn giữ phong độ nhỉ?... hay phải gọi là Sát thần long đế đây... “Ma thánh lại tiếp tục vung đao, tốc độ kỹ xảo vẫn cực kỳ điêu luyện,tốc độ kỹ xảo hoàn toàn đạt đến cấp bậc'' quỷ khốc thần sầu''.
“kong... nếu không như vậy làm sao ngốn được nửa cái lãnh thổ nước ngươi... “Hắn mỉm cười như không nói, tiếp tục vung kiếm đón đỡ lấy đại đao, cả hai tiếp tục đánh nhau như vậy không dùng một chút linh lực chỉ đấu tốc độ kỹ xảo lực đạo, như hai tên ''phàm nhân'' đang đấu với nhau vậy, ''bình thường chứ không tầm thường'' câu này để dành cho hai người.
Trong khi hai người đang đánh nhau à không gọi là tập luyện thì đúng hơn, những bóng người từ từ hiện lên,Ngao thánh minh, Ngao kim, Hải tâm minh, hải tâm nhi, Thiên quỷ và năm trăm anh em đã có mặt quan sát trận chiến.
“Làm nhanh đi... một phát chết luôn nha... “ Hắn nhảy lộn ra đằng sau,thanh Minh đế kiếm được hắn thay bằng sát đế kiếm, lưỡi kiếm bắt đầu sáng lên màu đỏ như lửa nhưng không có nhiệt lượng tỏa ra.
“Được nhào vô... “ Ma thánh đưa thanh đao lên trời, đao khí nhanh chóng hình thành, bá khí từ đó tỏa ra, ma khí mạnh mẽ ngưng tụ thành Ma vân, sân đấu nhanh chóng chia làm hai phần, một bên màu đỏ một bên màu đen.
“Nhất kiếm sát sinh linh... “Hắn xông đến hét lớn lên, toàn bộ khung cảnh màu đỏ được hắn tạo ra hội tụ vào thanh kiếm, làm nó như hóa thành một thanh kiếm dài đến năm mét.
“Ma diễm tru thiên đao... “Ma thánh phóng đến ma vân lập tức bị đao hấp thụ, lưỡi đao trở nên cực kỳ sắc bén, lửa từ thân đao cũng như bồng cháy lên.
“Bành... “ hai bên va chạm, khói bụi cứ thế được sinh ra,lưỡi đao gió cũng được sinh ra, nó mạnh đến mức cả những cây đại thụ cũng bị đánh gãy không thương tiết.
“Đáng sợ... “
Đây là tâm lý chung của tất cả mọi người ở đây, chỉ là đao phong mà đã khiến không ít người phải đổ máu, áo quần rách nát, thậm chí có người bị thổi bay đi.
“Đao này bây giờ là của ta rồi... hắc hắc... tối nay, ta sẽ đến phòng của ngươi chơi một vòng... chuẩn bị tâm lý đi... hahaha... Lão quái vật nào tống ngươi tới đây đúng là có tâm thật... “khói mù tan đi, hắn nắm lấy thanh ma đao, vác lên trên vai cười như một tên tiểu nhân chỉ kiếm đến trước mặt của Ma thánh nhìn Ma thánh đang quỳ gục trên cỏ xanh nói, vâng thế là có một bức tranh ''tôi thấy Ma thánh trên cỏ xanh''
“Ngươi tên khốn kiếp... biết ta... cút... “Ma thánh tức giận quát lên,anh đã
bị '' nương hóa”, main đã phát hiện ra Ma thánh,anh ấy đang ở trong thân thể ''phụ nữ'' nhưng có tâm hồn “đàn bà” à nhầm “ đàn ông”, anh là một thằng đàn ông trong thân thể một người phụ nữ, nói chung anh bị “ nương hóa” mất rồi.
“hahaha.. ngươi không nói thì ta cũng cút.. bye... tối nay đừng đặt bẫy ta đấy...”Hắn nói xong thì cầm lấy thanh ma đao sau đó mất tích vô tung vô ảnh bỏ lại bộ mặt đỏ như quả gất của Ma thánh, và đám người đang tràn ngập tâm trạng, có kẻ che mắt,có kẻ chảy cả máu mũi, có kẻ thì khóc ròng,nói chung Ma thánh hiện tại là đang trong trạng thái ''không có mảnh vải che thân''
Quay lại với main, hắn nói vậy để chọc tức Ma thánh mà thôi, hắn chẳng có tâm trạng đi vào cái hang hổ đực à nhầm là hổ cái thì đúng hơn đang muốn ăn tươi nuốt sống mình như thế, hắn tuy điên nhưng chưa đủ,
hắn kiếm tạm một hang động nào đó, kiếm chỗ dung hợp dị hỏa, dị hỏa bị ma khí bám vào nên hắn cần thanh lọc ra, thân đao thì hắn ném cho Minh đế kiếm còn huyền băng kiếm lúc này hắn mới ném qua cho Sát đế kiếm hấp thụ, một năm. hắn vứt đi một năm cuối cùng của mình trong bí cảnh cho lần này. Hay, Hài Sắc gần nặng.. Với rất nhiều tình tiết khó đỡ bởi sự ngu ngơ và đê tiện của main, đến