• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại Song tinh đại lục, main đã bị Lạc long quân tống xuất trở về, Hắn ngồi ủ rũ trong một xó của thức hải , bên cạnh là Atula.

“Rút cuộc con đã đi đâu?... gặp những ai?... nói cho vi sư nghe được không?”

Atula nhẹ nhàng mở miệng nói.

“Sư phụ con không biết mình đi đến đâu... nhưng con có gặp cha con... sau đó thì có hai người nữa bước vào... nói chuyện gì đó liên quan đến Thiên tộc... nói đúng hơn phụ hoàng muốn đến Thiên giới... bọn họ không khuyên can được nên rời đi... và sau đó là một vị gọi là Lạc long quân... đến nói gì đó với phụ hoàng thì phụ hoàng đi mất còn ông ta thì gục xuống khóc... sau đó thì con bị ông ta tống xuất trở lại... rõ ràng là phụ thân tìm chết... sau vẫn đi?... sư phụ nói đi... giải thích cho con đi... “

Hắn ngước đôi mắt màu đỏ yêu dị lên, đôi mắt hắn sớm ẩm ướt, nghẹn ngào nói.

“À... nói vậy thì chắc con bị đưa đến Thất giới một trong Yêu giới rồi... ta nói cho con nghe... yêu tộc của con là đám ngu ngốc... tim có đến bốn ngăn mà chỉ chứa một bóng hồng... rồi cứ vì nó mà phấn đấu vì nó mà điên cuồng... cha ngươi chính là người như vậy... ta chắc chắn hắn tiến vào Thiên giới là vì Mẫu thân ngươi... hahaha... thật nực cười... vì một người con gái mà bỏ mạng... trong khi kẻ khác có đến một hậu cung ba ngàn... yêu tộc là một đám ngu ngốc...”

Atula nghe vậy cũng cười gượng nói.

“Sao sư phụ lại nói vậy?... nói như người hiểu rất rõ về phụ hoàng của con vậy... sau mẫu thân của con lại ở thiên giới?... người... giải thích cho con được chứ?...”

hắn càng nghi hoặc nhiều hơn nói.

“Cái này... việc gì đến rồi cũng sẽ đến... ta không thể nói cho con được... hệ thống này ràng buộc ta quá nhiều... ta chỉ có thể nói vị Lac long quân kia có duyên với con... hắn là tổ tiên của con ở trái đất... được rồi... trên vai con gánh trọng trách rất lớn... cho dù chia đôi thì nó vẫn rất lớn... con phải cường hơn nữa... ra ngoài đi... con mới bất tỉnh một ngày mà thôi...”

Atula nhìn hắn lắc đầu nói.

“Ồ... Lạc long quân à... sao con không nhớ gì cả?... mà sao chỉ có một ngày... con ở Thất giới đến một tháng mà... con nhớ là có chênh lệch nhưng chỉ có cao với thấp thôi mà... “

Hắn lau đi nước mắt sau đó lại kinh ngạc nhìn atula hỏi.

“hahaha... con là tên ngốc à... làm sao con nhớ được chứ... À mà nhiệm vụ của con có thay đổi đấy... phần thưởng là một cái đỉnh, chín cái hồn và một lần trở về kiếp trước hay là trái đất của con đấy nhưng thời gian thì chỉ có một ngày... vì sao con ở trên đó một tháng mà ở đây có một ngày... vậy ta hỏi con con bị Lạc Long quân ném xuống đây thì tất nhiên ông ta sẽ giở ra một chút thần thông thủ đoạn ... như đảo ngược thời gian đối với cấp bậc bọn hắn thì quá đơn giản... nhưng cũng không đơn giản theo ta biết thì thất giới và nơi này chênh lệch rất lớn... khoảng 1 ngày ở thất giới thì bằng 1000000 ngày ở đây nếu con ở một tháng thì có lẽ con số là 30000000 ngày... hiểu chưa?”

Atula cốc đầu hắn nói.

“Ặc... chênh lệch dễ sợ thế á... vậy lúc nào con mới như họ... đảo ngược thời không ấy...”

hắn kinh ngạc nói, chênh lệch thời gian thật sự quá lớn.

“hahaha... con nói câu này càng khiến ta buồn cười... theo ta được biết thì Lac long quân thực lực tuyệt đối không thấp hơn ngộ đạo cửu trọng thiên... con còn cách cái cấp bậc đó xa lắm... có thực lực đó thì cũng đã được xem là đỉnh của vũ trụ này rồi... con nghĩ con vi rút như con có tư cách nói mấy câu đó sau?...”

Atula buông lời châm chọc hắn.

“ừm... con hiểu... con đi đây... sẽ có ngày con vi rút này cùng con cự long kia đứng sánh vai...”

hắn nói xong thì hắn biến mất,hay nói cách khác hắn trở lại với thân xác của mình cũng được.

Quay lại với thực tại, bây giờ đã là buổi sáng hôm sau nói cách khác hắn ngủ đã đầy đủ một ngày,trong một căn nhà trên cây trên chiếc giường êm ái hắn hiện tại đang được nằm trên một cái gối bằng thịt hay là cái đùi cũng được chẳng khác nhau đâu,chắc không nói cũng biết chủ nhân là ai, tất nhiên là Hồ nguyệt nhi rồi, cô ta không ngừng vuốt ve khuôn mặt hắn, sau đó thì khúc khích cười.

“ A... ngươi tỉnh rồi à... “

thấy hắn mở mắt thì Hồ nguyệt nhi kinh ngạc nói.

“Sao thế?.. không muốn tôi tỉnh dậy à... vậy thôi ngủ tiếp...”

Hắn mở miệng buông lời châm chọc sau đó lại nhắm mắt, hắn từ khi có cái gối di động này thì bỏ quên luôn tấm lưng thoải mái của Lang tôn luôn rồi, đơn giản vì nó rất thoải mái, thoải mái hơn tấm lưng của Lang tôn thôi.

“Thôi ngươi dậy đi... sắp bốc thăm chiến tiếp rồi... “

Hồ nguyệt nhi nhìn hắn khúc khích cười lây lây hắn nói, giọng ngọt như kẹo.

“ừm... sắp cái gì?... bốc thăm chọn rồi phải không? ... là gì? ... “

Hắn dư thừa biết là đã bốc thăm vì hiện tại căn nhà trên cây này không có ai ở đây cả chỉ có hắn và Hồ nguyệt nhi mà thôi.

“ừm... ngươi biết hay vậy?... đúng là đã bốc thăm... là đội chiến... tất cả đều đã đi tham gia...”

Hồ nguyệt nhi cũng chẳng xa lạ gì với cái tính ''tinh tướng'' của hắn , gật đầu thừa nhận nói.

“Vậy được rồi... đi thôi... “

hắn choàng dậy ,nói một câu sau đó thì trên người hắn lập tức là bộ chiến phục (tính năng mới của hệ thống, mặc áo tức thời),vì hắn lúc trước chỉ là một bộ đồ ngủ thôi còn Hồ nguyệt nhi đã sớm mặc chiến phục rồi,sau đó bế Hồ nguyệt nhi lên sau đó biến mất khỏi căn phòng, cũng không cho Hồ nguyệt nhi thời gian để nói.

Quay lại với “tam tử đại chiến” à không ''tam tộc đại chiến'' luôn thì đúng hơn ấy, ba đội đã vào vị trí khí thế không ngừng va chạm không đội nào nhường đội nào,chỉ cần Hades hô một tiếng bắt đầu thì sẽ lập tức xông vào đánh.

“Ba đội sẵn sàng... vòng thứ hai chính thức bắt...”

Hades giơ tay hét to thì bị cắt đứt một giọng nói từ trên trời:

“Dừng lại...còn thiếu người mà...”

