“Trận cuối ta với ngươi có thể bắt đầu được rồi đấy... “
“Hahahaha... Thật hối hận mà... được rồi bơi tới đây nào... “
Yuuto lau đi vết máu trên khóe miệng của mình sau đó thủ thế nhìn hắn âm lãnh nói, xung quanh Người của Yuuto bắt đầu có lớp khí màu xanh lục bốc lên như một ngọn lửa.
“BÀnh... ngươi nghiêm túc tý đi... “
Hắn không nói lời nào lập tức xuất hiện trước mặt yuuto một quyền đánh ra, yuuto cũng không kém một quyền đánh ra, song quyền va chạm, chiến trường lập tức chia làm hai: một bên màu đỏ như máu,bên còn lại là màu xanh lục yêu dị, một thân ảnh bị đánh bay ra ngoài,thân ảnh còn lại thì lạnh giọng nói.
“Nhục thân kinh người đấy... lần này để ta xem ngươi đánh bay ta bằng cách nào?... “
Yuuto lại đứng lên, thủ thế một lần nữa,nên nhớ lần trước hắn vẫn chưa dùng “Uế linh thể “ của mình, nên mới bị main dễ dàng một quyền đánh bay như thế, lần này thì hắn dùng đến uế linh thể của mình,nếu bao bọc xung quanh hắn lúc trước là khí thôi thì bây giờ là một ngọn lửa một ngọn lửa màu xanh lục thật sự, nhiệt độ của nó còn nhỉnh hơn một chút so với ngọn lửa màu đỏ của main.
Cả hai không nói mà lao vào nhau một lần nữa, lần này main tất nhiên không thể một quyền đánh bay yuuto mà chơi kiểu: ngươi hai quyền ta một quyền, tất nhiên là Yuuto đánh hai quyền thì main chí ít cũng cho yuuto ăn một đấm, cả hai cứ như vậy vừa hóa thành lưu tinh đấm qua đấm lại,cũng không cần gia trì thần lực, chỉ dùng nhục thân đánh nhau.
Không dùng thần lực nhưng dư chấn của hai người thừa sức khiến mặt đất nhanh chóng rách toát ra,khu rừng nhanh chóng bị san thành bình nguyên, những ngọn núi cũng bắt đầu sụp lỡ đi đổ sập xuống, bầu trời thì lâu lâu lại rách ra một cái khe sau đó khép lại.
“Hiệp hai... “
Cuối cùng vẫn có một thân ảnh bị đánh bật ra, không sai thân ảnh đó không ai khác là main, chênh lệch một đại cảnh giới không phải dựa vào ''thần thể'' liền có thể san bằng, hắn đứng dậy mặt nạ của hắn bây giờ chỉ còn một nửa bên trái, khóe miệng máu bắt đầu chảy ra, hắn cũng mặc kệ,
âm thanh không còn lạnh nữa mà là hiếu sát, chỉ có sát khí, đôi mắt của hắn đen đi một cách lạ thường, đồng tử co lại màu đỏ của nó càng đỏ hơn nữa, áo choàng của hắn chuyển sang màu đỏ sậm, nó bắt đầu phiêu phù lên, thanh kiếm đỏ sậm đó lại một hiện lên hóa thành quyền sáo bao lại cánh tay phải của hắn, tay còn lại thì một con huyết lôi long hiện ra bao lại, Quầng mắt của hắn cũng biến thành màu đỏ sậm thường gặp khi hắn dùng “ Tiên nhân thuật“.
“Vào đây... chấm dứt đi... “
Yuuto lần thứ hai hướng hắn bay đến, một quyền đánh ra, hắn cũng một quyền đánh ra, cả hai lại bắt đầu đánh nhau, lần này cả hai đều dùng đến thần lực,những lá bài tủ đều bắt đầu được hai người lật ra hết.
Lần này mặt đất của bí cảnh gần như bị phá tan nát, bầu trời bị xé ra thành trăm mảnh cứ như tận thế phủ xuống vậy,thánh thú cũng phải hoảng sợ tìm chỗ mà trốn, Cả hai bọn họ lần này thật sự như tên điên, thật sự hóa điên, bọn họ không còn quan tâm mình đang ở đây nữa rồi,
Lần này điều lệ có thay đổi, ngươi ăn ta một quyền ta ăn ngươi một đấm, mỗi quyền điều có thể miểu sát chân thần cảnh trung kỳ, nếu không phải cường giả luyện thể thì dù là chân thần cảnh hậu kỳ cũng chỉ ăn đủ hai đấm là đột tử, đơn giản hai tên điên đó hiện tại đang dùng cả ''thần lực'' để đánh nhau, thần lực của hai tên này ít nhất mạnh hơn thần lực bình thường cũng ba,bốn lần.
“Thiên long Sát quyền... Thiên quỷ minh quyền... Bùm... “
Cả hai tách ra một lúc sau đó lại hét lên một tiếng lại tiếp tục lao vào nhau, một tiếng nổ vang lên, bán kính mười km lấy hai tên điên đó làm trung tâm hoàn toàn bị hủy diệt sau chiêu này,
Khói mù tan đi, hai thân ảnh lại hiện ra, hắn gục xuống đó áo choàng rách nát đang từ từ hồi phục, cánh tay trái có Huyết lôi long hộ thể bây giờ đã bị phế hoàn toàn căn bản không thể dùng nó để đánh tiếp được nữa rồi,đối diện là yuuto, tình trạng còn thảm hơn, cánh tay trái hoàn toàn bị đánh nát, bộ áo học sinh bị đánh nát tan nên hiện tại Yuuto phải nói là đang ở trần, Yuuto nhìn hắn cười không sai hắn đang cười main, nói:
“Món quà thứ hai của ta à... để ta tặng ngươi món quà thứ ba ha... hahaha... “
Yuuto cười lên như một tên điên trốn trại,hắn lập tức biến mất sau đó xuất hiện chưa đầy một giây thì hắn làm sao đủ thời gian ngăn cản, hắn chỉ biết giương đôi mắt kinh hoảng của mình, đôi mắt bây giờ của hắn có không tin,có hoảng sợ, có sát khí, có hận ý, có đau buồn, nói chung ánh mắt của hắn bây giờ nói thì đáng sợ nhưng cũng có vài phần đáng thương.
“Thằng khốn... sao lại ngươi lại ngốc vậy chứ?... “
Bàn tay của Yuuto đâm xuyên qua người Ma thánh, không sai nếu Ma thánh không đón đỡ giúp hắn thì người chết chắc chắn là main, hắn điên tiết lên, một quyền đấm thẳng vào mặt của Yuuto tiến hắn bay qua bên kia ngọn núi, sau đó quay người ôm lấy ma thánh ngồi xuống, lúc này đôi mắt của hắn chỉ có.. đaua khổ ẩn sau đó là một chút nhu tình.
“Ta muốn hỏi... ngươi một câu mà thôi... ngươi phải trả lời thật lòng... Ngươi có phải ''Người đó'' không?.. người đã hứa bảo vệ ta ở bãi rác không?... hay trong Nhiệm vụ số XIII không?... đây là câu hỏi duy nhất ta muốn hỏi ngươi... “
Ma thánh lúc này mở mắt nhìn hắn, giọng cực kỳ thấp như người sắp chết vậy.
“Người hứa bảo vệ... Bãi rác... nhiệm vụ số XIII... chẳng lẽ cô là... “
Hắn chăm chú nghe từng lời mà Ma thánh khó khăn nói ra thì ánh mắt co lại, hắn nhớ lại thời gian mình ở trái đất, ký ức như một thước phim quay chậm chảy vào đầu hắn, nó chảy cực kỳ chậm như thời gian của ma thánh bây giờ vậy.
BÃi rác, không sai đó là nơi hắn sống sau khi được một lão ăn mày cứu sống sau trận đòn thừa sống thiếu chết của mẹ hắn, hắn sống khoảng bốn năm ở đó, cùng với cháu của ông lão, hắn từng hứa bảo vệ cô bé đó và cũng vì cô bé đó mà rơi xuống sông, đó cũng là lúc hắn gặp Nhà sư Thích nhất hạnh.
Nhiệm vụ số XIII, là Nhiệm vụ cấp SSS trong tổ chức sát thủ bí mật mà hắn trọng sinh lại ở trái đất lần thứ hai,chỉ tốn ba tháng,hắn đã là thành viên cấp SS của tổ chức,lần đó là nhiệm vụ hộ tống một cô gái, đây cũng là nhiệm vụ cuối cùng mà hắn muốn làm, kết quả là gì sao?... là Thành công vì hắn được thăng cấp thành Sát thủ Cấp SSS... nhưng đối với hắn đó là sự thất bại vì hắn không bảo vệ được cô gái đó, không giữ được lời hứa của mình.
Cô gái đó là ai sao?... hắn cũng không biết, vì hắn chưa từng hỏi tên, chưa từng hỏi một câu liên quan đến thân thế của cô bé, hắn cũng không biết, nhưng giữa hắn và cô bé luôn có một bức tường vô hình ngăn cản hai người.
“Cả hai người đó... đều là ngươi... Phải không?... Trả lời... ta đi... “
Ma thánh nằm trong lòng hắn,khó khăn nói
“Đúng là ta... cả hai người đều là ta... Cô có giận ta không?... “
Hắn gật đầu thừa nhận,bãi rác hắn có thể không tin nhưng ''Nhiệm vụ số XIII'' đó là duy nhất,cho dù quá khứ hay tương lai đều chỉ có duy nhất một nhiệm vụ đó mà thôi, hơn nữa nhiệm vụ đó cũng chỉ có một mình hắn thực hiện mà thôi, tuyệt đối không thể sai được.
“Giận... Ta không giận... Ta gặp lại người Sư phụ như huynh vui còn... không hết thì làm sao... giận được?... Ta tên... Trần... Đoan Mộc... “
Ma thánh nở một nụ cười như tiên đưa tay vuốt khuôn mặt của hắn, khó khăn nói, sau đó cánh tay đó nhẹ nhàng buông khuôn mặt của hắn ra rơi xuống đất, đôi mắt màu tử kim đó cứ như vậy nhắm lại,
“Không... Ư... Aaaaa... Yuuto...”
Hắn ôm lấy Ma thánh cứ như vậy mà khóc nhưng hắn không khóc được, không có giọt nào có thể rơi ra được, hắn không có nước mắt để khóc nữa rồi, nỗi đau từ trong tim hắn một lần nữa nhói lên như có thêm một con dao cứa vào vậy.
Hắn tự cười chính bản thân mình, cười mình thông minh nhưng lúc cần thì lại ngu ngốc như vậy, hắn phải nhận ra sớm hơn, nếu nhận ra thì hắn đã rời đi rồi,Nếu biết Ma thánh là cô gái đó thì hắn đã biến mất khỏi cuộc đời của Ma thánh rồi
Lần thứ nhất hắn gặp Ma thánh là lúc hắn sắp chầu Diêm vương, lần thứ hai hắn gặp là lúc Ma thánh là lúc hắn làm người dạy Ma thánh, lần thứ ba, Ma thánh là đối thủ của hắn, lần thứ tư... lần này là Âm dương cách biệt, Ma thánh bây giờ đã là chết, chết ngay trên tay của hắn.
Bốn lần,Hắn gặp Ma thánh đầy đủ bốn lần,Ma thánh cũng bất giác tiến vào tim hắn trở thành là người hắn yêu quý nhất, là người hắn muốn bảo vệ, là đối thủ cũng là tri kỉ của hắn, cuối cùng lại là người chết trên tay hắn.
Hắn tại sao không cứu Ma thánh?, hắn muốn lắm chứ nhưng hắn không làm được, Ma thánh không phải giống như Ngao thánh mình chỉ tổn thương về thân xác mà Ma thánh chết nguyên nhân là nguyên thần, tâm khiếu của cô đều đã bị Yuuto đánh nát vụn,hắn muốn cứu căn bản đã là không thể, dù hắn có là thần tiên cũng không thể cứu Ma thánh được.
Thân hình của Ma thánh vỡ vụn tan đi như khói bụi trên tay của hắn,tóc của hắn bắt đầu chuyển thành màu hoàng kim, Đồng tử của hắn ba câu ngọc bây giờ đã biến mất thay vào đó là một con chim màu tử kim giương cánh bao lại cả đồng tử,
Hắn lặng lẽ đứng dậy, xung quanh hắn một km nhanh chóng rạn nứt vỡ ra thành từng mảnh, hỏa diễm màu đỏ của hắn được gia trì thêm Lôi điện màu đỏ đậm, tóc của hắn bắt đầu nhọn lên sau đó lại dần bị nhuộm thành màu đỏ sậm như Siêu saiyan god vậy, chỉ là cơ bắp không nhỏ đi thôi.
Sau lưng của hắn,năm đôi cánh màu đỏ đó bây giờ càng chuyển thành màu tím,một đôi cánh nhạt hơn mở ra nhưng nó cực lớn, to đến mười mét,lôi kiếp lại một lần nữa được hình thành,chỉ một ngày hôm nay, chỉ một ngày mà thôi mà hắn phá Hai tiểu cảnh giới, Một đại giới, nghe thôi cũng tê cả da đầu rồi.
Vì sao Yuuto không giết Main ngay mà lại hành hạ main như vậy?... Có lẽ do bản chất của Yuuto đã bị uế linh ăn mất, Yuuto là uế linh nên tính cách của hắn cũng bị tha hóa đi, càng khiến người khác đau khổ thì hắn càng vui sướng, sau khi hấp thụ thì hắn cũng sẽ có nhiều lợi hơn, uế linh dựa vào tính cách trái ngược của con người đó để mà sống,mà mạnh mẽ hơn.
Việc làm của Yuuto như những gã đồ tể thôi, nuôi một con gì đó rồi đợi lúc đủ lớn thì sẽ thịt,đây là ví dụ tốt nhất cho việc làm của yuuto, một việc làm mà đến cả main không biết và tất nhiên cái gọi là kế hoạch của Yuuto, nó lớn hơn rất rất nhiều so với kế hoạch mà hiện tại main có thể sờ được.