• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm năm ròng rã lại trôi qua đối với hắn, bốn năm của hắn được chia cho bốn cửa sát phạt thiên địa,vậy năm cuối cùng hắn ở đâu?...hắn dùng một năm này để củng cố lại thành quả của mình, hắn đã thoát ra khỏi kiếm cảnh từ lâu nên bây giờ hắn đang ở thức hải của mình.

Hắn ngồi yên như vậy như một tảng đá một năm rồi, xung quanh hắn bốn thanh kiếm lần lượt: Màu đỏ, màu tím, màu xanh và màu xám,bốn thanh kiếm cứ phiêu phù như vậy, cực kỳ bình thường.

Nhưng nếu có vị chí cao thần nào ở đây liền phải đổ mồ hôi hột, khóc không ra nước mắt, vì từ rất rất lâu rồi chưa ai lĩnh ngộ được một lúc đến bốn thanh kiếm như vậy,đừng nói là bốn dù là ba thì 1000 năm qua cũng cực hiếm.

Quên nói đến thực lực của main bây giờ, hắn lĩnh ngộ hai thanh kiếm liền đột phá đến chín câu ngọc, lĩnh ngộ tiếp hai kiếm nữa thì hiện tại hắn cũng đã có thể cùng chí cao thần bình khởi bình tọa,

Bình khởi bình tọa ở đây là lực chiến chứ không phải thực lực, muốn đột phá chí cao thần không phải dễ dàng như vậy,không phải khi không mà hắn chấp nhận tiêu tốn 1 năm quý giá của mình để củng cố kiếm cảnh này

Nói đến bốn thanh kiếm này, Thanh thứ nhất là thiết kiếm, đại diện cho ''Sát khí" sự sát sinh,là sự chết chóc,thứ hai là nhuyễn kiếm, đại diện cho " Phạt khí " hay nói đúng hơn nó là "lôi điện chi khí",

thứ ba là Mộc kiếm đại diện của nó là "thiên" hay ''Phong thuộc tính'', "sinh mệnh chi khí" và tiếp tục là thanh cuối cùng Trọng kiếm, nó đại diện cho địa hay thổ thuộc tính, là thanh khiến hắn ăn khổ nhiều nhất trong khi lĩnh ngộ, vì nó là thứ Khiến ma thú khóc thét lên, nó không tấn công bên ngoài mà nhắm vào lục phủ ngũ tạng, thứ mà hắn gọi là " Trọng chấn chi lực".

Bốn thanh kiếm này được thần giới gọi là tứ đại Kiếm cảnh, lĩnh ngộ một trong bốn đã khó như lên trời chứ đừng nói là một lúc đến bốn cái rồi, rồi còn muốn lĩnh ngộ sâu hơn càng khó,nếu muốn như hắn thì người bình thường phải tốn đến cả trăm năm cũng không phải không có.

Tại sao nói là khó hơn lên trời?... đơn giản trên đời cái gì cũng có cái giá của nó mà thôi, muốn lĩnh ngộ thì trước tiên phải thông qua khảo hạch của kiếm cảnh nếu thua thì xem như loại ''kiếm cảnh'' đó đối với người đó vô duyên vậy.

Trong thời gian main củng cố tứ đại kiếm cảnh của mình thì nên nhìn xem khảo hạch mà main phải đi qua trong tứ đại kiếm cảnh,Bên trong cánh cửa " Sát", một thanh niên đang ngồi đó, bên cạnh là một thanh kiếm màu xanh đang phiêu phù,

Trước mặt là một tiểu loli cầm thanh huyết kiếm vẻ mặt có vài phần ngông nghênh nhưng không che đi được nhan sắc " khuynh đảo càn khôn" tương lai của mình, xung quanh hắn và tiểu Loli là bạch cốt, là máu,nói đúng hơn là hắn đang ở trên một biển máu

Nơi này chẳng khác địa ngục bao nhiêu, phải nói là đáng sợ hơn cả trăm lần cũng không quá, nơi này chí có máu, bạch cốt, đến cả trời xanh cũng bị nhuộm đỏ, khung cảnh hắn nhìn thấy quả thật quá đáng sợ,

Đáng sợ ở chỗ hắn nhận ra một điều rằng, hắn chọn nhầm cửa và đáng sợ hơn nữa, kẻ tạo ra khung cảnh này là một cô... thanh kiếm, không biết gọi là cô bé hay thanh kiếm nữa, vì Tiểu Loli này giống hắn, cả hai đều gắn bị với một loại kiếm, "Sát Kiếm".