Câu nói vừa dứt thì hắn hiện ra hạ xuống tất nhiên trên tay hắn vẫn còn bế Hồ nguyệt nhi còn đang nhắm hai mắt hai tay thì bấu ngấu nghiến hắn, rõ ràng hắn cố tình châm chọc Hồ nguyệt nhi biết nàng sợ độ cao rồi còn bế nàng Phi hành trên không ,không trêu nàng là gì?,

“Lần sau ngươi dám làm vậy nữa là ta giết ngươi...”

Hồ nguyệt nhi nhảy xuống nhìn hắn oán hận nói.

“ta biết rồi...”

Hắn gãi đầu cười nói sau đó bước nhanh lên đài.

Nhìn thấy hắn thì bên đội của hắn mỉm cười càng tự tin hơn còn hai đội còn lại thì sắc mặt trở nên xám xịt lạ thường rõ ràng không thỏa mái gì,

“Hừ... không sao... ta không quan tâm... trận đấu bắt đầu...”

Hades nhìn hắn tiến lên thì cũng ngờ nghệt mở miệng vung tay nói tỏ vẻ mỏi mệt, trận pháp hộ đài lại được dựng lên không phải một vòng như hôm qua mà là có đến ba vòng không nói cũng biết Ngao ứng long nhúng tay vào đây mà.

“Rầm... Lại vây công.. hai đội không biết liêm sỉ là gì à?...”

một tiếng nổ vang lên, hắn nhìn trận hình đang không ổn , hai đội kia lại nhắm bọn hắn vây công, quả thật không biết liêm sỉ mà.

“Rầm.. mọi người lập tức hướng Nhân tộc đánh còn Ma tộc để ta... tuyệt đối không được bọn hắn hợp lại...”

Hắn một kiếm trảm xuống đem hai đội còn lại tách ra , hắn hét lên nói sau đó hướng ma tộc xung quanh hắn nhanh chóng xuất hiện chín cái bóng in hệt, một người cầm một thanh huyết kiếm, khí tức lạnh huyết khát máu,kiếm khí tỏa ra , thực lực đều là yêu đế đại viên mãn, hắn cùng tám phân thân hướng ma tộc hai phân thân còn lại tách ra hướng nhân tộc đánh tới bù đắp thiếu xót của hắn.

“Keng... kong... keng...”

Thanh âm va chạm càng ngày càng dày đặc , chiêu thức lăng lệ không ngừng tung hoành nhưng vẫn chưa phân thắng bại , rõ ràng càng kéo dài thì bên hắn càng bất lợi, dù gì phân thân thì cũng chỉ là phân thân, cũng chỉ tồn tại được mười phút.

“Rầm... phụt..”

Mười phút trôi qua, toàn bộ phân thân của hắn biến mất, kết quả là hắn không cẩn thận bị đánh lén phun một ngụm máu bay ra ngoài.

“khục... khục... Đấu thần kỹ... susano'o...”

sau lưng hắn nhanh chóng xuất hiện một bóng trắng to lớn hơn mười mét nhưng rất mờ ảo nhưng vẫn có thể thấy rõ nó có đến tám cánh tay, sau đó nó nhanh chóng được bao phủ lại bởi một lớp giáp màu đỏ, trong mỗi tay cầm một thanh huyết kiếm khổng lồ, tám cánh tay nhanh chóng hướng đối thủ vung kiếm.

“Rầm... rầm... rầm...”

mỗi thanh kiếm hạ xuống thì trên đài lại thêm một vết chém sâu hơn mười cm, tất nhiên vẫn có kẻ bị đánh văng phụt một bụm máu không ngừng có kẻ bị loại (bị ép rớt đài ấy mà)

“...không đủ vẫn không đủ... Grào... “

Mắt trái của hắn không ngừng có máu chảy ra trông cực kỳ đáng sợ, rõ ràng hắn trả giá rất nhiều nhưng vẫn không thể đưa tất cả ném xuống đài vẫn còn ba người toàn bộ đều là Bán bộ phi thăng, susano'o nhanh chóng rút đi, đấu thần kỹ cũng theo đó tan đi, hắn gục xuống nhưng lập tức khoanh chân ngồi xuống sau đó rống lên một tiếng ứng long chân thân cũng biến mất sau đó thì hắn nhắm mắt lại khí tức bắt đầu kéo lên, hắn đây là muốn đột phá bán bộ phi thăng cảnh.

“Ngăn cản hắn... nhanh toàn lực ngăn cản hắn... nếu không trận này chúng ta thua chắc... “

Ma tử cùng thiên tử tất nhiên cũng nhìn ra mưu đồ của hắn lập tức hét lớn, sau đó hướng Main xông đến,

“hai bọn ta đã cho hai người cá ngươi đi sao?... “

Ngao tử cùng hồ ngọc thành nhanh chóng xuất hiện đứng ngăn cản đường đi của hai người Ma tử cùng thiên tử nói xong thì Ngao tử hướng Ma tử lao đến , Hồ ngọc thành thì hướng vị Thiên tử lao đến, đánh thành một đoàn,Lang mạc cùng Ngao kỳ lân thì liên kết với nhau đánh ngang tay với vị bán bộ phi thăng còn lại của Ma tộc.(trận này không có mấy vị phu nhân chỉ có phu quân đánh nhau thôi)

“Rầm... rầm...”

khí tức của hắn không ngừng được kéo lên, linh lực trong không khí bắt đầu hướng hắn lao tới điên cuồng nhưng vẫn không đủ cho hắn đột phá, trên người bắt đầu xuất hiện màu xanh lục bao phủ lấy hắn xung quanh hắn tràn ngập sinh mệnh lực, siêu saiyan Green bắt đầu tái xuất.

“Hừ... tiểu tử ngươi... “

Hades vung tay lên , hộ đài đại trận bao lại che chắn ánh mắt của mọi người, bên trong và bên ngoài đều tách biệt với nhau.

“ Oành...”

Khí thế của hắn tăng lên đến đỉnh điểm thì một tiếng nổ từ trên người hắn vang lên, xem ra hắn đã đột phá thành công rồi nhưng khí thế thì vẫn không có dấu hiệu dừng lại mà tiếp tục kéo lên.

“ Hừ... nhanh kết thúc mấy tên này... đánh bại hắn... nếu không... oác..”

Ma tử tất nhiên cũng nhìn thấy nhưng chỉ vừa hé mồm thì một cùi chỏ vào mặt đem hắn đánh bay ra ngoài sát mép đấu đài, chỉ cần một đẩy nhẹ bảo đảm hắn đo đất là cái chắc.

“ Ngươi rớt... được rồi..”

Main không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt Ma tử, nói một câu sau đó đương nhiên không phải nhẹ nhàng đẩy Ma tử rơi xuống mà là toàn lực một cước đem hắn đóng đinh trên đại trận.

“Nhận thua hay muốn như hắn...”

Hắn xoay người lại nhìn Thiên tử cùng vị ma nhân còn lại nói, hắn một cước đem ma tử đạp xuống đài thì căn bản thắng thua đã phân rồi , hắn cũng không rảnh để đánh nữa.

“hahaha... thua... ngươi nghĩ bán bộ phi thăng chỉ là hư danh thôi sao?... để ta cho ngươi xem chênh lệch giữa hai ta...”

Vị ma nhân cười điên cuồng sau đó hướng hắn lao tới, Lang mạc cùng Ngao kỳ lân không biết đã đo đất từ lúc nào, Vị ma nhân sau lưng có thêm một huyết ảnh tuy không lớn nhưng uy áp thì rất mạnh.

“Rầm...”

Thiên tử sau lưng cũng xuất hiện một thân ảnh màu vàng, uy áp cũng theo đó mạnh lên, một kiếm đem Hồ ngọc thành đánh bay ra ngoài.

“Dung hợp Anh linh... khốn kiếp... đại ca nhị ca đánh với thiên tử còn tên Ma nhân kia để ta...”

Hắn lập tức nhận ra thủ đoạn, nhìn hai vị hoàng huynh của mình nói, sau đó thì cũng lao về hướng vị Ma nhân đang hướng hắn lao tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK