• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này đã là sáng sớm của ngày hôm sau, vị lão nhân đã sớm mang Du hồng rời đi còn hắn thì hiện tại đang ở trong phòng tắm ngồi trong phòng tắm khóc mà cũng không biết hắn có khóc thật hay chỉ là nước mà thôi.

Hắn bước từ trong phòng tắm ra tay hắn cầm khư khư một chiếc nhẫn trông cực kỳ tinh xảo nhưng sơ qua cũng thấy bất phàm rồi ,cái nhẫn này là hắn tìm thấy trên áo của hắn.

“không biết ...bên trong có gì nhỉ?''

Hắn lấy răng cắn ngón tay sau đó nhỏ một lên nhẫn, lẩm bẩm nói .

“một lá thư...một cái dây chuyền...?''

hắn tay trái cầm một lá thư tay phải cầm một cái dây chuyền , cái dây chuyền trông khá đơn giản ở giữa có một bông tuyết màu đen hai bên lại có thêm hai cái câu ngọc , nhưng hắn chỉ quan tâm lá thư trên tay trái.

“ bùm...”

hắn mở lá thư ra thì một thân ảnh quen thuộc mà hắn muốn nhìn thấy nhất, không cần nói cũng biết là Du hồng, Du hồng bây giờ không mang hồng ý mà mang một bạch y không chỉ thay đổi quần áo mà cả tóc và cả đồng tử đều thành màu trắng thuần túy không tỳ vết và Du hồng đang nhìn hắn cười .

Sau đó hư ảnh mờ dần sau đó tan ra thành những con chữ in trên tờ giấy, trên tờ giấy ghi như thế này:

“Ngao tiểu trần, ngươi xem được lá thư này thì có lẽ ta đã sớm rời đi, nên ta sẽ nói hết tất cả vào đây ,ngươi biết không? lúc đầu ta nhìn ngươi ....ta rất chán ghét ... nói đúng hơn là ta muốn giết ngươi luôn , nhưng sau đó ngươi lại chăm sóc ta.... ngươi biết vì sao ta muốn ngươi ở bên ta không?...vì ta cảm thấy an toàn và rất ấm áp khi ở bên cạnh ngươi... ngươi không ngừng làm tan chảy trái tim băng giá của ta...người trong nhà ta đều nói là không có ai hoàn mỹ cả nhưng trong mắt ta ngươi là người hoàn mỹ nhất...Tim ta bắt đầu rung động nhưng chỉ dừng ở đó ta không muốn tiến xa hơn...bởi vì trên vai còn gia tộc của mình ...nhưng khi thấy ngươi vừa đọc sách vất vả lại phải dạy ta...ta nhớ khoảng khắc đó ... nhớ cả đôi mắt như gấu trúc của ngươi...lúc đó ngươi trông buồn cười lắm ...rồi khi ngươi ở cả một năm trong cái vỏ trứng đó... ngươi có biết ta lúc đó cảm thấy lạc lỏng và đau khổ lắm không?... khi đó ta muốn giết ngươi ...ngươi chịu một nhát kiếm của ta ...tại sao ngươi vẫn mỉm cười với ta như vậy?...tại sao chứ? ... không những thế ngươi còn đem ma khí hấp thụ sang chính mình...tại sao ngươi phải làm thế? ...ngươi làm vậy chỉ làm người trong gia tộc phát hiện ra ta mà thôi... nhưng ta không giận ngươi ...ta ở bên ngươi thế là đủ rồi... ngươi hỏi ta có thích ngươi không ?..đáp án của ta là không... nhưng yêu ngươi thì có...ta yêu ngươi trong tim ta chỉ có một mình ngươi mà thôi...sợi dây chuyền là thứ ta tự tay làm ...ngươi hãy xem đó là tín vật đi...sau này ngươi cường đại ..thì hãy mang nó đến trả cho ta.”

hắn đọc đến đây thì lá thư tan biến , mặt hắn giờ vẫn vậy lạnh cực kỳ , vô cảm xúc nhưng nói hắn muốn khóc không?..đáp án chắc chắn là có ....lệ vẫn còn rơi trên gương mặt hoàn mỹ của hắn nếu có một câu để miêu tả hắn bây giờ thì chắc chắn là câu ''lệ rơi đầy mặt''.

(theo kinh nghiệm đọc truyện của mình,bình thường khi nhận một nỗi buồn quá lớn thì sẽ có 2 loại người được sinh ra:

Thứ nhất thì là sa ngã sa đọa rất dễ dàng từ ''yêu nghiệt'' rớt ''phế vật''.

Thứ hai là lấy đó làm động lực vượt lên từ ''yêu nghiệt'' thành “siêu cấp yêu nghiệt“. )

“Ơi...Ôi...cháu trai của ta sao lại khóc thế này...phải mạnh mẽ lên chứ...”

một âm thanh không biết từ đâu vang lên.

“ Ai...rõ ràng không có ai cả...hay mình ảo tưởng ta ?..”

hắn rất nhanh thoát ra nỗi bi thương của mình nhìn xung quanh một lượt hỏi.(các bạn chúc mừng hắn đi hắn thuộc loại thứ hai rồi mừng quá..)

“ta ở trong thức hải của con đấy...để ta kéo con vào.”

âm thanh lại lần nữa vang lên sau đó hắn lập tức bị kéo vào một không gian ..miêu tả sao nhỉ..toàn là màu đỏ đây là câu miêu tả đơn giản và đúng với nơi này nhất.

“Đây là thức hải của mình thật sao?...”

hắn nhìn toàn bộ nơi này một lượt thì thấy hai người tí hon cao chỉ khoảng bảy tấc (khoảng 21 cm) người thứ nhất mặc tử y khuôn mặt có vài phần giống hắn không cần nói cũng biết đây là Nghịch thiên long đế phiên bản con nít rồi, người thứ hai mặc huyết y giống hắn khuôn mặt sắc lạnh sát khí lượn xung quanh hắn cả hay đều có điểm chung là cực kỳ non nớt

“ông là ai?...”hắn ngơ ngác hỏi.

“Ta là gia gia của con...con tin không?''Nghịch thiên long đế tiến lại gần nói.

“Ta đương nhiên không tin...”hắn nhìn qua vị Nghịch thiên long đế này, lạnh giọng nói.

“Cũng phải ... vậy để ...hắn giải thích.”Nghịch thiên long đế gật đầu hiểu ý nói.

Nghịch thiên long đế vừa nói xong thì một người cao cũng khoảng vậy hiện ra mặc lam y khuôn mặt cực đẹp nhưng cũng chỉ là con nít.

“hắn của ông là ...cô ta sao?” hắn kinh ngạc nhìn cô gái vừa bước ra .

“kí chủ có ý kiến sao?...”cô gái nhìn hắn giọng lạnh như băng quen thuộc vang lên.

“là Hệ thống ....W.T.F ?...cô giải thích giúp ta đi...'' hắn thông minh như thế mà vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“ Ta là hệ thống khí linh ...ta có tên của mình...còn tên mặc tử y kia đích xác là gia gia của ký chủ .” cô gái nói.

“sao con tin ta chưa?...nếu không có ta thì giờ chắc con không có ngồi đây đối thoại như thế này đâu...còn cô ta tên là Lam...”Nghịch thiên long đế tiến gần hơn nói.

“Lam...ta muốn kiểm tra thuộc tính, được không?''

''Người chơi : Ngao Trần

Ấn ký: Tu la đạo ấn, lục đạo luân hồi đạo ấn

Nhãn thuật: sát long vạn hoa đồng(có thể thăng cấp), Lục đạo luân hồi nhãn(bị phong ấn)

Haki: quan sát( tầng ba), haki vũ trang( tầng hai),haki bá vương(tầng hai)

Thân thể :lôi thần long thể, thời không long thể, huyết ma long thể,thôn phệ thể, lục đạo luân hồi thể( bị phong ấn), thiên kiếm thể.

Huyết mạch: huyết long (có thể thăng cấp),

Công pháp: sát long lôi thuật(tam thức), hóa long quyết(tầng ba),Phần quyết.

Đẳng cấp: yêu vương trung kỳ.

Thuộc tính:lôi , sát , huyết,..

Thần thông : tinh thông mọi thứ, phi lôi thần chi thuật, nhìn qua liền nhớ, phân tâm đa dụng, trảm tam thi,....

Trang bị:ám mâu, huyết nguyệt áo choàng, một bộ phi tiêu(gồm mười hai thanh shuriken )(linh giai)

Kỹ năng:sát lôi long quyền, sát lôi long trảo, sát long khi kiếm điển, phong lôi ám ảnh thân pháp, sát long lôi toản, trấn nhiếp,nhất kiếm tuyệt mệnh,Amaterasu, tsụkuyomi, susano'o,kamui...(izanagi quá nguy hiểm ,còn izanami thì lại hại não quá nên chắc không có ở đây mấy bác thông cảm )

Long khí giá trị: 90

Mị lực giá trị :100

Tiềm lực:viễn siêu S cấp ( có thể thăng cấp)

Sát khí trị:3000.”

“may quá không có sao cả,...Lam giải thích giúp ba skill mới được không?''

“Amaterasu có thể phóng xuất ra ''bất tử hỏa diễm” đốt cháy gần như mọi thứ , không thể tránh né ,hơn nữa có thể thu hồi, độ bá đạo của ngọn lửa phụ thuộc vào hỏa diễm . lưu ý : skill cực kỳ “hại mắt “ hạn chế sử dụng.

Tsukuyomi là siêu cấp ảo thuật mạnh nhất mà hiện tại kí chủ có thể thi triển, tsukuyomi đòi hỏi phải tiếp xúc bằng mắt để được thực hiện. Khi thực hiện, mục tiêu bị dính bẫy ảo thuật thì lập tức sẽ bị ném vào 18 tầng địa ngục gây chấn thương cực kỳ nghiêm trọng cho mục tiêu thậm chí có thể gây đột tử. lưu ý : khi sử dụng skill phải gần mục tiêu ít nhất là 1 m và đứng yên 18 giây(có thể tăng hoặc giảm phụ thuộc vào tinh thần lực), skill cực kỳ “hại mắt “ hạn chế sử dụng.

Kamui cho phép kí chủ thi triển chuyển mục tiêu đến và đi từ một chiều không gian khác,nơi mà người đó hay vật đó không thể thoát ra.lưu ý: vật càng lớn càng tốn nhiều linh lực

Susanoo là tạo một thực thể khổng lồ bao quanh người thi triển,vừa giúp người thi triển có khả năng phòng thủ,vừa có khả năng tấn công địch thủ , thực thể sẽ liên kết trực tiếp với người thi triển.lưu ý: skill cực kỳ “hại mắt “ hạn chế sử dụng.”

“Ừm....vậy vị còn lại là ai?”

hắn cũng hiểu được đôi chút về kĩ năng mới của mình, hắn nhìn về phía Nghịch thiên long đế còn tay chỉ về phía vị mặc áo huyết y nói.

“Tiểu tử đó à...là Atula ...tiểu tử sao ngươi không hỏi ta mà lại hỏi hắn?''

Nghịch thiên long đế tức giận nói.

“Ờ thì ta hỏi bây giờ nè...Ông là ai...?”

Hắn nhìn Nghịch thiên long đế nói.

“Nếu ngươi không phải cháu ta thì ta sớm xé xác ngươi ra rồi...”trong lòng Nghịch thiên long đế nói vậy nhưng mở miệng thì lại nói :

“Ta là Nghịch thiên long đế... tên thật là Ngao Nghịch thiên...ta là cha của Ngao Minh ....ngươi đừng nói với ta là ngươi không phải là con của hắn nhá.”

“Ừm ... ta vẫn chưa tin ông..”

hắn vẫn còn nghi ngờ vị gia gia này.

“Con không muốn tin cũng được ... nhưng ta có lời khen đối với con... lấy kiếm vi tủy lấy vỏ vi xương...cái này cả ta cũng không dám làm.”

Ngao nghịch thiên cũng bó tay với đứa cháu của mình , nhưng vẫn nói.

“vâng..gia gia quá khen rồi ...mà sao lại là Nghịch thiên long đế , tên này từ đâu ra vậy?”

Hắn nãy giờ chỉ muốn chọc tức gia gia của mình thôi.

“hài...cái danh “nghịch thiên long đế” là lúc ta xông vào thiên đình chém giết ba vị thiên đế nên mới có...chỉ là cái danh lúc còn sống thôi...giờ ta không thể sống lại được nữa rồi... “

Ngao nghịch thiên ngán ngẩm mang một chút bi thương nói.

“Vậy người vì sao không thể sống lại được ...”

Hắn cũng buồn buồn nói.

“Ta muốn sống lại thì phải đoạt xá con, con nghĩ ta có làm không?...muốn làm thì ta đã sớm làm rồi...đợi đến bây giờ sao?...”

Ngao Nghịch Thiên nhìn hắn bằng cặp mắt bi thương nhưng vẫn mang một chút tình thương nói.

Số từ: 2120

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK