“Hàii... được rồi... ta sẽ cho con đi... nhưng chỉ có chín năm thôi... công pháp và vũ ký con cứ thoải mái lấy... đan dược đan phương cũng vậy... ở đây có đủ tất cả ... ngoài ra còn 108 thanh huyết kiếm... tất cả là quà sinh nhật của ta dành cho con... nhớ sau chín năm phải về đây... “
Ngao thần mở miệng nói với hắn, giọng vẫn âm trầm chậm rãi.
“Vâng con biết... người nói Mẹ con là ai được không?...”
Hắn ngước đôi mắt màu xám lên nhìn Ngao thần nói.
“Mẹ của con sao?... Mẹ con là một người tốt... nhưng mẹ con là ma tộc... buồn cười lắm đúng không?... mẹ con đang bị giam tại... Vạn ma Hỏa ngục... ta cũng không thể xông vào đó... đành dựa vào con vậy... con đi đi... không ta đổi ý đấy...”
Ngao thần mặt vô biểu tình nói.
“Vâng... Chín năm sau con sẽ cho Bà nội một món quà lớn... Ông nội, chín năm sau con sẽ cho người thấy phụ thân chết để bảo vệ con sẽ không oan uổng...”
Hắn sờ lấy cái nhẫn màu hoàng kim của cha hắn một nói ra rất tự tin, một lời nói không có một đứa bé nào chỉ mới một tuổi có khả năng nói ra được, bây giờ hắn mới tròn một tuổi mà thôi nhưng hắn đã xin Ngao thần một mình vào Phù quang sơn mạch tu luyện, đơn giản hắn không thể ở yêu tộc được, có quá nhiều tai mắt, quan trọng hơn là hắn tu luyện cần huyết khí cùng sát khí nơi hắn có thể giết nhiều chỉ có thể là Phù quang sơn mạch mà thôi,
“Ta đi trước đây... hẹn ước chín năm.. chín năm sau ta muốn thấy đứa cháu ta là một tiểu cường giả... nhớ phải toàn mạng trở về... à mà ta nói luôn ,con còn có một đứa em trai song sinh nữa đấy... cố gắng tu luyện... ''Thiên tài tịch diệt'' đang đợi con đấy... đây là bản đồ của Phù quang sơn mạch... khi kích hoạt thì con sẽ được dịch chuyển đến phần rìa của Phù quang sơn mạch... thích thì cứ kích hoạt.. con sẽ được trở lại đây... ta đi đây...”
Ngao thần đưa hắn mộ tấm da man thú rồi mỉm cười rời đi.
“Thiên tài tịch diệt?... “
Hắn nhận lấy nhưng trong lòng vẫn nghi hoặc nói nhưng tay vẫn lấy những thứ cần thiết trong căn phòng,bao gồm một số đan phương luyện thể và một trăm linh tám thanh huyết kiếm thu vào trong giới chỉ,còn công pháp và vũ kỹ thì hắn có thừa rồi,
“Rời đi thôi... “
Hắn quay lại nhìn căn phòng như bị hắn xáo trộn lên không còn manh giáp nào, sau đó khăn gói kích hoạt quả cầu Bùm một tiếng hắn đã rời đi bỏ lại căn phòng như một đống hỗn độn, chín năm rèn luyện của hắn chính thức bắt đầu, nói thực lực của hắn bây giờ cũng chỉ mới võ giả cấp 1 mà thôi không hơn không kém có thể nói hắn đang bắt đầu lại từ con số 0 tròn trĩnh.
Nói sơ lược về Phù quang Sơn mạch, nó được chia làm bốn: phần rìa ,ngoại vi, nội vi và không vực trung tâm, phần rìa là những người có thực lực từ Võ giả đến huyền cấp, ngoại vi Là những người có thực lực từ địa cấp đến Long trùng cảnh đến bán thánh cảnh, nội vi là những người có thực lực tiểu thánh đến Vô thượng thánh giả, phần trung tâm tất nhiên là Bán thần cảnh cùng chân thần cảnh rồi không ai biết ở đây có bao nhiêu con man thú đạt cấp bậc thần thú vì ở đây có truyền thuyết rằng là ở đây có phong ấn một con Hồng hoang dị thú, thực lực cực kỳ kinh khủng nên không ai điên mà xông vào đó, đáng sợ hơn điều này được chính ông nội hắn xác định.