Nhưng Tiểu loli khác hắn, hắn tự nguyện làm vậy còn Tiểu Loli là bị người khác làm cho ra như vậy, hai người một cách làm nhưng kết quả khác nhau, hắn kiểm soát được còn Tiểu LoLi thì không, Tiểu loly chẳng khác gì một khí linh thứ hai của thanh kiếm cả.

Tất nhiên chuyện gì đến là sẽ đến, bản tính hiếu sát của cô bé đã bộc lộ ngay lập tức khi hắn vừa bước vào kiếm cảnh,Tiểu loli nhảy vọt đến muốn chém hắn thì hắn lại lựa chọn ngồi xuống, càng kỳ lạ hơn là Tiểu loli cũng khựng lại

Không gian cả hai người như đọng lại, thời gian cũng như ngừng quay, thời không như đang đợi hắn làm gì đó vậy,

"du dương... "

Một tiếng sáo cứ như vậy được hắn ngân lên, một khúc mà từ lâu rồi hắn chưa bao giờ thổi lên, " Chiêu hồn khúc"không sai đó là tên của bài này, là thứ dẫn hắn đến con đường ''tiêu sư''(tiêu ở đây là sáo chứ không phải tiêu trong vận tiêu...) của mình, lần này lại giúp hắn cầm chân được Tiểu Loly, vì hắn nhận ra hắn thua Tiểu Loly này

Thua cả về thực lực và chiến lực, nên nhớ bây giờ hắn cũng chỉ là bát câu mà thôi, Tiểu Loly trước mặt ít nhất cũng so với Ngao súy thậm chí còn kinh khủng hơn, hơn nữa cô bé có thể mượn lực của "huyết hải"thì bảo hắn đánh thắng kiểu gì đây?

Một năm của hắn vậy là đã tiêu tan, một năm vừa thổi sáo vừa lĩnh ngộ ''Sát kiếm đạo", quan trọng hơn là hắn có thể thông qua "tiên nhân thuật" mượn lực của huyết hải như Tiểu Loly, thêm vào "khống huyết thuật" thì... chiến được rồi.

"Ở đây lâu như vậy là đủ rồi... Grào... "

Cây sáo trong tay hắn biến mất, hắn lạnh giọng nói, tay nắm thanh ''Thiên sinh nha" của mình, hướng tiểu loly phóng đến,huyết hải xung quanh cũng sôi trào lên, sau lưng hắn có một con huyết long nổi lên, vạn thanh huyết kiếm lập tức hiện lên trở thành cánh của nó,

"Ca ca.. Thổi sáo hay thật đó..."

Tiểu loly tiểu dậy xoa xoa đôi mắt màu đỏ của mình tươi cười nói, tóc của cô bé như dài hơn, nếu tính ra thì tóc còn dài hơn chiều cao của Tiểu Loly nữa, hắn cũng khựng lại hư ảnh huyết long tan đi,từ giây phút này hắn nhận ra mình quên mất thứ gì đó và bây giờ thứ đó lại ùa về.

Hình ảnh của tiểu Loly thật sự rất giống với người hắn "yêu".. Hư minh nguyệt hồng, thật sự tiểu Loly rất là giống với Du hồng, tóc màu đỏ, mắt cũng màu đỏ, khuôn mặt càng khiến hắn đau hơn nhưng đó không phải tất cả hắn hình như đã quên mất bản thân mình.

Hắn đã dần quên đi bản thân mình, những Mưu mô đen tối, thực lực tối cường, hận thù,cùng sự báo thù của hắn đã dần lấy đi bản chất lương thiện trong người hắn, hắn cầm thanh kiếm như vậy như một tượng đá, đôi mắt của hắn vô thần đến lạ thường.

"rầm... "

Hắn gục xuống, không biết hắn cố tình hay vô ý mà rơi thẳng vào lòng của tiểu loly, những giọt nước mắt màu đỏ cứ như vậy từ đôi mắt màu đỏ rơi xuống, tóc màu xám trắng của hắn dần bị nhuộm thành màu đỏ.

"Ca ca.. ngươi khóc sao?... "

Tiểu Loly cứ như vậy vuốt tóc của hắn, nhẹ nhàng mỉm cười nói.

"Khóc?... đây không phải khóc... nó là máu không phải nước mắt... "

Hắn mở mắt nhìn Tiểu loly nói, hắn muốn nhìn khuôn mặt này rõ hơn, khắc vào tim mình để mình không bao giờ quên.

"Vậy nước mắt là gì?... nước mắt và máu có gì khác nhau?... "

Tiểu Loly cười cười xoa đầu nói.

"Nước mắt tất nhiên là nước từ mắt chảy ra... còn nước mắt và máu khác nhau tất nhiên là ở màu sắc rồi.... nước mắt có màu trắng trong còn máu có màu đỏ... đơn giản như vậy thôi... "

Hắn tiếp tục cười nói giải thích cho tiểu Loly.

"Vậy à... Ư... "

Tiểu loly chu môi cực kỳ dễ thương gật đầu nói nhưng sau đó lần nắm chặt lấy áo quả mình, những âm thanh kỳ lạ bắt đầu vang lên, đôi mắt màu đỏ đó bắt đầu đen lại, thanh sát kiếm đang bắt đầu kiểm soát Tiểu loly.

"Vạn long huyết tỏa trận... "

Hắn lộn một vòng ra khỏi vòng tay của Tiểu Loly, sau đó áp tay xuống hoa văn vạn long được hình thành, huyết hải bị hắn kiềm chế không còn sôi trào nữa, hư ảnh huyết long vạn kiếm dực cũng hiện lên,cuộc chiến của hắn bắt đầu.

"Hà... tiểu tử ngươi được lắm... dám giam cầm ta một năm... để ta cho ngươi biết Sát thần kiếm ta... không phải dạng vừa đâu... "

Tiểu Loly đứng dậy nhìn hắn cười tà mị nói, trong tay một thanh tiểu kiếm màu đỏ hiện lên, hướng hắn bay đến, hắn tất nhiên cũng không khoanh tay chịu trói,Sát long kiếm lập tức ngăn cản thanh tiểu kiếm, còn hắn, hắn cũng tà mị nhìn tiểu lo ly với con mắt màu đen và cái khe dọc ở giữa màu đỏ yêu dị của mình, cười nói:

"Vậy ra ngươi tên Sát thần kiếm... ta tên là Sát Long kiếm... "

Nói xong cả hai bắt đầu đánh nhau điên cuồng như phần thiên đảo hải nhưng huyết hải thì như không có chuyện gì vậy, im lặng đến rợn người.

"Ngươi rút cuộc đã làm gì với huyết hải của ta?... "

Sát thần kiếm nnhìn hắn nghiến răng nghiến lợi nói với giọng như muốn băm hắn ra làm trăm mảnh vậy.

"Có làm gì đâu.. chỉ đảo ngược nó lại mà thôi... bây giờ để ta xem.. không có huyết hải thì ngươi là cái quái gì... "

Main cười cực kỳ tà mị nói, nếu tiểu loly bị kiểm soát thì hắn hiện tại đang kiểm soát sát long kiếm, hư ảnh sau lưng hắn không phải là thánh hồn của hắn mà là khí linh của thanh Sát long kiếm,nói chung hắn có hai lần thực lực, hiện tại hắn cùng Ngao súy tương đương.

Nếu bây giờ hắn giết được Sát thần thì Tiểu loly sẽ được cứu nhưng nếu hư ảnh sau lưng hắn bị đánh chết trước đó thì hắn nắm chắc tấm vé lên bàn thờ ăn nhang của mình, vì huyết hải bị giam lại thì phần lớn là do hư ảnh này, hư ảnh bị phá thì kết quả như thế nào thì cũng biết trước rồi.

"Khốn kiếp... sát thần Bạch trạch... "

Sát thần kiếm vung tay lên dưới chân của hắn bắt đầu có một cái ao nhỏ, thực lực của hắn cũng kéo lên thành cửu câu như vậy cả hai đều tương đương nhau, hiệp hai cũng đã được Sát thần Kiếm tuyên bố bắt đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK