“Lần này có tất cả 166 vị tham gia nhưng vì việc đột xuất nên lần này có thêm một vị nữa tham gia... mọi người không cần tò mò về điều này vì Hắn là con của nguyên soái Ngao ứng long , tiểu nguyên soái Ngao Trần... có ai phản đối không nào ?”
“Không đồng ... im miệng ... có tiểu soái ca thế kia... ai dám phản đối chứ... đồng ý cho hắn tham gia đi.... đồng ý.”
Bên ngoài không ít người nhao nhao hò hét tất nhiên nhiều nhất là chị em phụ nữ rồi, gọi là Fan cuồng luôn cũng được.
“Được rồi... ý kiến của mấy vị thì sao?.”
Lang lão bắt đầu hướng tất cả các quan văn , quan võ nhìn nói.
“Đồng ý... Đồng ý...”
Cả hai bên đều cho ra ý kiến giống nhau.
“Được rồi năm phiếu có hai phiếu rồi... mời bốn vị hoàng tử cho ý kiến.”
Lang lão nhìn cao hơn, nói cách khác đang nhìn bốn vị hoàng tử nói.
“Không phản đối... đồng ý... phản đối... đồng ý..”
Tất cả đều lần lượt đưa ra ý kiến của mình.
''hai người đồng ý, một người phiếu trống , một người phản đối... vậy là được thêm một phiếu... ba trên năm phiếu... đây là phiếu quyết định.”
Lang lão kiểm kê lại nói, càng nói càng khiến Lang mạc da mặt co lại rõ ràng là đang lo lắng cho mình. hắn tất nhiên cũng biết Ngao Trần khủng bố thế nào, nói thật lúc hắn đánh bị thương yêu đế thì hắn cũng có mặt ở đó.
“Lang tôn khỏi hỏi nữa... bọn ta đồng ý... ngươi biết rồi mà cứ thích dài dòng văn tự..”
Yêu đế lớn tiếng nói.
“Vậy là đã đủ bốn phiếu... các vị công tử còn lại ai ''dám''phản đối không?”
Lang lão nhìn 166 vị bên dưới nói, nói con khỉ rõ ràng đang uy hiếp con nhà người ta thế mà còn nói.
“Không phản đối...”
đây là ý kiến nhiều nhất, tất nhiên là có người đồng ý và phản đối, nhưng ai cũng có tâm trạng lo lắng, ai lại từ đâu nhảy ra một vị đối thủ nặng ký như thế chứ.
“Được rồi... các vị cũng biết cái đài này để dùng để làm gì không?...”
Lang lão lại mở miệng hỏi.
“Tất nhiên là để đấu ... không phải nó tuyệt đối không đơn giản như thế... thỉnh Lang tướng quân nói rõ hơn.”
Một thiếu niên bước ra nói, người này là Hồ anh , một trong hai người có thực lực yêu đế hậu kỳ.
“Nó đúng là dùng để chiến nhưng là tất cả các ngươi cùng chiến, ai cuối cùng còn có thể đứng trên đài là người chiến thắng... nói cách khác các ngươi sẽ ''hỗn chiến''... tất nhiên không giết chết ... chỉ cần không giết là được... phế đi vẫn được... ngoài vũ lực ra không thể sử dụng bất cứ cái gì khác.... đã rõ chưa.”
Lang lão lại cất cao giọng nói.
“Đã hiểu...”
Tất cả cất giọng nói.
“Được rồi... 3... 2...1, Phóc.. action.”
Lang lão đưa ba ngón tay lên đếm sau đó bấm tay một cái, đại trận bắt đầu khởi động, tất nhiên các đấu sĩ đã xông vào đánh chém lẫn nhau từ lúc nào.
Nhưng có bốn người vẫn đứng yên bao gồm hắn , Hồ anh , một vị thanh y nữa và cuối cùng là kẻ mặc hắc y trên người hắn khí lạnh không ngừng tỏa ra, là người đứng gần với hắn nhất và cũng người cho hắn cảm giác nguy hiểm nhất ở đây .
“Tên này... không đơn giản... rồi tất cả đều đổ gục xuống đi, người nhiều quá cũng không tốt.”
hắn nhìn hết tất cả người ở đây sau đó dừng lại ở tên hắc y miệng không ngừng lẩm bẩm, nói hết câu thì haki bá vương tỏa ra, Long nhãn yêu dị cũng theo đó hiện ra.
hơn một trăm người ở đây lập tức đổ gục xuống bất tỉnh nhân sự, toàn bộ đa phần đều từ yêu vương đại viên mãn trở xuống, căn bản là sâu kiến trong mắt của hắn,
nên nhớ tinh thần lực của main đã là yêu đế đại viên mãn, chính là lúc đột phá tu vi thì sẽ kéo theo cả tinh thần đây là vì sao khi hắn đột phá thì hắn sẽ ngủ li bì không biết trời trăng gì nữa.
“Tên này quá khủng bố... nhanh lập tức vây công hắn...”
Đây là tất cả tiếng lòng của những người còn sót lại ở đây, không ít người ở đây hướng hắn vọt tới kể cả hai vị yêu đế hậu kỳ.
“Vây công ta... còn non lắm... ngươi một nữa ta một nữa sau đó... tự xử ...ok.”
hắn nhìn về hắc y nhân vẫn đang bình tĩnh đứng đó, nhỏ giọng nói.
“Vậy sao... được thôi... ngươi cũng rất thú vị...”
Hắc y nhân nhìn hắn nói, sau đó biến mất.
“thú vị?... ta thú vị ở đâu chứ..”
hắn cũng theo đó bán long nhân lập tức triển khai , lần này tính tổng thì hắn có đến tám cánh tay , sau đó là thì không ai biết vì sao mình lại bất tỉnh nhân sự, tốc độ của hai người quá kinh khủng, người không ngừng đổ xuống như rạ, 65.. 45.. 15...7... 2 , chưa đến mười lăm phút mà chỉ còn hai vị yêu đế hậu kì,nhưng hai vị cuối cùng thì chẳng tốt đẹp gì, máu me khắp người, tùy thời đều có thể gục xuống.
“ Rầm... rầm.. tự xử thôi.”
hai người thay nhau gục xuống, hai thân ảnh một đen một đỏ lại yêu dị hiện ra sau đó lại lao vào nhau, tốc độ vượt xa tốc độ mắt có thể nhìn thấy, nếu không phải liên tục vang lên tiếng kim loại va chạm thì cũng không biết bên trong còn có người đang chiến.
“ Phụt... ngươi thắng rồi... tổng trưởng nói rất đúng... ngươi không phải là yêu tộc... ngươi là yêu nghiệt... rầm”
Hắc y nhân lần nữa xuất hiện, một tay ôm ngực , một tay nắm kiếm, nhìn hắn nói sau đó vô lực gục xuống.
“Yêu đế đại viên mãn à... Xà đại... Đối thủ ông gọi đến lần này không tồi... hứng nguyên một “ Rasengan” mà không chết.”
hắn cũng theo đó xuất hiện, áo giáp của hắn đã sớm phá toái nên hắn đang ở trần lộ ra thân hình hoàn mỹ , chỉ phía trên thôi, những vết thương trên người và cả trên mặt không ngừng lành lại ,không lưu lại dù chỉ là một vết sẹo, hắn nhìn vị hắc y nhân trước mặt cười nói.
“hãy chúc mừng người chiến thắng của chúng ta đi nào... “
Đại trận bắt đầu biến mất, tràng cảnh khốc liệt của trận chiến hiện ra trước mắt mọi người , sau đó Lang lão hét to lên.
“Ngao Trần... TIểu soái ca Ngao trần.. Ngao trần vô địch...”
Toàn bộ đấu trường như vỡ ra, chị em không ngừng hò hét tên của hắn.
“ Bộp... bộp...”
sau đó là toàn bộ quan văn quan võ, bốn vị hoàng tử và tất nhiên không thể thiếu là phụ thân hắn, yêu đế - yêu hậu và Hồ quân sư đều đứng dậy, vỗ tay thật to cổ vũ cho hắn.
“Cô ta vẫn còn giận mình à.”
hắn tất nhiên cũng nhìn thấy Hồ nguyệt nhi vẫn cúi gầm mặt nãy giờ.
“Xin mời... Tiểu nguyên soái bước lên tiếp nhận ''hoàng tử'' vị... “
Lang lão lớn tiếng nói.
Số từ: 1457