lại thêm một năm nữa, cái kén đó bây giờ sớm đã thành cái trứng màu đỏ thường thấy từ lâu rồi, mùi huyết khí càng nồng nặc hơn hình thành cả sương mù trong hang...
Rồi một năm tiếp theo lại trôi đi thật nhàm chán, cái trứng màu đỏ bây giờ có một số yêu văn kì lạ đan lại với nhau trông cực kỳ rối mắt, sương mù màu đỏ bây giờ nó lan ra cả ngoài cửa hang khung cảnh thì quá mức nhàm chán mà nhàm chán quá thì sinh tò mò tấy mấy nên tác giả nhìn vào bên trong quả trứng.
Bên trong không tính là chật chội ,kì lạ là nó cực kỳ rộng rãi ,không có gì ngoài một đứa bé khoảng năm sáu tuổi nằm trần truồng trông hắn nằm ngủ rất ngon lành ,không nói cũng biết là main rồi , ngoài hắn ra thì còn ai vào đây ...
Nhưng cả người hắn xuất hiện chằng chịt những lân phiến màu đỏ,trên đầu có hai cái sừng nhỏ màu đen, đôi long dực màu đỏ dán chặt vào lưng và... có cái đuôi ... hắn có đuôi đấy , nó có màu đỏ trông rất sắc, nhọn vô cùng, nhưng đó không phải thứ quan trọng thứ đáng nói đến là đóa yêu hỏa đang nhảy nhót ở mi tâm của hắn, nó có đến bốn màu lần lượt là màu đỏ... vàng... đen... trắng.
Năm cuối cùng trôi qua thật quá mức nhàm chán, sương mù màu đỏ hướng cái trứng không ngừng vọt tới chẳng mấy chốc đã hết sạch
Cái trứng giờ cũng chằng chịt mấy cái hoa văn có to có nhỏ , to thì có khoảng 36 cái còn nhỏ thì ... bó tay vì nó quá nhiều bên ngoài là vậy , thế bên trong thì sao?... hắn không còn là đứa bé nữa ...mà cũng không phải là con người nữa rồi... bởi vì bên trong là một con rồng màu đỏ chuẩn cấp rồng phương tây thực sự.
(giải thích một chút sao main lúc đầu là phương đông sao giờ là phương tây nha?... đơn giản là hình ảnh con rồng phương tây bây giờ thích hợp với main hơn ... nếu không thích sau này mình sẽ đổi lại)
bên ngoài thì lôi kiếp đã bắt đầu hình thành , lần lôi kiếp này cũng có màu đỏ thường thấy lúc hắn độ kiếp nhưng bên trong nhìn kĩ thì có thấy con gì đó đang lẩn trốn.
“crắc...”
vỏ trứng vỡ nát, một cái đầu rồng dữ tợn hiện ra, đem vỏ trứng toàn bộ nuốt xuống thì nó lập tức mãnh tiến từ hai mét vọt lên ba mét.
“nhanh... lập tức ra ngoài độ kiếp... ta phát hiện trong đó chắc chắn có kinh hỉ a ... không được phá hủy nơi này .”
Atula kích động vạn phần nói.
“Grào...”
Hắn nghe vậy lập tức phóng ra ngoài hang , bay thẳng lên lôi kiếp.
“rẹt... rẹt...”
Lôi điện bắt đầu hướng hắn điên cuồng đánh xuống, nhưng hắn thì như miễn nhiễm với lôi điện vậy không chút giảm tốc trái lại hắn còn tăng mạnh tốc độ bay thẳng về phía lôi kiếp.
“Grào... grào...”
Hắn thành công xâm nhập lôi điện thì một đầu rồng phương đông màu đỏ được ngưng tụ từ lôi điện dài ít nhất cũng phải mười mét xông đến tấn công hắn.
“Grr... grào..”
hắn một trảo nắm lấy cổ của con lôi long màu đỏ thì nó bắt đầu co lại chui thẳng vào xương của hắn khiến hắn đau đớn kêu gào.
“thôn phệ thể, khai..”
Hắn biến lại trạng thái bán long nhân toàn lực triển khai thôn phệ thể đem lôi kiếp thôn phệ.
200m...100m...50m...20m...10m...5m...biến mất.
“phù... sư phụ người nói kinh hỉ là cái này sao?”
hắn thở ra một ngụm trọc khí , đưa cánh tay trái lên rõ ràng có một long văn màu đỏ không ngừng nhạt đi sau đó biến mất, hỏi Atula.
“Con không biết tác dụng của nó nên mới nói thế... nó gọi lôi linh long văn ... thứ mà chỉ có long tộc mới ''dám'' có... nếu con không phải là long tộc thì con sớm chết rồi... tác dụng của nó thì ta cũng không biết nên con tự tìm hiểu đi.”
Atula âm hiểm cười nói.
“Ờ.. mà sao không cho con phá hủy cái hang... con phá hủy cái hang bay lên có phải ''ngầu'' hơn không?”
Hắn nhìn sư phụ hắn nói.
“hít... muốn ăn đấm à... ta có nói với con là có tụ linh trận ''tự nhiên'' chứ... cái hang cũng là một tụ linh trận đó... nhanh cùng ta đi vào lấy tâm trận... “
Atula nhìn hắn căm phẫn nói.
Hắn biết tuy cú đấm của sư phụ hắn không đau nhưng vẫn vui vẻ làm theo vì hắn biết lão sư phụ này không làm hại hắn.
“Sư phụ... cái xác đâu rồi... xác con giao ấy.”
hắn rất nhanh đã có mặt trong hang, nhìn không thấy “cái xác” đâu nhìn Atula hỏi.
“sao lúc nãy ngươi không hỏi... mà giờ lại hỏi?... ngươi nghĩ cái thân thể bá đạo của ngươi tha cho nó à...''
Atula cảm thấy đau lòng nói.
“Mà sư phụ... 4 phần linh hồn của con giao đâu... rùi.”
hắn lại nhìn sư phụ hắn âm hiểm nói.
“Tên khốn ... chỉ còn ba phần thôi... ngươi lấy không?.. nếu lấy thì ngươi có thể đột phá ảnh giới đó.''
Atula càng điên tiết nhưng sau đó bình tĩnh nói.
“Thôi.. nói chơi sư phụ đó ... để xem băng liên giúp con được không đã... Lam kiểm tra thuộc tính giúp kí chủ được không?...”
hắn vui vẻ nói.
“”''Người chơi : Ngao Trần
Yêu văn: sát lôi long văn,
Ấn ký: Tu la đạo ấn, lục đạo luân hồi đạo ấn, sát long ấn ký.
Nhãn thuật: sát long vạn hoa đồng(có thể thăng cấp), Lục đạo luân hồi nhãn(bị phong ấn)
Haki: quan sát( tầng ba), haki vũ trang( tầng hai),haki bá vương(tầng hai)
Thân thể :lôi thần long thể, thời không long thể, huyết ma long thể,thôn phệ thể, lục đạo luân hồi thể( bị phong ấn), thiên kiếm thể, cực băng linh thể.
Huyết mạch: huyết long vương (có thể thăng cấp),
Công pháp: sát long lôi thuật, hóa long quyết(tầng bốn),Phần quyết, băng hỏa liêu nguyên quyết
Đẳng cấp: yêu đế sơ kỳ.
Thuộc tính:lôi , sát , huyết, băng ...
Thần thông : tinh thông mọi thứ, phi lôi thần chi thuật, nhìn qua liền nhớ, phân tâm đa dụng, trảm tam thi(có thể sử dụng),....
Trang bị:ám mâu, huyết nguyệt áo choàng(hư hỏng nghiêm trọng), một bộ phi tiêu(gồm mười hai thanh shuriken )(linh giai)
Kỹ năng:sát lôi long quyền, sát lôi long trảo, sát long kiếm điển, phong lôi ám ảnh thân pháp, sát long lôi toản, trấn sát ,nhất kiếm tuyệt mệnh,Amaterasu, tsụkuyomi, susano'o,kamui, thuấn di, nhất kiếm thiên trảm(101/1000), Long nộ huyết liên,...
Long khí giá trị: 2000
Mị lực giá trị :100
Tiềm lực:viễn siêu S cấp ( có thể thăng cấp)
Sát khí trị:40000.”
“Lam ... băng liên còn không?''
hắn nhìn sát khí trị vẫn còn nguyên nên sinh nghi ngờ hỏi.
“Băng liên... thì hiện tại không được... nhưng có cái này.”
Lam hiện thân ấp úng nói, sau đó chìu ra một viên hạt sen lam bóng như saphire.
“hạt sen... còn băng liên thì sao?... tại sao lại không được?”
Thấy thái độ ấp úng của Lam , cái tính tò mò của hắn lại trỗi dậy.
“Nó... nó... ngươi tự mình xem đi... chíu”
Lam nghe hắn hỏi càng ấp úng lóng ngóng nhiều hơn sau đó biến mất trước mặt hắn là một cái màn hình.
“hả... thập cánh băng liên... thế mà cũng chạy ... “
hắn thấy trong màn hình có một cây băng liên đang đâm chồi trên băng sàng nhưng nó có tới mười cánh, miệng nở một nụ cười nói.
“Ngươi không giận ta chứ...”
Lam lại hiện ra.
“giận?... ta cám ơn cô còn không hết... lại nhớ đến nữa rồi.”
Hắn cười nói nhưng sau đó lại lâm vào nỗi buồn vì hắn lại thấy Lam tính tình rất giống Du hồng.
“Ta cắn răng cắn cỏ lại hai người... thời gian thì không có... đứng đó mà tình với tứ... mà... thập cánh băng liên... là thật sao... “
Atula cũng hiện ra, tức giận nói nhưng khi nhìn vào màn hình thì lão lại ngốc trệ đi.
“Là thật... người không phải nói là đi rút tâm trận sao.. đợi con tý xíu...”
hắn vừa nói vừa ngồi xếp bằng xuống, đem hạt sen cho nuốt, vận chuyển công pháp đem hấp thụ.
“Ầm... ầm... hahaha... thành công rồi... yêu đế trung kỳ ... mười sáu tuổi yêu đế trung kỳ.. vô tiền khoáng hậu rồi. “
băng hàn khí từ thân hắn vọt ra đem toàn bộ hang động cho đóng băng, còn hắn thì mỉm cười nói.
“được rồi.. ta biết con là thiên tài rồi... mau nhảy xuống hàn đàm lấy tâm trận thôi.”
Atula hiện ra nhìn hắn nói.
“rõ... *tõm*”
hắn lập tức nhảy xuống hàn đàm bắt đầu lặn sâu xuống 1m...5m...10m.
“sư phụ... rút cuộc là ở đâu..”
Hắn tìm cả buổi thậm chí dùng cả haki nhưng vô dụng, không thấy cái gì khác lạ cả, nên dò hỏi sư phụ hắn.
''Con... dùng mắt thì năm sau cũng không ra... muốn tìm tâm trận thì phải dùng tâm nhìn... con tự làm đi.”
Âm thanh của atula vang lên trong đầu hắn.
“Dùng tâm nhìn sao?... tâm nhìn... tâm nhìn ... đây rồi... không ngờ.”
hắn lại nhắm mắt lại một lúc thì lại mở mắt ra mỉm cười nói.
“Con tìm ra thật rồi à?... chắc không?''
Atula hiện ra nói.
“rầm.. rầm.. “
hắn nhẹ nhàng ấn nhẹ xuống đất thì một cột đá nỗi lên bên trên có hai viên đá màu đỏ.
“hahaha... ta thừa nhận con là yêu nghiệt... vận khí của con quá nghịch thiên rồi... hàn băng huyết thiết... thảo nào ở đây lạnh như vậy... hahaha.”
Atula nhìn hai viên đá nói.
“bây giờ chỉ cần lấy nó thôi phải không?...”
hắn bước đến gần cột đá vương tay ra nói.
“dừng lại... con không tìm hiểu tụ linh trận à... “
Atula nói.
“Con đã hoàn toàn thấu hiểu tụ linh trận tự nhiên này...”
Hắn nghiêm túc nói biểu thị mình không có nói giỡn.
“Thật chứ... lấy hai viên đá sau đó lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây.:.”
Atula nghi hoặc nói.
“Vâng... ầm ầm...”
hắn nhanh chóng thu lấy hai viên đá thì cái hang bắt đầu đỏ sập xuống ,không đợi một giây hắn triển khai long dực hướng cửa hang bay vút mà đến.
“ầm... rầm... chậm một tý nữa thì..””
hắn thành công từ miệng hang bay ra, hú hồn nói.
“Người nên nói tác dụng của hàn băng huyết thiết này đi.”
Hắn cầm trên tay hai viên đá nhìn Atula nói tiếp.
“cần ta phải nói sao... đem nó để trước ngực của con đi.”
Atula nhìn hắn nói.
“Aaaaa...”
Hắn làm theo , thì rơi từ do từ trên trời xuống ôm ngực hét thảm, hai cục đá đang hòa tan vào người hắn.
“... sư phụ người lại hại con nữa rồi ,lần này hơi thảm đó”
hắn lại đứng dậy vô cảm xúc nói.
“hahaha... con nên cảm thấy may mắn đi... lấy thanh sát kiếm ra đi.”
Atula cười trên đau đớn của người khác nói.
“người không nói rõ ràng ... thì ba phần linh hồn còn lại đâu rồi... trả lại đây cho con.”
Hắn vẫn vô cảm nhìn sư phụ hắn nói.
“Ách... con không cảm thấy nặng hơn sao?... có cảm thấy lạnh không?”
Atula nói.
“nặng hơn thì không... lạnh thì càng không... sư phụ , đây là lần cuối , sư phụ mà không nói rõ ràng... không thì con mời Lam ra đó.”
hắn càng khó chịu nói.
“ được rồi.. dù gì ta cũng là người ''ăn nhờ ở đậu''... hàn băng huyết thiết sở dĩ dung hợp vào người con vì con có thiên kiếm thể.. nói đúng hơn là nó dung hợp vào thanh sát kiếm của con... và cả da của con... sát kiếm của con cũng nhờ thế nên đã được chữa trị nhưng sau này con hãy cẩn thận hơn lần đó nó suýt vỡ đó ... hàn băng huyết thiết cũng được xem như là một loại nghiệp thiết nên nó sẽ ảnh hưởng rất lớn tâm tính của con nên con hãy cẩn thận với mấy loại như thế này... rồi xong sư phụ đi ngủ đây... nhớ sau này không được sử dụng sát kiếm nữa. “
Atula ngao ngán nói.
“Vậy được rồi ... cám ơn sư phụ...”
Hắn lạnh như băng nói.
Số từ: 2474