Man thú chia cảnh giới : man thú cấp 1 đến cấp 9, hoàng cảnh,huyền cảnh,địa cảnh , thiên cảnh ,bán thánh cảnh , tiểu thánh cảnh , đại thánh cảnh, vô thượng cảnh, bán thần cảnh và Chân thần cảnh.
“ bắt đầu từ đâu đây?... cứ gặp con nào chém con đó vậy...”
Hắn vừa đến Phù quang sơn mạch liền giở tấm bản đồ ra xem, lơ ngơ nói, hắn thật sự không biết nên bắt đầu từ đâu đây, hắn đi về phía trước trong tay một thanh huyết kiếm xuất hiện, haki quan sát mở ra tâm thái cực kỳ cẩn thận, lập tức phát hiện một con man thú như sư tử có màu đỏ đang đi về phía hắn.
“Grào...”
Con huyết sư đi vòng qua người hắn, vồ người nhảy lên nó cao đến hai mét , hai mét cùng 0,6 m là cả một vấn đề đối với người thường thậm chí là võ giả cấp hai cấp ba cũng cảm thấy vô lực, đơn giản nó có thực lực man thú cấp 3 hơn hắn đến hai cấp.
“phập... động khẩu?... “
Hắn đưa bàn tay ra sau đó hạ xuống, một thanh huyết kiếm đâm xuyên qua đầu con huyết sư khiến nó chết bất đắc kỳ tử, sau đó nắm lấy đuôi của con sư tử hướng về một nơi mỉm cười nói, con sư tử nặng ít nhất cũng gần trăm kg mà hắn kéo đi cứ như cục bông vậy, hắn hướng nơi đó đi đến, đơn giản hắn đã phát hiện nơi ở của con huyết sư.
“Nơi này cũng không đến nỗi tệ... vẫn tạm thời ở được... ăn thôi...”
Hắn vào động khẩu quan sát một chút sau đó mỉm cười nói, động khẩu không lạnh cũng không nóng có vẻ khá mát mẻ làm cho con người cảm giác thoải mái, trong động có rất nhiều vàng bạc châu báu, rõ ràng là con huyết sư này rất thích thu thập những thứ lấp lánh, quan trọng ở đây khá kín đáo nên hắn chọn nơi này tạm thời làm nơi nghỉ chân của mình,hắn nhóm lửa lên nướng thịt của con sư tử, mùi hương thơm ngát,con sư tử rất lớn đối với hắn nên hắn có một hồi ăn no vỡ bụng.
“Đến lúc đột phá rồi... ăn thịt man thú nhiều một chút cũng tốt sau này ăn nhiều hơn mới được... Tụ linh trận, hiển...”
Hắn tiêu hóa xong thịt sư tử thì mới cảm khái nói, trong tay hắn xuất hiện một quả cầu màu vàng mà hắn luôn mang theo bên mình từ hạ giới đến đây, kích hoạt quả cầu tay còn lại thì kết ấn xung quanh linh thạch được hắn vứt thành một đống, thôn phệ thể nhanh chóng mở ra,thôn phệ linh thạch cùng linh khí xung quanh, quanh động khẩu của hắn bắt đầu xuất hiện ''Linh khí sương mù''.
“Phù... đột phá thành công rồi... đúng là mạnh hơn rất nhiều... đi săn thôi... “
Một ngày cứ thế trôi qua, hắn mở bừng mắt ra đứng dậy,khoan khoái nắm tay lại để kiểm tra thân thể mình, hắn mỉm cười thỏa mãn nói, đống Linh thạch cũng đã bị hắn hấp thụ sạch sẽ,thứ gì hắn cũng thiếu nhưng linh thạch thì hắn có thừa, bên trong giới chỉ của cha hắn có đến mấy trăm vạn tha hồ sử dụng, hắn chống kiếm đi ra ngoài, thực lực của hắn bây giờ có thể đánh ngang với man thú cấp năm thậm chí cấp sáu rồi, chưa kể hắn còn một số sát kĩ nữa thừa sức sống ở khu vực phần rìa này.
“Phải kiếm thảo dược luyện thể rồi...”
Hắn nghiêm nghị nói, lúc đi săn tuyệt đối nghiêm túc, kiếm bảo như hắn thì mất mạng như chơi,ha ki bắt đầu được hắn mở ra, nó bao phủ khá lớn, đến 1 km có thừa, hắn vận dụng lôi thần long thể nên tốc độ có thể so với Man thú cấp 8 bình thường,thân thể của hắn cực kỳ kinh người nhưng vẫn chẳng là gì so với những người trong long tộc của hắn cả, thiên tài không chỉ dựa vào thiên phú mà còn cơ duyên, vận khí và quan trọng hơn là sự nỗ lực hơn người, thiếu một thứ cũng không được.
“Đây rồi... chính là nó... địa long huyết chi... man thú cấp bảy thủ hộ?... có nên đánh cuộc không?...”
Hắn đi như gió không có bất kỳ tiếng động nào vọt lên một cái cây , thấp giọng nói, xa xa là một con thú giống rùa đang ngủ, trước mặt nó là một cây như nấm linh chi vậy nhưng nó có màu nâu đậm có thể thấy trên tai của nó một con rồng vặn vẹo, đây là mục tiêu của hắn, nhưng man thú thủ hộ thì hắn hơi e ngại, là man thú cấp bảy Địa long tâm thú, nó cực kỳ mạnh về phòng ngự đây chính là điều hắn e ngại nhất.
“Tiên nhân thuật... Song trọng-Nhất kiếm diệt sinh linh...”
Quầng mắt hắn bắt đầu có màu, hắn vọt tới tuyệt đối không có bất cứ tiếng động nào dù chỉ nhỏ nhất,trong tay hai thanh kiếm một vàng một đỏ vung ra, một dấu cộng (+) hướng con rùa đánh tới, nhưng không gây tổn hại đến Thứ hắn cần, Địa long huyết chi.
“Grào... bành...”
Con rùa điên tiết lên, giậm chân lao đến, rõ ràng chiêu kiếm của hắn vừa nãy chỉ để gãi ngứa mà thôi.
“Súc vật ngu ngốc... khốn long mộc trận... nhất kiếm tuyệt mệnh...”
Hắn ấn một bà tay xuống đất, những dây leo từ dưới đất vươn lên quấn chặt lấy con rùa, còn hắn thì một kiếm phóng tới xuyên qua cổ họng của nó, hắn giết con man thú như chọc tiết một con gà vậy,máu từ đó chảy vào một cái bình ngọc , bình ngọc này là một không gian bảo vật cũng từ trong giới chỉ của cha hắn mà ra, có thể chứa rất nhiều máu.
“Hết rồi sao?... thôi mặc kệ.. Địa long huyết chi... ngươi là của ta...”
Hắn kinh ngạc nói, máu của con rùa xem ra rất ít, hắn cũng không bận tâm , ngày còn dài, thú còn nhiều lo gì không có máu cho hắn chứ?, hắn bước đến hái nấm sau đó tiếp tục cuộc ''hành đạo'' của mình.
“Thiếu gia quả là không tồi... chín năm tiếp theo không biết Thiếu gia mạnh đến đâu nữa đây, thật là ngóng trông tương lai mà...”
Ở trên tán lá không xa nơi hắn đi, một bóng đen hiện lên nhìn hắn nói, sau đó lại lẩn mất đi như chưa hề có người tồn tại ở đây vậy, nên nhớ haki của hắn cũng không phát hiện được người này có thể thấy sự đáng sợ của người này.
Lại một ngày trôi qua, một ngày huyết tinh của hắn chính thức kết thúc,hắn trở về cái động mát mẻ của mình, cả người hắn toàn máu là máu, không biết hắn giết bao nhiêu man thú mới có huyết khí thịnh như vậy, hắn đi đến một cái hồ, đây là hồ tự nhiên đây cũng là nguyên nhân mà hắn chọn nơi này, hắn vứt đống áo quần đó đi, nhảy xuống cái hồ trong vắt, mát mẻ, hắn muốn gội rửa hết mệt mỏi của mình trong ngày hôm nay.
“Thoải mái... đôi lúc tắm thôi cũng là một hạnh phúc...”
Hắn nằm ngửa ra giữa hồ mỉm cười nói, nhìn thì không ai phát hiện nhưng thật ra hắn đã nhận ra sự bất phàm trong cái hồ này,vì những vết thương trên người hắn đã lành lại một cách nhanh chóng thậm chí còn mạnh hơn lúc đầu, tinh thần của hắn cũng trở nên thanh tịnh hơn.
“Đủ rồi.. lên thôi.. bắt đầu quá trình thứ hai thôi...”
Hắn bước lên khỏi hồ, ở đời phải biết lúc nào là đủ, hắn bước đến là một cái bồn tắm cái này là do hắn tự làm ra không phải do thiên nhiên tạo ra,hắn bước vào đó khoanh chân ngồi xuống sau đó là đổ máu vào kế tiếp mới đến dược phẩm , hơn hai trăm cây, mỗi cây đều là hắn dùng máu lấy về nên hắn cực kỳ quý trọng,hai trăm cây chính là hai trăm lần hắn vào sinh ra tử, máu cùng dược phẩm bắt đầu hòa tan vào nhau, bắt đầu sôi lên vì bản mệnh huyết viêm của hắn,
“Cửu chuyển Long hoàng quyết...”
Hắn bắt đầu vận chuyển công pháp luyện thể hấp thụ máu đó,quá trình cứ như vậy diễn ra, hấp thụ thứ cần thiết vào đào thải những thứ đáng được thải ra, quá trình diễn ra cực kỳ chậm rãi,
Lại một ngày nữa đến với hắn, hắn vẫn ngồi đó suốt đem trong bồn máu, giờ nó đã biến thành một màu đen kịt vì tạp chất của hắn, hắn mở mắt ra, đem toàn bộ thứ dơ bẩn bỏ vào bình thủy tinh sau đó đem đi đổ,xong mọi việc thì hắn đi xuống Hồ nước tắm lại một lần nữa sau đó mới đi kiếm bữa sáng của mình,
“Thịt rùa... vẫn có vẻ ngon hơn...”
Hắn lấy thịt của địa long tâm thú ra nướng ăn, hắn chỉ lấy thịt của man thú cấp sáu trở lên mà thôi, đơn giản ăn nó tốt thôi,
“Crắc... Cái gì vậy... quả trứng... ta nhớ ra rồi là quả trứng mà Lam tặng cho ta... “
Một tiếng như tiếng vỡ trứng vang lên, hắn quay phắt đi nhìn nơi phát ra âm thanh nói, hắn tiến tới bồn tắm đúng là có một quả trứng màu hoàng kim tỏa ra khí tức thần thánh, bên trên tràn ngập họa tiết Rùa rồng cách điệu nhưng nó không rối mắt trái lại khá là có thẩm mỹ,hắn nhìn vậy mới kinh ngạc nói.
“Crắc... “
Vết nứt trên đó càng mở rộng ra, lan tràn khắp quả trứng sau đó nín lặng, cứ như trời tĩnh lặng trước lúc giông bão vậy.
“Rút cuộc là con quái vật gì đây?...”
Hắn nhìn vào quả trứng nghi hoặc nói.
“Rầm...”
Bầu trời lôi kiếp đang bắt đầu ngưng tụ lại,một cột lôi điện to như mãng xà đánh xuống ngay trên đầu hắn.
“Éo... hừ...”
Một cái đầu từ trong đó chui ra,hắn vừa liết nhìn đầu của con vật đó liền hét toáng lên đôi mắt hắn ánh lên vẻ kinh sợ cực độ nói :
“Ngươi ... không... là Kim quy... ngươi là Kim quy... không ngươi là BÁ HẠ... là chân long chi tử một trong... “ Nếu bạn yêu thích Lol thì không thể bỏ qua bộ truyện Việt Nam . Main cực bá, nhiều gái theo